[XiaoAether] Tiễn Bất Đoạn
Chương 2.
Aether thở hổn hển, tà áo vướng gió bay phần phật, chân chưa kịp dừng thì phía sau đã vang lên tiếng gọi đầy tức giận của mẹ cậu.
Mẹ Aether/Lumine
Aether! Đứng lại đó cho ta!
Cậu hoảng hốt rẽ qua hành lang bên trái, nào ngờ vừa lúc ấy hai tiểu thư nhà họ Vân
Qingyun và Mingyue – từ xa bước tới, y phục chỉnh tề, uy nghiêm mà đoan trang.
Thấy họ, Aether lập tức nhào đến, quỳ sụp xuống, hai tay chắp lại run rẩy.
Aether
Tiểu thư! Tiểu thư! Xin hai người hãy cứu ta… van cầu hai người!
QingYun
Cậu làm trò gì thế? Giữa thanh thiên bạch nhật mà la lối om sòm, điên rồi à?
Mingyue
Có chuyện gì mà vội vàng đến mức này? Cậu nói đi, ta phải cứu cậu như thế nào?
Aether ngẩng đầu, mái tóc rũ xuống hai má, trán lấm tấm mồ hôi, ánh mắt đỏ hoe.
Aether
Mẫu thân của ta… bà đã hứa hôn ta cho một người, người ấy là thiếu gia nhà họ Xuân ở Làng Kiều Anh…
Aether
nhưng… nhưng hắn bị què, ta không muốn thành thân! Tiểu thư, xin người thương xót!
QingYun
Hôn nhân đại sự vốn là do cha mẹ định đoạt, nào phải thứ hạ nhân như ngươi muốn cưỡng là cưỡng được?
QingYun
Thật là… không biết xấu hổ.
Vừa lúc đó, mẹ của Aether cũng chạy tới, thở dốc đứng phía sau.
QingYun
Bà là mẫu thân của nha đầu đó sao?
Mẹ Aether/Lumine
Vâng, thưa tiểu thư…
QingYun
Phủ Vân gia chúng ta từ khi nào lại dễ dãi tới mức ai cũng có thể đưa vào làm nha hoàn thế?
QingYun
Không quy củ, không phép tắc. Người đâu, lôi tên này đi cho ta!
Ngay lập tức, hai a hoàn bước tới, mỗi người giữ lấy một bên tay Aether. Nhưng cậu bất ngờ vươn người chộp lấy vạt áo Mingyue
Aether
Tiểu thư… xin tiểu thư cứu ta… ta không muốn bị gả đi, ta… ta chỉ muốn tham gia lễ thành niên…
Mingyue
Hôm nay… cậu muốn tới giám tiên đài để kiểm tra tiên cốt sao?
Mẹ Aether/Lumine
Người thân hèn như chúng tôi, vốn dĩ không cần tham gia mấy chuyện cao xa ấy…
Mingyue
Ta đang hỏi cậu ấy, bà là gì mà chen lời?
Mẹ Aether/Lumine
Tiểu nhân không dám…
Aether
Thưa tiểu thư, hôm nay là ngày ta 16… đúng ra phải tới giám tiên đài để kiểm tra tiên cốt…
Mingyue
Vậy là đúng rồi. Lễ thành niên là quy định của triều đình, thiếu niên 16
Mingyue
bất kể xuất thân, đều có quyền tham gia. Hay là phủ chúng ta định làm trái luật?
Mẹ Aether/Lumine
Không… tiểu nhân nào dám…
Mingyue
Aether, ngươi hiện đang là người của phủ ta?
Aether
Vâng, tiểu thư… ta bị bán vào phủ, thời hạn 5 năm… hiện còn 3 tháng mới mãn kỳ.
Mingyue
Vậy thì vẫn là người của Vân phủ. Hôm nay ngươi theo bọn ta lên đường, đi tới giám tiên đài, kiểm tra tiên cốt.
Mingyue
Việc hôn sự kia… không đến lượt ai định đoạt!
