đây là bộ thứ hai của t/g .Mong mọi người ủng hộ ạ 💗
GHI CHÚ :
- *...* : Suy nghĩ
- "..." : Nói nhỏ
- //...// : Hành động
____________________
Màn đêm Bắc Kinh rơi xuống như một tấm lụa đen mỏng, mềm mại nhưng ngột ngạt.
Dưới ánh đèn vàng hắt ra từ cửa kính cao tầng, những cơn gió lạnh đầu đông len qua từng khe phố, mang theo mùi thuốc súng cũ kỹ và vị tàn tro chưa kịp bay xa.
Một bóng người cao gầy đứng trước cửa kính tầng 35 của khách sạn Langya Tower—nơi mafia giới thường tụ tập.
Gã đàn ông đó mặc sơ mi trắng, không thắt cà vạt, áo vest khoác hờ trên vai, mái tóc đen xõa rối. Một điếu thuốc đang cháy đỏ lặng lẽ kẹp giữa hai ngón tay thon dài.
-Trần Tuấn Minh-, 21 tuổi, trùm mafia hạng ba thế giới, đang dõi mắt về con phố rực sáng phía dưới.
Trần Tuấn Minh
Anh ấy về rồi
Tiếng nói thoảng nhẹ như gió, nhưng lại nặng tựa đá đè lên ngực. Minh rít thêm một hơi thuốc, mắt không rời khỏi dòng xe dưới kia.
Kiều Tú Linh
Cậu nói sao?
Giọng nữ trong vắt vang lên từ sau lưng. - Kiều Tú Linh - bước vào, mặc áo sơ mi đen ôm sát, đeo kính gọng mảnh. Cô lặng lẽ đặt tài liệu lên bàn đá cẩm thạch.
Trần Tuấn Minh
Trần Dịch Hằng,người đứng đầu tổ chức mafia toàn cầu,đã trở về Bắc Kinh sáng nay.❄️
Minh không quay lại. Đôi mắt xám lạnh như đêm mùa đông, đăm đăm nhìn về nơi vô định.
Trần Tuấn Minh
Mười năm❄️
Minh thì thầm, ngón tay siết nhẹ điếu thuốc.
Kiều Tú Linh
//khẽ cau mày//
Kiều Tú Linh
Cậu vẫn còn để tâm đến hắn sao? Tên đó...thậm chí không nhớ cậu là ai.
Minh cười, nụ cười nhẹ như một vết cắt – không máu nhưng đau.
Trần Tuấn Minh
Ừ. Hắn không nhớ.❄️
Minh quay lại, ngả người lên sofa, nhả khói đầy căn phòng.
Minh choàng mắt, đưa tay xoa thái dương. Hồi ức đó chưa bao giờ biến mất, dù người kia đã quên mất cậu là ai.
Trần Tuấn Minh
Tôi sẽ lấy lại tất cả. Kể cả trái tim hắn.❄️
Linh nhìn Minh, ánh mắt phức tạp
Kiều Tú Linh
Cậu định gián điệp…lần nữa?
Minh gật đầu.
Trần Tuấn Minh
Tôi cần thứ hắn đang giữ. Dữ liệu mạng nội bộ❄️
Trần Tuấn Minh
Thứ đủ để phá sập toàn bộ hệ thống ngầm của hắn.❄️
Kiều Tú Linh
Và nếu hắn lại không nhớ ra cậu là ai?
Minh không trả lời, chỉ đứng dậy, đi về phía cửa. Ánh sáng từ hành lang hắt lên gương mặt cậu, lặng lẽ như một kẻ không còn linh hồn.
__
[KHÁC–TRỤ SỞ CHÍNH CỦA HẰNG]
Một người đàn ông đang ngồi trong văn phòng tối om, chỉ có ánh sáng xanh của màn hình laptop hắt lên gò má sắc cạnh.
-Trần Dịch Hằng-22 tuổi, ông trùm mafia hạng nhất, gõ tay nhịp trên mặt bàn.
Trần Dịch Hằng
Linh? Cô ta là ai?❄️
Hằng nhìn ảnh cô gái đang pha trà, bên cạnh là tài liệu lý lịch sơ sài.
Dương Gia Bảo bước vào.
Dương Gia Bảo
Cô ấy là trợ lý mới của trùm Minh. Gần đây rất thân thiết với anh.
Hằng liếc nhìn tấm ảnh, mắt lóe lên tia lạnh giá.
Trần Dịch Hằng
Gửi người theo dõi. Và nói với cô ta...Tôi không tin bất kỳ ai đến gần tôi mà không lý do.❄️
Bảo gật đầu, ánh mắt thoáng một tia buồn khi thoáng thấy hình Linh.
__
[TRONG PHÒNG MINH]
Linh đứng lặng nhìn Minh từ phía sau khi cậu đang mặc áo vest.
Kiều Tú Linh
Minh…
Cô ngập ngừng
Kiều Tú Linh
Anh có từng nghĩ... nếu Hằng thực sự yêu anh thì sao?
Minh khựng lại. Trong gương, ánh mắt cậu tối sầm.
Trần Tuấn Minh
Tôi không cần tình yêu của một kẻ đã quên tôi.❄️
Linh cắn môi, ánh mắt đượm buồn.
Kiều Tú Linh
*Vậy tình yêu của em thì sao? Em chưa từng quên anh, từ cái ngày anh bế em ra khỏi đống đổ nát...*
Nhưng cô im lặng, vì cô hiểu: tim của Minh đã bị một cái tên khác chiếm trọn.
__
[TRONG BÓNG TỐI]
Ở đâu đó trong Bắc Kinh, hai bóng người – hai ông trùm – đang dần tiến lại gần nhau. Không ai biết, tình yêu và hận thù đang siết lấy cổ họ, chuẩn bị nghiền nát cả hai như gọng kìm định mệnh.
Và như Minh từng thì thầm trong gió:
“Nếu anh không nhớ tôi… tôi sẽ khiến anh không thể nào quên nữa.”
Comments