Trở Về Nhà Tổ, Chốt Hồ lô Và Cánh Cửa Bị Quên Lãng
// ABC // hành động
( ABC ) suy nghĩ
----------- chuyển cảnh
Chiều muộn mặt trời đổ dài bóng cây cau trước sân, hắt lên tường rêu cũ kỹ ánh đỏ nhạt như máu khô.
Chiếc xe con dừng lại trước cổng gỗ đã mối mọt, cánh cửa mở ra kêu cọt kẹt – âm thanh như rên rỉ
Đức Duy bước xuống đầu tiên, ngửa cổ nhìn căn nhà ba gian gạch đỏ
Hoàng Đức Duy
Ở đây... lạnh ghê
Nguyễn Quang Anh
Lạnh là phải. Hơn trăm năm tuổi rồi. Cũng là nhà thờ họ mà... hồi nhỏ anh từng ở vài ngày, nhưng sợ lắm, chẳng nhớ gì nhiều
Duy đi chậm qua sân, tay vuốt nhẹ lên chiếc chum to đặt cạnh hiên. Một lớp bụi dày phủ kín, nhưng bên dưới, cậu nhìn thấy một chữ kỳ lạ được khắc bằng móng tay:
" Khui là chết "
Hoàng Đức Duy
// hoang mang//Này có nghĩa là gì chứ
Bỗng có tiếng gọi phía sau
Nguyễn Quang Anh
Duy ơi, ra đây phụ anh này với
Hoàng Đức Duy
Dạ, em ra liền
Lúc Duy vừa đứng dậy rời đi thì cái chum cũng tự nhiên lắc lư như thể có cái gì đó đang cử động
------------------------------------
Đêm hôm đó
Hai người trải đệm trong gian giữa, nơi thờ tổ. Ảnh thờ mờ mờ, ánh nến lay động khiến gương mặt tổ tiên như đang mấp máy môi
Đức Duy không ngủ được. Gió lùa vào khe cửa sổ khiến bức màn trắng khẽ bay. Quang Anh đã chìm vào giấc ngủ, thở đều bên cạnh.
CỐC
Hoàng Đức Duy
// mở mắt //
CỐC...CỐC
Cậu ngồi bật dậy. Tiếng gõ vọng lên từ... dưới sàn.
Hoàng Đức Duy
// nhỏ giọng // Qu...Quang Anh... dậy đi...
Nguyễn Quang Anh
// lơ mơ // sao vậy...?
Hoàng Đức Duy
Có tiếng… như ai đó đang… gõ... dưới nền nhà
Cả hai lặng thinh vài giây. Lúc ấy, như để khẳng định, tiếng gõ lại vang lên
CỐC.CỐC.CỐC
Lần này rõ ràng – đều, mạnh hơn
Nguyễn Quang Anh
// ngồi bật dậy // Dưới này có tầng hầm không ?
Hoàng Đức Duy
Có lẽ là… cái hầm rượu tổ mà người trong làng hay nhắc tới
Nguyễn Quang Anh
Anh tưởng hầm đó bị khóa rồi?
Hoàng Đức Duy
Vấn đề là… có ai đó ở trong đó, Quang Anh…
Sáng hôm sau
Sương vẫn chưa tan. Đức Duy đứng bên giếng cổ, tay cầm ca nước, mắt nhìn trân trân vào mặt giếng. Trên mặt nước, phản chiếu khuôn mặt cậu – nhưng phía sau lưng lại là… một cái bóng lạ. Cậu quay đầu nhanh – không ai cả
Hoàng Đức Duy
// thở gấp // Không được để trí tưởng tượng lấn át... chỉ là... do căn nhà cũ thôi
Nguyễn Quang Anh
// từ nhà bước ra, tay cầm ly cà phê // nè em uống đi
Hoàng Đức Duy
Em xin
Nguyễn Quang Anh
Đêm qua anh đã mơ thấy ai đó gõ vào tường. Cứ như muốn lên
Hoàng Đức Duy
// nhìn anh mặt căng thẳng// không phải mơ đâu...
Hoàng Đức Duy
Em nghe thật. Ba tiếng, đúng nhịp. Gõ từ dưới lên
Nguyễn Quang Anh
// ngừng một chút//
Nguyễn Quang Anh
Hồi bé, bà nội có kể. Hầm rượu nhà tổ có 13 chum, nhưng chỉ 12 chum dùng để ủ rượu thật. Chum thứ 13... dùng để nhốt thứ gì đó
Hoàng Đức Duy
// lạnh sống lưng// Quang anh… đừng nói nữa. Em không đùa đâu…
Nguyễn Quang Anh
Anh không đùa. Anh nghĩ… chúng ta nên kiểm tra hầm. Chỉ nhìn thôi. Không đụng vào gì cả
Trưa hôm đó
Duy và Quang Anh đứng trước cửa hầm sau nhà, chỗ sân sau cỏ mọc đầy, lấp kín gần nửa cánh cửa gỗ. Trên cửa là một cái chốt gỗ hình hồ lô, cũ kỹ, nhưng vẫn chắc chắn.
Nguyễn Quang Anh
Chốt hồ lô… là kiểu phong ấn dân gian. Ai rút ra mà không phải dòng trưởng, sẽ bị gọi hồn thế mạng
Hoàng Đức Duy
// hoảng // Vậy... đừng mở nữa!
Nguyễn Quang Anh
Anh không định mở. Anh chỉ… cần biết chắc dưới đó không có ai bị nhốt. Nếu có thật… chúng ta phải gọi công an
Hoàng Đức Duy
//Siết chặt tay anh//Nếu có thứ gì… không phải người… thì công an cũng đâu giúp được
Cả hai nhìn nhau. Không nói. Không khí đặc quánh
Nguyễn Quang Anh
Vậy anh sẽ xuống một mình
Hoàng Đức Duy
// quát nhỏ // không! Em sẽ đi cùng
Nguyễn Quang Anh
// rút chốt //
Tiếng gỗ trượt khỏi lỗ khóa vang lên như tiếng rên khô khốc. Cửa hầm mở ra, một làn hơi lạnh bốc lên như từ lòng đất. Mùi rượu… trộn với mùi gì đó tanh nồng, sống sượng
Bậc thang đá xuống hầm tối thui. Không điện. Không ánh sáng. Chỉ có cây đèn pin Quang Anh cầm run run
Hoàng Đức Duy
Anh có nghe gì không?
Nguyễn Quang Anh
Gì cơ ?
Hoàng Đức Duy
Tiếng hát. Rất nhỏ. Giống... ru con…
Quang Anh nín thở. Một giây sau – có tiếng gì đó lướt qua chân họ, nhẹ như gió, nhưng lạnh như băng đá.
Cả hai đông cứng.
Hoàng Đức Duy
// run sợ //Cái gì vừa đi qua vậy ?
Nguyễn Quang Anh
Chắc chỉ là con gì đi ngang qua thôi
Cuối bậc thang là căn hầm rộng chừng 20m2.
12 chum rượu xếp thành hình bán nguyệt. Tất cả đều phủ vải đỏ, buộc dây chỉ
Chỉ riêng một chum – ở giữa – được phủ bằng vải trắng, dính máu nâu, dây chỉ đen chằng chịt
Comments