Nơi Này Không Tồn Tại

Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh, khoan đã...
Đức Duy kéo tay Quang Anh lại, đôi mắt đầy nỗi sợ hãi. Trước mặt họ là hành lang dài hun hút, không một bóng người, không một âm thanh nào khác ngoài tiếng bước chân vọng vang như bị nhân lên gấp đôi.
Hai người đã đi cả nửa tiếng đồng hồ. Tầng trên không thấy. Đường ra không có. Ga tàu này như một mê cung bê tông khổng lồ bị vứt bỏ dưới lòng đất.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Chúng ta quay về chỗ cũ đi./hạ giọng /Biết đâu… tàu sẽ quay lại?
Quang Anh không trả lời. Anh quay đầu bước về phía sân ga, nơi mà họ đã rời khỏi tàu ban nãy.
Dưới ánh đèn huỳnh quang mờ đục, khung cảnh vẫn y nguyên như cũ… nhưng không còn nguyên vẹn.
Góc bên phải sân ga xuất hiện một vết nứt trên tường. Vết nức không sâu, nhưng rĩ ra chất lỏng sẫm màu giống như máu đã khô.
Đức Duy run tay, rút điện thoại ra.
Không có tín hiệu.
Pin còn 64%. Nhưng camera không bật được.
Màn hình chớp giật như có ai đều khiển từ xa. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi, trước khi tắt hẳn, cậu thấy được khung hình....mờ mờ.
Một đoạn video cũ. Có người....mặc áo sơ mi trắng, tóc rũ xuống trán, đang nằm co quắp dưới ray tàu.
Cậu vội tắt máy, không dám nói với Quang Anh. Càng lúc, mọi thứ càng sai sai.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu đây là một trò chơi khăm, thì nó quá lố rồi đó./cố giữ giọng vững vàng/
Quang Anh nhếch môi cười nhạt. Nhưng không ai cười nổi.
Hai người tản ra tìm kiếm, đi về hướng ngược lại. Gió lạnh từ đâu lùa vào, khiến tiếng vọng bước chân trở nên dồn dập hơn.
Khi cả hai đi sâu vào khu vực cuối sân ga – nơi không có đèn, không có lối đi chính thức – họ phát hiện ra một ngách tường bị bào mòn, khuất hẳn sau dãy cột bê tông lớn.
Duy rọi điện pin từ điện thoại lên. Đèn yếu, nhưng đủ để thấy một mảng tường loang lổ, ẩm mốc, có vẻ như từng bị ai đó đập phá.
Và ở ngay chính giữa, hiện lên một dòng chữ đỏ thẫm được viết bằng nết cọ vội vã, nguệch ngoạc:
"Nơi này không tồn tại"
Không để tên.
Không ghi ngày tháng.
Chỉ ba chữ như đang thì thầm một lời nguyền
Gió tắt.
Không khí đặc quánh lại.
Đèn điện nơi xa nhấp nháy liên hồi, như sắp vụt tắt lần nữa.
Quang Anh bước đến gần hơn, đưa tay chạm nhẹ vào vết mực đỏ.
Ướt.
Không phải sơn.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cái này..... mới viết.../lẩm bẩm/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ai viết? Là ai còn ở đây?
Không ai trả lời
Nhưng ngay lúc đó, một tiếng thì thầm vang lên từ trong đường ray sau lưng họ.
"Hai người.....đến muộn rồi."
Cả hai quay phắt lại.
Không ai cả.
Chỉ có chiếc loa nhỏ phía trên góc tường, vốn đã hỏng từ đầu, bây giờ.... tự phát sáng.
Một đoạn ghi âm cũ kỹ vang lên, méo mó và khàn đục như đến từ dưới lòng đất:
"Chào mừng quay trở lại. Người cuối cùng đã vào. Trò chơi bắt đầu."
Đèn tắt.
Ga ngập trong bóng tối.
Hot

Comments

Nguyễn Kim

Nguyễn Kim

❄️❄️

2025-07-25

0

Kim Tuyến

Kim Tuyến

..

2025-07-24

0

Kim Tuyến

Kim Tuyến

chuyện đọc sơ nha

2025-07-21

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play