Chap 𝟑. Hắc Đầu & Lá Ngải.

✧❥✧¸.•*¨*✧♡✧
Thành An băng vết thương xong thì cũng sắp ngồi gục kế bên con sói luôn.
Không phải vì kiệt sức, mà vì sự hoang mang nó vẫn còn âm ỉ trong lòng cậu.
Cậu rõ ràng là người còn nó rõ ràng là thú mà sao cái ánh mắt nhìn cậu cứ như người quen đã lâu.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mày là chó hoang bình thường thì tao cắn rơm suốt đời.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nếu mày là cái giống gì không nằm trong sách vở
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Thì tao chấp nhận mình đang mát dây thần kinh luôn á.
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
“Tại không đủ sức hóa người thôi đợi tao lành lặn tao nuốt nhóc dô bụng”
Con sói đen vẫn nằm im hơi thở đều nhưng nặng lông ướt, bết máu, nhưng sau khi được băng bó thì bớt co giật, cái đầu cũng không còn lắc liên tục nữa.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Kéo đầu gối ngồi xổm bên cạnh, tay chống cằm, mắt lim dim//
Thở ra một cái khẽ như thể cả mớ câu hỏi trên đời đang chạy vòng vòng trong đầu cậu.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Bà cố nói nếu trong rừng có thứ gì khiến mình cảm thấy không nên lại gần thì nên rút lui.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhưng mà nhìn mày lại khiến tao thấy không nỡ bỏ đi.
Ánh mắt sói đen khẽ động.
Dù không thể nói tiếng người, nhưng lại rất hiểu cảm giác người kia đang nói thật.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Do mày đói nên mày mới định ăn thịt tao đúng không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mày cô đơn hả nhìn mày nằm sải lai vậy tao cũng thấy tội!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
À đúng rồi sói trong rừng này bị săn bắt tiệt chủng hết rồi còn đâu.
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
GRỪ...//Phản ứng mạnh//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Uuu..trời..giật mình cha nội!
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
“Cũng do các người ác độc”
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
“Làm ta mất cha mất mẹ đến cả người thân còn không có”
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
“Làm ta phải lưu lạc một thân một mình”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ủa? Vậy vết thương này có phải do thợ săn bắn không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Đúng thì gật không thì lắc đầu.
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
//Gật đầu liên tục//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tội nghiệp mày quá..
Nói tới đây, Thành An tự dưng im bặt.
Trong phút chốc, cậu có cảm giác cái hơi thở ấm nóng vừa phả ra từ mũi sói như là đang lặng lẽ chạm vào sâu nhất trong lòng mình.
Lạ lắm...
Như thể hơi thở đó quen thuộc, như đã từng gặp trong giấc mơ hay kiếp nào đó xa xôi...
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Rợn dữ ta //Rùng mình//
Rồi thẳng người dậy, lấy ra một nắm lá ngải, bắt đầu giã nhuyễn trong lòng bàn tay.
Ngải này không phải lá thường, mà là loại cậu trồng riêng, dùng để trừ phong, hạ sốt, và giữ ấm tạng phủ cũng là thứ từng cứu nhiều mạng dân làng.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tao biết mày nghe hiểu cứ nằm đó
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tao đắp thêm ít lá ngải lên cổ mày
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tối lạnh, mày mà sốt lên thì ráng chịu, tao không cõng mày nổi đâu nghe chưa?
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
“Con người này tốt hơn nhiều tên thợ săn”
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
//Khẽ cựa quậy//
Một tiếng rên nhỏ như tiếng gió lướt qua cổ cây phát ra nhẹ như xin lỗi, mềm như đồng tình.
An chồm tới, đắp thuốc thật nhẹ tay, ngón cái vô thức vuốt nhẹ lên lông chỗ cổ nó
