[RhyCap] Mợ Út Nhà Nguyễn Không Dễ Chọc!
Chương 5. [ Người Bực Tức - Kẻ Bình Thản ]
Vừa tờ mờ sáng, gà còn chưa gáy nổi ba tiếng, nhà phú hộ đã ồn ào náo nhiệt.
Thằng Hỉ cái Mơ chạy tới chạy lui, treo đèn treo pháo, bày bàn bày ghế, trên dưới ngõ ngách sáng choang như Tết sớm.
Duy bị kéo dậy từ khi trời chưa kịp hửng, còn chưa kịp mở mắt đã bị cái Mơ đè ra chải tóc, chít khăn đóng, khoác áo đỏ thẫm như… tân nương chính hiệu.
Mơ kéo dây áo, vừa làm vừa thủ thỉ.
Mơ
Cậu hai, nghe đâu giờ thìn làm lễ hỏi, chiều giờ dậu cưới luôn đó…
Mơ
Ông bà phú hộ với hội đồng nói rồi, cưới lẹ… khỏi cho cậu chạy!
Duy nghiến răng ken két, mặt mũi đen như đáy nồi.
Hoàng Đức Duy
Tôi thề… đời này tôi chưa thấy cái lễ nào cưới mà như dí dao sau lưng vậy!
Bên ngoài, tiếng trống múa lân rộn rã vang lên.
Cậu út Nguyễn Quang Anh tay phe phẩy quạt, áo dài xanh đậm, gương mặt phơi phới như trời thu tháng chín.
Người trong làng đi ngang, ai cũng xì xào.
. . .
: Không, rước dâu về chứ cưới gì…
. . .
: Nhìn mặt cậu hai phú hộ kìa… muốn phun máu tới nơi rồi…
Ra tới giữa sân, Duy bị cha má dắt tay giao thẳng cho Quang Anh, cậu hai vừa ló mặt ra liền nghe cậu út nói cực tỉnh.
Nguyễn Quang Anh
Sáng hỏi chiều cưới… kịp giờ đẹp.
Nguyễn Quang Anh
Đỡ mất công chờ đợi. Đừng cảm ơn tôi, tôi không nhận đâu.
Duy mặt sắp nổ banh nóc, cố dằn cơn tức, vừa lết vừa nghiến răng.
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn cái con khỉ!
Hoàng Đức Duy
Cưới kiểu này… tôi có chết cũng không gọi “cậu út”!
Quang Anh nhàn nhạt kéo tay, vừa đi vừa thản nhiên.
Nguyễn Quang Anh
Không gọi cũng cưới.
Nguyễn Quang Anh
Tới giờ tôi đổi luôn thành “vợ ngoan” thì càng nhanh.
Hoàng Đức Duy
Tôi thề… về nhà tôi sẽ ăn riêng, ngủ riêng, dọn riêng!
Quang Anh ghé tai, cười khẩy.
Nguyễn Quang Anh
Tôi ghi sổ hết rồi… tối cưới xong đọc lại… xem ai ngủ riêng ai ăn riêng nha.
Người trong làng túa ra xem náo nhiệt, vừa coi vừa lắc đầu.
. . .
: Cậu út nhà hội đồng… tay lụa mặt đẹp nhưng dắt mợ út đi…
. . .
: Giống như dắt cá sấu vô chuồng vậy đó trời…
Sau lễ hỏi, đến chiều làm lễ cưới, cả hai nhà mở tiệc lớn.
Sân nhà hội đồng treo đèn kết hoa, pháo nổ tưng bừng.
Khách khứa ngồi chật ních, bàn tiệc trải dài từ trong nhà ra tới tận sân dưới giàn thiên lý.
Đức Duy ngồi một góc, gương mặt vẫn méo xẹo chưa kịp giãn cơ.
Thành An ngồi kế bên, cười toe toét, cụng ly rượu.
Đặng Thành An
Tôi biết ngay mà… cậu với cậu út… kiểu gì cũng cưới.
