[Yoongi] Triều Đại Joseon

[Yoongi] Triều Đại Joseon

Trúng độc

Mở đầu mối duyên 3 kiếp của 2 người
Joseon năm thứ mười tám, tuyết rơi sớm hơn thường lệ
Cây cối trong phủ Jeonghak chưa kịp úa lá đã bị bọc trong băng giá. Không khí âm u, đặc sệt như thể có điều gì đó đã chết — dù chẳng ai dám nói thành lời
Giữa tẩm điện trắng toát ấy, hoàng đế Songwol ngự trên long sàng, đôi mắt bạc như tuyết tan khẽ nhắm hờ. Mỗi lần mở mắt, ánh nhìn ấy đủ khiến người ta run rẩy như thể quỷ thần sống dậy từ địa ngục. Không ai dám nhìn lâu hơn ba nhịp thở. Không ai dám hỏi đang nghĩ gì
Han Songwol — vị vua trẻ nhất trong lịch sử, lên ngôi năm mười sáu tuổi, năm mười tám đã khiến bốn nước chư hầu cúi đầu — hiện đang bị trúng độc
Bảy ngự y đã vào cung. Không ai tìm ra độc tố. Không ai dám kê đơn. Bốn người đã bị xử trảm. Ba người còn lại quỳ trước điện, máu chảy từ trán đến cằm
Một trong các quan đại thần quỳ lạy ba lần, dâng lên một cái tên: Choi Hayeon, nữ y trẻ tuổi từ Gyeongju – từng cứu được phu nhân Thái uý khỏi một loại độc kỳ lạ trong vòng ba ngày. Và rồi, đêm hôm ấy, nàng được đưa vào cung
Nàng đến trong tuyết. Áo choàng xanh mốc, lưng đeo hòm thuốc gỗ, tay cầm một chiếc quạt giấy màu trắng, có thêu một chữ đơn độc: "sinh"
Khi bước qua cổng điện, ánh mắt nàng chạm ngay ánh mắt của hắn. Trong thoáng chốc, tuyết ngừng rơi.
Han Songwol
Han Songwol
Ngươi là?
Choi Hayeon
Choi Hayeon
Hạ thần là Choi Hayeon
Choi Hayeon
Choi Hayeon
Được gọi vào cung để bắt mạch cho hoàng thượng
Han Songwol
Han Songwol
Ngươi nghĩ mình có thể chữa được thứ mà bảy ngự y không dám chạm tới?
Choi Hayeon
Choi Hayeon
Không. Thần không nghĩ vậy
Choi Hayeon
Choi Hayeon
Nhưng nếu người đã gọi thần đến, thì chí ít cũng muốn sống
Cả tẩm điện chết lặng. Ngự vệ đặt tay lên chuôi kiếm. Songwol im lặng. Một lúc lâu sau, anh ra hiệu phẩy tay. “Lui ra hết.”
Chỉ còn hai người trong tẩm điện trắng. Ngoài kia tuyết rơi dày hơn, gió rít từng cơn qua khung cửa
Nàng đặt hòm thuốc xuống, lấy ngân châm, ngồi bên mép giường. Tay chạm vào cổ tay anh — lạnh đến mức làm nàng giật mình
Choi Hayeon
Choi Hayeon
Ngài lạnh hơn người thường
Han Songwol
Han Songwol
Vì trẫm không phải người thường
Choi Hayeon
Choi Hayeon
Thần không nghĩ vậy
Nàng khẽ đáp, vừa đặt tay bắt mạch
Choi Hayeon
Choi Hayeon
Vẫn còn mạch đập
Choi Hayeon
Choi Hayeon
Chậm
Choi Hayeon
Choi Hayeon
Nhưng vẫn còn
Anh nghiêng đầu nhìn nàng lần đầu tiên. Gương mặt nàng không đẹp rực rỡ, nhưng lại có gì đó… tĩnh lặng như hồ nước mùa thu. Ánh mắt không sợ hãi, chỉ bình thản, nhẫn nại như đã sống sót qua bão giông rất nhiều lần
Han Songwol
Han Songwol
Ngươi không sợ ta?
Choi Hayeon
Choi Hayeon
Nếu sợ, thần đã không đến
Han Songwol
Han Songwol
Ngươi đến vì muốn ta sống sao
Choi Hayeon
Choi Hayeon
Thần đến… vì từng chết một lần rồi
Han Songwol
Han Songwol
...
Đêm ấy, lần đầu tiên sau nửa tháng, vị vua máu lạnh ấy ngủ một giấc không mộng mị
Còn nàng, đứng ngoài hiên điện, nhìn tuyết trắng phủ kín đất trời. Chiếc quạt trắng trong tay khẽ rung theo gió. Dưới ánh trăng mờ, chữ “sinh” thêu chỉ bạc ánh lên — như một lời nhắn cho số phận sắp sửa bị đảo lộn
Nàng không biết. Nhưng từ khoảnh khắc ánh mắt họ chạm nhau… Kiếp đầu tiên của hai người đã bắt đầu

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play