Bộ lông đen ánh tím, mềm ấm, khiến tim cậu khẽ động
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mày thiệt là kỳ quặc cũng thiệt là đẹp.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không giống chó rừng, không giống sói thường
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhìn mày như có hai phần người.
Cậu nói tới đây, ánh trăng hạ xuống, xuyên qua tán lá rọi nghiêng lên một bên mắt sói
Ánh sáng làm con mắt vàng ấy long lanh, trong veo, không phải mắt thú.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Hắc Đầu là tên tao đặt cho mày á.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nhưng nếu mày có tên khác mày cứ xù lông đi rồi tao đổi.
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
“Thấy cũng đẹp nên không cần đổi”
Con sói đen nhắm mắt không xù cũng không phản ứng.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Vậy Hắc Đầu nha nghe cũng ra dáng anh đại
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
“Còn con người ta sẽ gọi ngươi là Lá Ngải”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Chống tay đứng dậy//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tao chỉ có một ít thịt thôi ăn đỡ đi!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tối nay tao không dám đưa mày về làng đâu.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Dân làng mà thấy là rượt cả tao lẫn mày.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nên mày cứ nằm đây nghỉ đi, ngày mai tao quay lại.
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
//Rướn cổ nhích về trước, ánh mắt cào vào lưng cậu//
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
“Đừng đi..bỏ ta lại cô đơn lắm”
Đặng Thành An
Đặng Thành An
H-...Hả? Nhìn tao dữ vậy?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Không muốn tao đi hả?
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
//Dụi dụi đầu vào tay cậu//
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
Grừ..Grừ..
Thở hắt ra, cắn răng, bước lại, ngồi bệt xuống kế bên, tay vỗ vỗ lên bả vai sói
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Rồi rồi nằm nghỉ đi!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tao ngủ canh chừng chút, rồi về.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có chuyện gì thì hú nghe chưa mà hú nhỏ thôi, hú lớn tao đạp rớt đầu.
Gió rừng nhẹ thổi qua tiếng lá xào xạc trời càng lúc càng sáng.
Con sói khẽ dịch sát vào chỗ An ngồi, đầu gác nhẹ lên gối cậu như một con cún mệt mỏi.
Và giữa rừng hoang dã, hơi thở của nó trộn vào không khí như một sợi chỉ vô hình, bắt đầu quấn lấy hơi thở của người bên cạnh.
...
Tầm trời xuống núi
Bóng rừng dần rút dài, ánh nắng cuối cùng trước hoàng hôn nhuộm lên vòm lá màu hồng phấn
Giữa thảm cỏ ướt đẫm sương chiều, Hắc Đầu vẫn nhắm nghiền mắt ngủ sâu, thân hình to lớn cuộn tròn
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
//Lồng ngực lại ôm trọn lấy thân người nhỏ bé kia//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Mở mắt trần trụi//
Thành An, dĩ nhiên không ngủ được.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Nửa đêm hôm trước cưỡi đầu sói, sáng nay thì nằm trong vòng tay sói?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có bị vô lí quá không trời?
Đầu óc cậu rối như canh chua để lâu ngày, nằm yên thì không được, lăn qua lật lại cũng sợ làm nó thức.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Sao ngủ như chết vậy?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Mày có biết mày đang ôm một con người sống nhăn không hả?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có biết là tao còn có bà cố ở nhà chờ không?
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Có biết là tao cũng muốn về lắm chớ.
Cậu lặng lẽ gỡ tay sói ra, từng chút từng chút như tháo bẫy gấu, nhích người lùi lại mà không dám thở mạnh.