Aether
Đa tạ tiểu thư, đa tạ vị tiểu thư đã cứu
Lời còn chưa dứt, đoàn người đã bắt đầu bước đi. Qingyun phủi nhẹ ống tay áo, đi trước đầy kiêu ngạo, Mingyue chậm rãi bước theo
[Giờ Mùi — khoảng một khắc sau giờ Ngọ (13 giờ trưa)]
Hai bên đường là phố chợ đông đúc, kẻ bán người mua, tiếng rao hàng vang dội khắp nơi.
Từng hàng quán bày biện đủ loại kỳ trân dị bảo, mùi thơm từ bánh nướng, chè thảo mộc bay phảng phất trong gió.
Giữa dòng người tấp nập, một đoàn xe ngựa đang thong thả lăn bánh, đi đầu là xe của phủ Vân.
Trong xe, tiểu thư Mingyue nhẹ nhàng vén rèm, ánh mắt lướt nhìn ra ngoài. Bên cạnh nàng là Qingyun, đang khẽ nhăn mặt đầy bất mãn.
QingYun
Tỷ tỷ, sao lúc nãy tỷ lại ra mặt bênh vực cái tên sao chổi kia? Tên đó vốn chẳng có điểm gì tốt đẹp cả, lại thích lắm chuyện.
Mingyue
Dẫu sao cũng là người trong phủ Vân.
Mingyue
Truyền ra ngoài, người ta sẽ nói tiểu thư phủ lớn mà lại đi bắt nạt một nha đầu như cậu ấy
Mingyue
Thể diện của cha, chẳng phải cũng cần giữ gìn hay sao?
QingYun
Tỷ mềm lòng thì có. Đừng tưởng muội không nhìn ra.
trên mái một hiệu cầm y phục đối diện, một luồng ánh sáng đáp xuống.
Tựa như có bóng người vừa giáng từ trời xuống — một thiếu niên y phục trắng nhạt, khí chất lạnh lùng, dung nhan như tạc, ánh mắt lại âm trầm khó đoán.
Hắn đứng vững trên mái, tay áo khẽ lay theo gió, đôi mắt như liếc nhìn xuống dòng người phía dưới.
Đúng lúc ấy, một cậu bé gầy gò, mặt mũi lấm lem bụi đất, chạy ra chặn đầu xe ngựa, rồi quỳ rạp xuống
Nhân vật phụ
Làm ơn… Làm ơn cho ta xin ít thức ăn thôi… Ta đã 2 ngày chưa có gì vào bụng rồi…
Thiên Nham Quân
Cút! Đừng cản đường xe của tiểu thư phủ lớn!
Thiên nham quân mất kiên nhẫn, vung roi ra hất mạnh cậu bé sang một bên, khiến đứa trẻ ngã lăn xuống đất.
Thiên Nham Quân
Mau tránh ra! Trễ lễ thành niên của các tiểu thư thì không xong với ta đâu!
Aether, đang đi bộ bên xe ngựa, thấy cảnh đó liền vội chạy đến. Cậu cúi xuống, đỡ cậu bé dậy
Aether
Nè, đừng quỳ nữa! Mau đứng lên đi!
Cậu bé run rẩy ngồi dậy, đôi mắt hoe đỏ, miệng vẫn mấp máy.
Aether rút trong tà áo ra mấy đồng tiền bạc vụn, đặt vào tay cậu bé, giọng nhỏ nhẹ
Aether
Cầm lấy… Đi mua chút gì ăn đi.
Nhân vật phụ
Đa tạ… tỷ tỷ…
Aether
Ta không phải tỷ tỷ! Ta là ca ca! Đi mau đi!
Cậu bé gật đầu rối rít rồi vụt chạy mất giữa dòng người.
Aether vẫn đứng nhìn theo bóng lưng nhỏ bé đó, ánh mắt pha lẫn chút gì đó xót xa.
Cậu ngẩng mặt lên — ánh nắng chiếu rọi vào mắt, khiến cậu nheo lại. Trên mái hiệu phía trước… là người kia.
Một bóng người đứng sừng sững, gió thổi qua khiến tà áo hắn phất nhