Đêm đầu tiên ở tổ ấm mới.
Bạch Thiên Khuê đi đi lại lại trong phòng tân hôn đỏ chót, hai tay xoắn lại vào nhau như muốn đổ mồ hôi giữa trời đông.
Ngoài hiên, gió từ triền đồi xa xa thổi qua những tán cây xào xạc. Tiếng lá rụng lạo xạo trên mái ngói, lẫn với tiếng côn trùng thi thoảng rền rĩ như trình diễn một bản nhạc cổ điển khiến người nghe phải động lòng.
Trong phòng ngủ chỉ nhỏ bằng một nửa phòng của cô ở nhà ngoại, hôm nay phá lệ tô điểm đầy gam màu may mắn của lễ cưới. Ánh đèn quả nhót thì vàng dịu. Màu vàng không sang trọng như loại đèn ngủ Tiffany ở nhà cô, nhưng lại có thứ gì đó rất ấm, mềm như lòng đỏ trứng gà mới hấp và khó tả như… ánh sáng trong những buổi tối ngồi canh nồi bánh chưng ngày Tết.
Căn phòng ngăn nắp và sạch sẽ, thoang thoảng mùi gỗ mới và mùi thơm gì đó rất nhẹ, tựa như mùi phấn trẻ em lẫn với mùi hoa nhài khiến tâm hồn người ta tĩnh lại, yên lặng đến mức, Bạch Thiên Khuê có thể nghe được cả tiếng tim đập dần loạn nhịp của mình.
Ánh mắt cô liếc về phía giường đôi. Nơi có chăn ga gối đệm đều là màu đỏ thêu hoa mẫu đơn được bày biện phẳng phiu khiến hai má cô hồng lên như mặt trời nhỏ.
Tuy cô chưa có mảnh tình nào vắt vai nào cả, nhưng kiến thức phổ thông, à không, là lý thuyết về kiến thức phổ biến thì cô vẫn nắm được. Đêm tân hôn thì… ai mà không biết là để… ừm... “làm chuyện đó”.
Nhưng vấn đề là...
"Cạch!" Tiếng cửa phòng tắm bật mở. Tiếng nước ngừng rơi... khiến toàn bộ giác quan của Bạch Thiên Khuê lập tức bật chế độ báo động đỏ. Rồi lại...
“Cạch!” Cửa phòng ngủ cũng bị đẩy ra. Không khí se lạnh lùa theo hơi nước tươi mới còn vương trên da của chị ấy ùa vào, mỏng như khói sương và mang theo cả mùi lá bưởi và bạc hà, kết hợp với mùi thơm độc quyền trong phòng tạo nên một lễ hội khứu giác vô cùng tự nhiên và độc lạ khiến chủ nhân mới của nó tạm thời ngây ngốc.
Tiếp đến là gương mặt chị ấy hiện rõ trong màn hơi nước mờ mờ. Không còn lớp trang điểm trong lễ cưới mà vẫn đẹp đến ngẩn ngơ, kiểu đẹp không cần cố gắng nhưng lại khiến người nhìn đổ gục, đặc biệt là ở khoảng cách vài bước chân với đôi mắt to tròn, đuôi mắt cong lên như được họa sẵn, sống mũi cao thon vừa khéo và đôi môi đỏ trầm như quả dâu chín rụng giữa đêm đông. Làn da thì không phải kiểu trắng sứ không tì vết, cũng không trắng ngà như tiêu chuẩn của các cô gái thành phố, mà là trắng sữa pha mật ong, mịn và căng mọng như đào chín mới hái từ vườn vào. Ở khóe mắt lẫn sống mũi và cả hai bên má còn có vài vết tàn nhang nhỏ như bụi nắng.
"Chị gái này đặc biệt như vậy mà mấy lần gặp trước cô không có cơ hội để ý kỹ. Rõ ràng là một gương mặt thuộc về ruộng vườn, nhưng lại gây thương nhớ như thể vừa bước ra từ tranh dân gian. Chị ấy làm nông kiểu gì mà da đẹp thế nhỉ? Không lẽ chị ấy bón phân hữu cơ cho mặt luôn à?! Hay là do ăn chay trường?" Bạch Thiên Khuê ngồi cứng ngắc trên giường, ngón tay bấu chặt vào mép chăn và âm thầm đánh giá thì người ta đã đi tới ngay trước mặt.
Ngô Kỳ Hoa nghiêng đầu, tóc dài xoăn nhẹ tự nhiên như công chúa tóc mây buông xuống, chạm vào vạt áo cô dâu nhỏ, rồi tỉnh rụi nói:
“Đến giờ đi ngủ rồi, nhà mình chỉ có một phòng ngủ.”
"...?!" Bạch Thiên Khuê biết. Dĩ nhiên cô biết. Nhưng… biết là một chuyện, còn phải cùng nhau ngủ một giường lại là chuyện khác.
“Không phải nhà chị rộng sáu héc-ta sao? Thiếu gì phòng…”
Ngô Kỳ Hoa hứng thú gật đầu, mi mắt cong cong như tìm cách sắp xếp, chỉ là... không đáng kể.
“Phòng thì nhiều. Nhưng đều là phòng làm việc, phòng để lương thực, phòng ươm cây, phòng ngâm hạt giống… chỉ có phòng này để nghỉ ngơi. Và đăc biệt là giường cưới thì... chỉ có một.”
“Chị… chúng ta đã thoả thuận…” Bạch Thiên Khuê ôm gối, vội vàng lùi về góc giường như một chú mèo cảnh bị đem thả về rừng khiến người đối diện càng thích thú và trêu đùa:
“Ừ. Thoả thuận là kết hôn hợp pháp, không xâm phạm đời tư, cùng nhau duy trì hình tượng gia đình văn minh kiểu mẫu. Nhưng là... nếu chị xin phép thì... có được không... chị muốn..."
"Không được! Chị còn cố tình... em sẽ..." Bạch Thiên Khuê mở to mắt, giơ gối lên che ngang ngực như một lớp giáp thiêng liêng khi người kia ngày càng tới gần.
Updated 52 Episodes
Comments
Anh Đào Tô
nghe thùng cơm chay là biết cô dâu lớn tròn vo như cái bánh mochi rùi ha, đáng yêu kkk
2025-07-20
1
hồ lô kẹo
😆😆😆😆😆 tiếp tác giả ơi
2025-07-20
1
_captain.meO
mọi người thích truyện cho em một like cho phê nha
2025-07-22
0