[Rhycap] Nơi Hai Ta Thuộc Về

[Rhycap] Nơi Hai Ta Thuộc Về

Ga dừng không Tên

Tàu điện ngầm số 4 – tuyến Xanh – rồi khỏi trung tâm vào lúc 21:27 tối
Giờ tan làm đã qua lâu. khoang tàu thưa người, chỉ còn vài nhân viên văn phòng, đôi ba cụ già trở về sao ca làm thêm. ánh đèn trắng lạnh lẽo, lướt dọc hành lang tàu như những con mắt mệt mỏi, soi thấu từng khuôn mặt xa lạ.
Hoàng Đức Duy ngồi ở ghé sát cửa tàu. Tay lưới điện thoại trả lời mail khách hàng, ánh sáng màn hình phản chiếu lên khuôn mặt trẻ nhưng đầy sự mệt mỏi. Một cốc cà phê củ vơi đặt bên cạnh, đã nguội lạnh từ lâu.
Cạnh bên, có một người con trai tựa đầu vào thanh sắt, mắt khép mờ. mái tóc rũ che gần nửa mặt, tai vẫn đeo tai nghe nhưng không phát nhạc. Anh không ngủ. Chỉ là... Không muốn tỉnh
Tiếng thông báo tạo dựng lại vang lên:
"Tàu sắp dừng lại tại ga Hưng Lâm. Xin quý khách chú ý hành lý và chuẩn bị xuống tàu"
Bánh tàu rít nhẹ. Cửa trượt mở ra. Gió lạnh ùa vào từ đường hầm tối
Duy thoáng nhíu mày. Ga này lạ. Không thường đi ngang qua nó. Nhưng thôi, chắc đổi lộ trình thôi, vẫn là tuyến Xanh mà, ba ga nữa là tới nhà .
Đến khi tàu dừng lần thứ ba – như thói quen – cậu đứng dậy .
Cạnh bên, Anh cũng đứng theo như bị cuốn theo chuyển động của em. Cả hai cùng rời khỏi khoang tàu, bước lên bậc thềm bê tông lạnh buốt dưới ánh đèn âm u.
Ngay khoảnh khắc cửa tàu đóng lại phía sau họ, cả toa rít lên rồi lặng lẽ trôi đi vào bóng tối... Không có tiếng động cơ, không có âm thanh nào, chỉ còn hai người đứng đó, giữa một ga tàu không có tên
Duy nhìn quanh
Không có ai
Không có người soát vé. Không có camera an ninh. Không có bản chỉ dẫn. Không có bất kì dấu hiệu gì cho thấy đây là một ga tàu hợp pháp , hay thậm chí là....có tồn tại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ơ..//cậu nhăn mặt//Ga gì mà tối vậy, sao không có ai vậy anh?
Anh im lặng, bàn tay siết chặt quai túi. Một lúc sau anh lên tiếng, giọng khản khản
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi...tôi không nhớ mình xuống đây làm gì. Tôi không định xuống ga này...
Duy cau mày, quay đầu nhìn về phía đường ray.
Không có tàu tiếp theo.
Không có đèn báo hiệu.
Không có tiếng động nào ngoài tiếng thở dồn dập của chính họ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tụi...tụi mình hình như bị kẹt rồi//Duy nuốt khan// Chắc là ga bị sự cố. Mình lên trên xem thử ?
Anh gật đầu. Cả hai rảo bước về phía cầu thang. Nhưng bậc thang như kéo dài vô tận. Đi hoài… vẫn chưa tới.
Mười phút. Hai mươi phút. Không có cửa ra. Không có bảng chỉ đường. Chỉ có những vết xước lạ trên tường, như thể ai đó từng gào khóc và cào rách bê tông nơi đây.
Duy quay lại nhìn Anh. Cả hai đều mồ hôi ướt đẫm trán, ánh mắt lo âu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi là Duy. Hoàng Đức Duy. Hai hai tuổi. Làm thiếc kế ở bên Nam Lộc.
Anh chớp mắt, như phải mất vài giây để xử lý thông tin.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi… là Quang Anh. Nguyễn Quang Anh. Hai tư. Nhân sự. Ờm… độc thân.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ờ, tôi cũng vậy. Chắc là chỉ là... trục trặc kỹ thuật thôi, haha...// Duy cười gượng, nhưng giọng cười dội lại từ vách ga nghe méo mó//
Anh chậm rãi quay đầu nhìn quanh lần nữa, rồi thì thầm:
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng mà… Duy nè… Sao lại không có ai hết vậy?
Trong khoảnh khắc ấy, ánh đèn phía cuối ga vụt tắt.
Một âm thanh rít qua như kim loại cào lên thủy tinh.
Duy siết chặt điện thoại. Màn hình cậu vừa bật lên – không có sóng. Không có mạng. Không gửi được tin nhắn.
Chỉ có một tin nhắn đến– từ số lạ
"Đã đến lúc gặp lại nhau rồi"
Hot

Comments

Thư đu RhyCap ⚡️🐑

Thư đu RhyCap ⚡️🐑

Ra chap nữa đi bạn

2025-07-20

0

Nguyễn Kim

Nguyễn Kim

hayy quá

2025-07-25

0

Tuyen Tran

Tuyen Tran

...

2025-07-25

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play