Đặng Thành An
Trốn kiểu gì được!
Hoàng Đức Duy
//liếc xéo// Tôi bị ép!
Thanh Pháp cũng góp lời, tay gắp miếng thịt vừa gặm vừa tấm tắc.
[ Nguyễn Thanh Pháp - Người làng quen miệng gọi luôn “cô Kiều”, nổi danh từ huyện Lâm Sơn ra tới làng Đại Ninh, mợ chủ nhà địa phủ chính hiệu.
Năm nay 24 tuổi, xuất thân dòng dõi khá giả, học hành đàng hoàng — từng ăn mặc chỉnh tề lên tận Sài Gòn học bốn năm đại học, giờ quay về đất Lâm Sơn làm mưa làm gió.
Bạn thân chí cốt của mợ út Đức Duy và Thành An, tụ tập là đủ combo quậy tung xóm làng. Cũng là em họ của cậu út Quang Anh, nên thỉnh thoảng thay mặt cả họ đi vả miệng thiên hạ. ]
Nguyễn Thanh Pháp | Pháp Kiều
Cũng hay… người làng nói hai người như chó với mèo, thấy mặt nhau là cãi.
Nguyễn Thanh Pháp | Pháp Kiều
Thế nào… vẫn cưới nhau được.
Nguyễn Thanh Pháp | Pháp Kiều
Đúng câu “oan gia ngõ hẹp”, cãi chán thì về chung một nhà.
Duy nghiến răng, chống đũa.
Hoàng Đức Duy
Tôi… cưới vì cha má ép buộc!
Thành An nhếch miệng, cụng ly tiếp.
Đặng Thành An
Biết rồi biết rồi… “cưới ép”, “cưới cưỡng chế”.
Đặng Thành An
Nhưng cuối cùng vẫn phải gọi người ta là… cậu út à không… giờ là chồng rồi đó.
Thanh Pháp hí hửng chen vào.
Nguyễn Thanh Pháp | Pháp Kiều
Hí hí, đúng đó! Chúc mừng mợ út! //cười tươi//
Duy suýt nghẹn đồ ăn, đập bàn bật dậy.
Hoàng Đức Duy
Tôi mà thèm gọi câu đó à!?
Phía xa xa, Quang Anh tay cầm ly rượu đi ngang, liếc mắt qua, câu tỉnh bơ phang xuống như sấm dội giữa trời quang.
Nguyễn Quang Anh
Không gọi “chồng” thì cũng phải về chung phòng.
Nguyễn Quang Anh
Giường cưới sẵn rồi.
Duy đứng im, mặt đỏ bừng, không cười cũng chẳng khóc nổi...
Thành An cụng ly với Thanh Pháp, nháy mắt cười ha hả.
Đặng Thành An
Tôi đặt cược… chưa tới mười ngày, mợ út biết thân biết phận ngay thôi.
Thanh Pháp gật đầu, hùa theo.
Nguyễn Thanh Pháp | Pháp Kiều
Còn tôi cược… ba ngày là nằm gọn trong tay cậu út!
Duy suýt phun nguyên ngụm rượu, tay run lập cập chỉ vào hai đứa bạn trời đánh.
Hoàng Đức Duy
Tôi nhớ hai người đó… mai tôi kiện lên cha má hai nhà cho khỏi yên!
Quang Anh đi ngang thêm một câu lạnh tanh.
Nguyễn Quang Anh
Kiện không? Tôi cho ngồi chung phòng với tôi luôn.
Đặng Thành An
Ừ đó… mợ út còn cãi nữa… mai tôi với Kiều qua xin bà phú hộ cho ngủ ké phòng luôn.
Duy quay đầu đập bàn lần hai..
Hoàng Đức Duy
Đời tôi… coi như xong thật rồi trời ơi!!
Comments
Capcapp
ủa? là bị ép dữ chưa? Mặt phơi phới là khoái lắm mà=))
2025-07-24
1