Chương 2. [ Ép Cưới!! ]

_________________
Cậu hai phú hộ vừa về tới sân thì đã thấy ông phú hộ Hoàng ngồi khoan thai uống trà dưới hiên, tay phe phẩy quạt nan, mắt liếc con trai đầy ý vị.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Về rồi đấy à?
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Cãi nhau với người ta tới tận trưa, rồi còn lỡ miệng… cầu thân trước cả họ hàng thiên hạ.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Hay ghê.
Giọng ông phú hộ nhẹ như gió thoảng, nhưng đủ khiến cậu hai muốn độn thổ.
Duy đang tính lén chuồn vô nhà, nghe vậy đứng khựng, mặt đỏ tưng bừng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cha… cha nghe ai bịa đặt vậy?
Ông phú hộ nheo mắt, quạt cái ' Phạch ', mắt liếc đầy vẻ nửa cười nửa khinh.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Ta không cần ai bịa đâu.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Sáng có mấy đứa chăn trâu chạy về kể rồi.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Cậu hai nhà phú hộ ngoài đồng… vừa cãi vừa tự nộp thân.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Cả làng biết rồi, khỏi chối.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
... !!!
Duy nghẹn họng, tay siết lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cha… con lỡ miệng thôi, đâu tính đâu!
Ông phú hộ đặt quạt xuống bàn, cười khẩy.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Không cầu thân cũng chẳng sao, ta với ông bà hội đồng cũng tính để hai đứa thành đôi thôi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
?!!
Đức Duy trố mắt, dường như không ngờ tới.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Vậy là cha… tính bán con từ trước!?
Ông phú hộ thản nhiên bưng tách trà, giọng chẳng mảy may dao động.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Bán gì mà bán.
Duy nghẹn họng, rướn cổ cãi tiếp.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nghe là biết cha định bán con qua nhà hội đồng từ lâu rồi!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cha đã hỏi má chưa mà quyết cái kiểu đó?
Ông phú hộ nhấp ngụm trà, ánh mắt lóe lên ý cười, trả lời gọn lỏn.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Má con là người đề xuất đấy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
...
Bầu trời như tối sầm trước mắt cậu hai..
Ông phú hộ gõ gõ quạt lên bàn, cười tỉnh rụi.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Còn trách ai nữa không, cậu hai?
Duy cắn răng, mặt méo xệch, lầm bầm đủ cho cha nghe.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Người ta chưa nhận lời đâu, nhà mình đã tính cưới tới nơi rồi…
Ông phú hộ Hoàng nhấp thêm ngụm trà, gõ quạt xuống bàn ' Cốc… Cốc… Cốc… ' giọng chậm rãi mà giễu cợt tràn viền.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Cậu hai nghĩ mình lớn tới đâu mà nhà này chưa tính trước?
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Đàn ông họ Hoàng… ai cũng phải lấy vợ cho đàng hoàng hết.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Không lấy vợ… thì cũng phải làm vợ người ta.
Duy trợn mắt.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cha! Cha nghe nó lọt tai thiệt hả!?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Sao con nghe xong muốn thổ huyết luôn vậy!?
Ông phú hộ vẫn thảnh thơi phe phẩy quạt, không động tâm chút nào, nhấp thêm ngụm trà rồi nói tỉnh bơ.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Cha má quyết định rồi…
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Con sẽ làm mợ út nhà Hội Đồng, vợ cậu út, khỏi bàn thêm nữa.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Trời ơi… cha má ép con mà!
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ít nhất cũng phải để con rước người ta về làm mợ phú hộ…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chớ cớ sao… lại để con làm mợ út nhà Hội Đồng!?
Ông phú hộ lật tay phẩy quạt, gọn lỏn.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Vì cha má đã quyết vậy.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Quyết hết cả rồi.
Duy giậm chân, miệng oán trời oán đất.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cha ơi, trời ơi, đất ơi, má ơi… cả nhà hợp sức bán con kiểu này con sống sao nổi!
Ông phú hộ vẫn bình thản.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Khỏi than.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Chuyện cưới xin… má con quyết, cha không dám cãi, con càng không có cửa mà phản đối.
Duy muốn bật khóc ngay tại sân, nhưng biết… khóc cỡ nào cũng không thay đổi được chuyện nhà họ Hoàng đã định sẵn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cái nhà này… không cho con đường sống luôn!
Ông phú hộ bật cười.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Sống tốt lắm chứ.
Ông Phú Hộ
Ông Phú Hộ
Làm mợ út, ăn ngon mặc đẹp, ai dám léng phéng còn có cậu út đạp cho ngã gãy răng.
Duy gào không thành tiếng, lăn đùng ra sân phơi nắng, cả nhà vang vọng tiếng oán thán của cậu hai… nhưng không ai thèm động lòng.
-
Nhà Hội Đồng lúc đó… cũng chẳng khá hơn là bao nhiêu.
Cậu út Nguyễn Quang Anh ngồi chình ình ngay giữa nhà, dáng ngồi thì ngay ngắn mà hai bàn tay đè chặt tay ghế, sắc mặt lạnh tanh.
Chỉ có đôi mắt… khẽ giật giật, như nuốt không nổi cục tức mắc kẹt trong họng.
Ông Hội Đồng Nguyễn rít một hơi thuốc lào, khói trắng quẩn quanh gian nhà, giọng chậm rãi, bình thản mà uy quyền dội thẳng vào mặt cậu út.
