Người Thế Mạng

Thình. Thình. Thình
Duy nuốt khan. Chum rượu thứ mười ba vẫn rung nhẹ như đang thở. Mỗi tiếng đập vang lên, một cơn buốt lạnh xuyên sống lưng cả ha
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh… mình lên đi. Có gì đó ở trong kia. Nó… nó đang thức dậy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// nắm tay Cap // Ừ… đi thôi
Nhưng vừa xoay người, Duy bỗng đứng khựng lại. Đôi mắt cậu mở to. Đồng tử giãn ra
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// giọng lạc đi // Không được đi... Mình phải ở lại… canh
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// hoảng // Duy! Nhìn anh! Em bị sao vậy?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
//Cười nhạt, đôi mắt vô hồn//Họ nói… nếu mình đi... ai sẽ thế mạng?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không ai thế mạng cả! Em đang nói gì vậy ?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// quay lại nhìn chum rượu trắng, mặt bình thản đến rợn người// Họ đói lâu lắm rồi đó anh
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Máu trong chum đã cạn. Xương cũng mòn rồi. Họ muốn... em.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Duy! Em không phải là thế mạng của ai hết!
Quang Anh siết tay Duy, lôi cậu khỏi hầm. Cậu giãy giụa một lúc rồi đột ngột lịm đi
Trên mặt đất. Một giờ sau
Duy nằm trên đệm, trán vã mồ hôi, mắt nhắm nghiền. Quang Anh ngồi cạnh, nắm chặt tay cậu, vừa bối rối vừa sợ hãi
Cửa trước bỗng cộc cộc cộc– tiếng gõ gấp gáp.
Quang Anh mở cửa. Trước mặt là một bà cụ gầy gò, tóc bạc xõa dài, vai đeo giỏ trầu, đôi mắt đục nhưng sắc như dao cạo
Bà Tám
Bà Tám
Bộ tụi bây khui hầm rồi hả?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bà là ai?
Bà Tám
Bà Tám
Bà Tám – coi miếu làng
Bà Tám
Bà Tám
Hồi sáng tao nằm mộng thấy chum máu chảy ngược. Biết là có đứa đụng vô
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
bà vào nhà đi
Bà Tám
Bà Tám
// nhìn Duy, rồi rút trong túi áo ra nắm bùa ngải đã héo //
Bà Tám
Bà Tám
Thằng này bị vía chum bám rồi. Nó mà thức luôn là hồn nó trôi theo máu, không vớt kịp đâu.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// rối // làm sao để cứu được em ấy ?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Bà có cách mà đúng không ?
Bà Tám
Bà Tám
Thằng này đã bị bám rồi, khó mà cứu
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// quỳ xuống//Coi như tôi cầu xin bà, hãy cứu em ấy
Bà Tám
Bà Tám
Muốn cứu ?
Bà Tám
Bà Tám
Phải biết lịch sử nhà tụi bây.
Bà Tám
Bà Tám
Chum thứ mười ba… là để nhốt người đàn bà bị tế sống. Bị phản tộc. Mà đứa cuối cùng mở nắp... là đời sau của người tế
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// bàng hoàng// Là Duy sao...?
Bà Tám
Bà Tám
Không. Là mày
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// chết lặng //
Bà Tám
Bà Tám
Ông nội mày năm xưa là người phong ấn. Máu mày có cùng dấu
Bà Tám
Bà Tám
Huyết thống gọi. Nếu chum bị khơi, tổ tiên sẽ đòi lại
Bà Tám
Bà Tám
Muốn cứu người yêu mày, thì đêm nay… xuống hầm, thế mạng.

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play