[ RhyCap ] Một Đoạn Lụa Một Đời Người!

[ RhyCap ] Một Đoạn Lụa Một Đời Người!

gả như cắt vải.

☆⋆⭒˚.⋆★:☆⋆⭒⋆
Hoàng Mỹ Lan
Hoàng Mỹ Lan
mày nghe rõ chưa Duy? má không phải hỏi, má báo. lễ đã nhận rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// ngồi xếp chân dưới sạp vải, giọng vẫn nhỏ // nhưng chị, em là con trai…
Hoàng Mỹ Lan
Hoàng Mỹ Lan
//cắt lời // có là gì. người ta gả mày để trả ơn, không phải bán mày đi chợ.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
em biết… nhưng… cưới gì mà không có hỏi em một câu?
Hoàng Mỹ Lan
Hoàng Mỹ Lan
// thở dài // mày nghĩ ai trong nhà này từng được hỏi?
ngoài sân, có tiếng chó sủa. rồi tiếng xe máy nổ lên hụ hụ. người trong nhà vẫn im. chỉ có bà Ngọc – má Duy – ngồi ngay bàn giữa, châm trà, không nhìn ai. tay bà gầy, móng tay dính chút hồ còn lại từ lúc sáng, khi vừa xong lô vải cuối tháng.
Lê Hồng Ngọc
Lê Hồng Ngọc
chị con nói đúng. má báo, không phải hỏi. lễ đã nhận, lời đã thưa, trầu cau cũng đặt rồi.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
má à, con là con trai… sao má lại gả con đi? còn anh hai, còn chị ba-
Lê Hồng Ngọc
Lê Hồng Ngọc
// ngắt lời, mắt không rời ly trà // chị mày có chồng rồi. anh mày nối nghiệp tiệm. còn mày… mày là thằng khâu vạt áo, biết chọn màu cưới cho người ta, mà không biết chọn cho mình
Duy cắn môi. tay siết vào góc áo bà ba đang mặc. vải màu xám tro, chỉ may tím. là do chính tay cậu khâu
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// nói nhỏ // vậy má gả con đi để… đền ơn hả má?
Lê Hồng Ngọc
Lê Hồng Ngọc
// gật nhẹ // hồi đó, lũ về. cha mày trượt chân dưới mé rạch. ai kéo lên? ông Nguyễn Quang. nếu không có ổng, giờ tao với mày chắc thắp nhang trên bàn thờ cha mày mỗi rằm, chớ không ngồi đây nói chuyện
Duy quay mặt đi, nghe tim mình như nhúng vô nước. ơn ấy, đúng là nặng. nhưng cái giá của một đứa con bị “gả đi”… nặng không kém.
ngoài hiên, gió lay tấm rèm mỏng. nắng chạm vào góc bàn, soi rõ chén trầu têm cánh phượng – thứ chỉ dành cho dâu.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
nhưng… má biết con chưa từng… chưa từng để ý tới ai. mà cũng chưa từng được ai để ý.
Lê Hồng Ngọc
Lê Hồng Ngọc
// im lặng một chút, đứng lên // chồng con là người tốt. nó không ưng gái. nhưng nó sống biết điều. má gả con… là má gởi con đi chứ không phải đẩy
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// lẩm bẩm // má có biết con sợ không…
Lê Hồng Ngọc
Lê Hồng Ngọc
có. má cũng sợ.
bà đi ngang qua, đặt tay lên vai con.
Lê Hồng Ngọc
Lê Hồng Ngọc
// giọng run // nhưng má thà gả con cho người không thương, còn hơn để ơn chưa trả
giọng chị ba từ nhà sau vọng ra, vừa dọn mâm vừa nói
Hoàng Mỹ Lan
Hoàng Mỹ Lan
xong chưa má? ngoài kia ông hội đồng tới rồi
Duy giật mình. đứng dậy, luống cuống
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
má ơi… má cho con ở lại được không má?
bà không trả lời, chỉ xoa nhẹ vai con một cái, rồi rời khỏi gian nhà trước
Lê Hồng Ngọc
Lê Hồng Ngọc
đứng cho thẳng lưng vô. để người ta biết con má tuy là trai… mà không thua con gái nhà ai
cánh cửa mở ra. tiếng nói chuyện lễ nghĩa vang lên từ sân. Duy đứng một mình, bóng in xuống nền gạch đỏ, nghiêng nghiêng.
cậu quay lại, bước về phía chiếc rương nhỏ. mở ra, lấy một đoạn lụa đỏ dài đúng mười mét. tay run, nhưng vẫn cẩn thận cuộn lại, đặt vào giỏ vải.
trên chiếc bàn nhỏ cạnh rương, còn một cái khăn trắng đang dang dở – chưa thêu xong tên.
cậu cầm kim, tay run nhẹ. chữ “N” đã thêu. chữ “Q” mới vừa xong nửa nét.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
// tự nói với mình, miệng mím chặt // chữ cuối là chữ A…
nhưng cậu không thêu tiếp. chỉ luồn chỉ lại vào kim, cuộn khăn lại, nhét vào ngăn áo.
nắng ngoài sân đã lên cao. tiếng xe ô tô cũ dừng lại, còi nhẹ một cái.
Hoàng Mỹ Lan
Hoàng Mỹ Lan
Duy! má kêu mày ra chào người ta kìa!
Duy đứng dậy. vuốt lại áo. hít một hơi thật sâu.
bàn tay khép cửa lại, tay kia siết nhẹ giỏ vải – như người ta ôm lấy một đời mình, đem đặt vào tay người khác.
°⋆ ⋆˚࿔ END 𝜗𝜚˚⋆ ✶⋆.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play