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Không thích… cũng phải cưới.
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Người ta tự dâng tận cửa, con tưởng cha má còn cần đi rước xa xôi chắc?
Bà Hội Đồng phe phẩy quạt, mắt cong cong như cười, tay gõ nhịp đều đều, chêm thêm câu mặn chát.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Con cũng giỏi lắm, út à…
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Dụ dỗ người ta thốt ra câu tự nguyện làm dâu nhà này, coi như khỏi cần sính lễ, khỏi tốn lời cầu thân.
Quang Anh ngồi đó, đùng đùng nổi giận, bật dậy phản pháo ngay.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con không dụ dỗ gì hết!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là tự cậu hai… tự cậu ta nói, không phải con ép!
Ông Hội Đồng nhấc điếu thuốc lên, mắt vẫn dán vô khói bay, lơ đễnh mà phán tỉnh queo.
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Ờ… tự nhận thì càng tốt.
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Đỡ tốn tiền mời mối, đỡ tốn lời khuyên nhủ.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...
Bà Hội Đồng cười như xuân về.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Đúng rồi.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Đời người ai sợ cưới sớm đâu… chỉ sợ không cưới được thôi.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Nói luôn cho gọn… cưới luôn cho khỏi chạy mất.
Quang Anh đập tay xuống thành ghế, răng nghiến ken két, mặt đỏ phừng phừng.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con… còn chưa kịp thích người ta, sao cha má cưới gấp như đòi nợ vậy trời!?
Bà Hội Đồng phẩy tay, môi vẫn cười dịu dàng nhưng giọng không nhường chút nào.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Ừ thì… chưa thích cũng được.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Cưới về rồi thích sau.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Chẳng ai bỏ qua người tự chạy tới xin làm dâu nhà mình bao giờ.
Ông Hội Đồng chống tay, chặn luôn đường thở của cậu út.
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Mà thật tình… con còn cãi gì?
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Không phải con cũng có tí tình cảm gì đó rồi sao?
Quang Anh dựng tóc gáy, bật lại như lò xo.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tình cảm gì!?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con chỉ dây dưa cãi nhau thôi chứ yêu đương cái gì mà yêu!
Ông Hội Đồng nheo mắt, lắc đầu, nói câu chắc nịch.
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Dây từ nhỏ tới lớn, dây từ đồng ruộng tới đầu làng, dây riết rồi chẳng rứt được đâu con à.
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Không có tình cảm cũng bị ràng chặt rồi.
Bà Hội Đồng cười nhè nhẹ, tay khều khều quạt, mắt long lanh ý cười.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Lấy nhau đi, cưới về ở chung, sớm tối nhìn mặt…
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Chẳng mấy chốc cũng dính nhau như sam thôi.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Chưa thích? Về ở thử rồi tự động thành yêu.
Quang Anh bốc khói đầu, đấm rầm xuống bàn, rống lên.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con thề luôn… con bị nguyên cái nhà bán đứng mà không hay biết!
Ông Hội Đồng cười ha hả, tay phe phẩy điếu thuốc, tỉnh bơ đáp.
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Bán gì đâu… chỉ đổi con lấy dâu thôi.
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Người ta vừa đẹp trai vừa ngoan, chịu về làm mợ út nhà mình là phúc ba đời rồi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
...
Gian nhà lặng thinh đúng ba nhịp thở…
Sau đó tiếng bàn ghế rung bần bật, quạt nan bay đi, tách trà suýt đổ… chỉ vì cậu út Nguyễn Quang Anh phát rồ giữa nhà.
Bà Hội Đồng vuốt nhẹ quạt, thốt câu chốt nhẹ như ru.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Ta ưng đứa nhỏ đó.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Phải cưới.
Bà Hội Đồng
Bà Hội Đồng
Mợ út nhà Hội Đồng… nhất định phải là cậu hai Đức Duy nhà phú hộ!
Quang Anh mới định cãi, ông Hội Đồng đập bàn dằn mặt luôn.
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Cãi gì nữa!
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Nhà ta với phú hộ Hoàng tính chuyện này lâu rồi.
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Cưới luôn cũng được.
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Cậu út làm chồng, cậu hai làm vợ. Gọn lẹ, khỏi lôi thôi.
Quang Anh nghẹn họng, gân xanh nổi đầy trán.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Con… con chính thức bị cả nhà bán đi, không còn đường sống!
Ông Hội Đồng cười ha hả, chốt thêm câu đỉnh điểm mặn mòi.
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Không phải bán… là gả con lấy dâu!
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Nhà mình… được làm sui với phú hộ.
Ông Hội Đồng
Ông Hội Đồng
Được thêm mợ út dễ thương, đẹp người, ngoan tính… hời quá còn gì nữa út à!
Quang Anh chỉ biết trừng mắt… rồi đập bàn, đá ghế, đi ra sân… nhưng vẫn không dám cãi thêm câu nào.
_____________________
Elly - Tác giả
Elly - Tác giả
Viết vậy ổn không ?
Hot

Comments

RIN 💗

RIN 💗

cho t/g 5sao rồi cố lên nha

2025-07-18

2

RIN 💗

RIN 💗

ổn, chỉ là duy hơi mất giá

2025-07-18

2

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play