Máu Chảy Trên Đất Cũ

Đêm ấy, làng Lâm Cổ im phăng phắc.
Không tiếng côn trùng. Không tiếng chó sủa. Chỉ có một mùi tanh của máu lan rất chậm, rất nhẹ, như sương mù thấm qua từng kẽ lá
Bà Tám
Bà Tám
// đặt một mâm đồng xuống nền gạch lạnh//
Trên mâm Một sợi dây đỏ dài gần sải tay. Một con dao cúng đã sét Một nắm bùa đã rách viền. Và một chén máu… còn bốc khói.
Bà Tám
Bà Tám
Bây giờ mày phải xuống dưới đó nhỏ máu của mình lên chum, nhớ nếu ai gọi cũng không được lên tiếng, không được quay đầu lại
Bà Tám
Bà Tám
Nếu không mày khó mà thoát khỏi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu chỉ có vậy thì cháu làm được
Bỗng một cơn gió lướt qua kèm theo làn khí đen, mặt đất rung chuyển, bà Tám và Quang Anh đầu óc quay cuồng rồi ngất lịm đi lúc nào không hay
3:03 sáng
Ông Tư – người canh nghĩa địa làng – mở cửa chòi ra đi tiểu. Nhưng ông không bao giờ quay trở lại. Sau lưng ông, bóng của một người đàn bà tóc dài chấm đất, thân hình gầy như cành củi khô, trườn ra từ một ngôi mộ không tên
Ông Tư Gác Mồ
Ông Tư Gác Mồ
lạ nhỉ, trời hôm nay có vẻ lạnh hơn
Người đàn bà tóc dài
Người đàn bà tóc dài
Ta đói quá
Người đàn bà tóc dài
Người đàn bà tóc dài
Cho ta thịt đi
Giọng một người phụ nữ oan nghiệt, chua chát vang lên
Ông Tư Gác Mồ
Ông Tư Gác Mồ
// quay đầu lại, hoảng// h..há...ng...ngươi
Người đàn bà tóc dài
Người đàn bà tóc dài
Cho ta thịt đi, há há há
Ông Tư Gác Mồ
Ông Tư Gác Mồ
Aaa, c...cứu tôi với
Ông Tư Gác Mồ
Ông Tư Gác Mồ
Aaaaaa
Sáng hôm sau
Trước ngõ nhà Quang Anh– xác con chó của ông Ba nằm trơ xương, da bị lột sạch. Bên cạnh là hàng chữ viết bằng móng tay
TA MUỐN VỀ NHÀ
Trong nhà
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// tỉnh dậy// sao mình lại nằm đây chứ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy?!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
// vội vàng chạy lên nhà //
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// tỉnh dậy giữa cơn mơ người lạnh ngắt, mắt thâm sâu như mất ngủ cả tuần// Quang Anh...
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh đây // vội ôm Duy vào lòng//
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Em không sao rồi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có người… đứng đầu giường em cả đêm qua
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không có ai đâu. Em chỉ mơ thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Không, bà ấy sờ tóc em còn bảo...con ngoan nữa
Bà Tám
Bà Tám
// chạy vào, mặt tái xanh//
Bà Tám
Bà Tám
Chum vỡ rồi! có người mở nắp!
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Là ai ?
Bà Tám
Bà Tám
Không phải người
Bà vén ống tay áo, để lộ một vòng huyết bùa đang nứt ra như đất khô cằn.
Hồn ma trong chum… đã ra ngoài. Nó đi tìm lại phần xác. Nếu nó nhập đủ ba phần – xác, máu, hồn – thì sẽ sống lại. Lúc đó, cả làng sẽ là tế lễ. Không ai sống sót
Bà Tám đổ một nắm muối trước cửa, vẽ bùa bằng máu gà, rồi quay sang Quang Anh.
Bà Tám
Bà Tám
Muốn chặn nó? Phải tìm được xác người bị tế năm xưa – chôn đâu đó trong làng. Phải thiêu nó trước rằm tháng Bảy. Không thì máu sẽ chảy qua 13 nóc nhà, và nhà tổ là cuối cùng.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu tụi mình không kịp thì sao?
Bà Tám
Bà Tám
Thì xác tụi bây… cũng thành chum thứ mười bốn
Trên trần nhà tổ, camera ghi lại được một khung hình mờ: Người đàn bà tóc dài đang bò trên trần, hai mắt đen ngòm, miệng mỉm cười với ống kính
NovelToon
[Hình ảnh minh họa]

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play