Chương 3

“Chị muốn…” Ngô Kỳ Hoa cố tình kéo giọng lửng lơ rồi nghiêng người bò lên giường. Nệm dày lún xuống mềm như mây khiến cô dâu nhỏ hoảng hồn, hấp tấp lùi sát vào thành giường, mắt tròn vo tập trung hết cỡ như thỏ con gặp phải ông chú thợ săn đã ba ngày chưa thu được chiến lợi phẩm.

“Chị… lưu manh! Không được lại gần em!”

Bạch Thiên Khuê ôm chặt gối, lưng gần như dính vào đầu giường gỗ ấm, giọng run run nhưng vẫn cố giữ khí thế của một đóa hoa kiêu kỳ trong ngành thiết kế, cho dù đóa hoa vạn người mê hiện tại đang được cắm vào chậu nhựa màu hồng chóe giữa đồng ruộng trung du vào mùa đông gió rét.

Ngô Kỳ Hoa thấy phản ứng này thì bật cười, tiếng cười sảng khoái tới mức ngũ quan xinh đẹp phô diễn hết cỡ, rực rỡ như pháo hoa và quyến rũ còn hơn cả mùi thơm của bó râu tây chín mọng đang toả hương khắp phòng cưới. Nhưng ý tứ trêu đùa càng tăng lên không dứt:

“Tại sao? Em đã gả cho chị rồi. Chúng ta đăng ký kết hôn đàng hoàng, chị còn linh đình rước em từ thủ đô về đây, sính lễ chị đem tới đầy cả sân nhà em, ở đây thì tổ chức mấy trăm bàn tiệc siêu cấp thịnh soạn đấy nhé… Giờ em còn định lật lọng?”

“Em không lật! Em chỉ… chưa sẵn sàng! Hơn nữa, chúng ta đã thỏa thuận rồi mà!”

Bạch Thiên Khuê siết gối, trong lòng đã vội thành một đoàn nhưng ngoài mặt vẫn cố tỏ ra lý trí và không dễ bị bắt nạt:

“Cuộc hôn nhân này xây dựng trên cơ sở hai bên cùng có lợi chứ không phải tình yêu. Chị khỏi phải lo mỗi ngày đi xem mắt năm lần, còn em thì tránh được kiếp nạn… Chị… chị không được giở trò!”

Ngô Kỳ Hoa nhướng mày, ánh mắt long lanh hệt như mấy giọt sương đọng trên giàn bí đao ngoài vườn, nhưng là long lanh kiểu… nguy hiểm theo từng câu nói:

"Chị không giở trò, chị... ‘giở chăn’ được không?"

"Chị..."

"Chính em vừa nói còn gì, em gả cho chị thì mới tránh được kiếp nạn. Vậy có nghĩa là... chị đang dùng phúc khí và tài lộc của chị để bảo vệ em. Em nói xem, em xinh đẹp lại tài năng thế này... nếu rời khỏi chị để đến bên người khác, một người không có tinh hoa tươi đẹp của đất trời hội tụ như chị, càng không được nuôi dưỡng từ khi mới lọt lòng bằng thực phẩm chay như chị... thế thì nhỡ em gặp chuyện gì... chị sẽ đau lòng lắm đấy, bà nội của em cũng đau lòng, bố mẹ của em sẽ thương tâm và... bà nội quá cố của chị cũng sẽ mắng chị đấy! Vậy em tính đi... chị phải làm thế nào?!"

"...?!" Bạch Thiên Khuê cảm giác như đang bị thôi miên bằng… đạo lý ruộng vườn. Kiểu nói của người ta vô cùng lười biếng, với ngôn từ nghe cực kỳ hoang đường nhưng lại hợp lý đến không tưởng. Lại còn nói ở khoảng cách rất gần. Gần tới mức hơi thở mang mùi trà gừng và bạc hà hữu cơ phả lên mặt cô, vừa ấm vừa… ngứa ngáy. Nhưng cô không chịu thua:

"Chị... muốn doạ em đấy à? Có phải chị thấy em xinh đẹp nên liền đồng ý hôn sự gấp gáp này? Lúc đầu thì tỏ ra chính nhân quân tử, bây giờ lấy được em rồi mới lộ ra là bản chất cáo già, muốn ép buộc em?"

"...?!" Ngô Kỳ Hoa suýt thì bị sặc bởi thái độ chua lè của người trước mặt. Em ấy nghĩ cô là cáo già?

"Em thấy có cáo già nào ăn chay không? Nhưng chị đánh giá cao sự so sánh này, vì thế... chị sẽ thêm một món mặn duy nhất vào thực đơn cả đời này của chị nha!"

"Chị không được làm... ưmmmm!"

Hot

Comments

_captain.meO

_captain.meO

mại zô

2025-07-22

0

Bảo Anh Hà

Bảo Anh Hà

hóngggggg ạ kkk

2025-07-20

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play