Tay to như cái nắp vung kia vậy mà siết sát sàn sạt, chỉ thiếu điều bọc luôn Thành An vô lông cho ấm.
Phải lắm vì cả đời sói hoang như nó chưa từng có một hơi ấm nào chịu tự nguyện nằm cạnh như vậy
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Trời ư..nặng quá bao nhiêu tạ vậy trời.
Sau một hồi lăn lê bò trườn, An cũng thoát ra được khỏi vòng ôm, cả người đẫm mồ hôi mà chẳng phải do nóng
Mà do sợ con thú dậy giữa chừng lại tưởng mình là bánh cuốn.
Trăng vẫn treo chếch nơi đầu cành sương đêm bắt đầu buông xuống, báo hiệu phải rời khỏi rừng trước khi đêm phủ kín.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Bà cố mà thức dậy không thấy mình là bà gọi luôn đội dân quân làng ra kiếm…
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Lỡ bị bắt gặp đang nằm ôm sói giữa rừng chắc khỏi lấy chồng luôn.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Người không ôm đi ôm sói!
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Ngược đời thật chớ
Thành An nhìn Hắc Đầu ngủ thêm một lần nữa lông vẫn rối, băng vải còn dính máu nhạt, hơi thở đều, ánh mắt khép chặt.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Cúi xuống, nhẹ nhàng đặt tay lên vết thương nơi chân sau của con sói//
Một giây sau, từ lòng bàn tay An lóe lên một vệt sáng dịu nhẹ, lan ra như sợi tơ bạc chảy qua da thịt.
Vết thương rút lại, da thịt liền lạc, không để lại dấu vết
Đặng Thành An
Đặng Thành An
//Rút tay lại thở dài//
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Xem như cứu mày một mạng vì mày không nuốt tao.
Đặng Thành An
Đặng Thành An
Tao không biết mày là ai nhưng..
Đặng Thành An
Đặng Thành An
..chắc kiếp trước tao thiếu nợ mày quá trời.
Rồi cậu xách cái giỏ lên, lủi lẹ như con sóc được thả ra rừng.
Cặp giò một mét sáu tung vó, lạng lách giữa hàng chục gốc cây, chỉ để chạy kịp về nhà trước khi bà cố lấy chổi đuổi đánh.
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
…//Mở mắt//
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
//Khẽ nhìn xuống chân sau mình nơi vừa được chữa khỏi//
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
“Lá Ngải không phải người thường à?”
Vết thương không còn thân thể cũng nhẹ hơn.
Hơi thở kia thật sự đã chạm vào sói một hơi thở thuần khiết, dịu dàng, không hề có lấy một tia sợ hãi.
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
“Định mệnh?”
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
“Làm gì có định mệnh chứ”
Hắc Đầu không tin thứ gọi là định mệnh nhưng giây phút đó, ánh mắt nó dõi theo thân ảnh nhỏ đang chạy qua từng tán lá, né từng rễ cây
Sói đứng dậy, rũ mạnh lớp bùn khô khỏi lông, thân hình tráng kiện dần run nhẹ như sóng cuộn dưới da thịt.
Quang Hùng - Dạng Sói
Quang Hùng - Dạng Sói
//Nhắm nghiền mắt//
Chỉ cần một giây lông rút lại khoác thành lớp lông bào, tứ chi co gọn xương kêu răng rắc.
Cơ thể biến hóa thành hình dáng con người.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Cuối cùng cũng có thể nói chuyện.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Tên nhõi Lá Ngải là ân nhân mình à?
Quang Hùng thú nhân cuối cùng của tộc sói đứng giữa rừng chiều
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Lần sau gặp ta tạ ơn sau.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Xem như ngươi cứu ta một mạng.
Lê Quang Hùng
Lê Quang Hùng
Có duyên gặp lại Lá Ngải nhỏ.
Hắn khẽ nhếch môi, hơi thở thổi ra một luồng khói mỏng.
Rồi biến lại thành sói, phóng vút vào rừng sâu, theo dấu kẻ mang hơi thở định mệnh của mình.
Hot

Comments

Bé Cóc Xấu Gái

Bé Cóc Xấu Gái

Nghe lời vợ sau mới dễ sống

2025-07-19

99

Có sao đâu anh? Trỏng còn J97 với đàn đom đóm trú ngụ nữa mà

2025-07-20

52

Chuột iu

Chuột iu

nắm lá ngải và câu chuyện tình yêu bắt đầu ^^

2025-07-19

56

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play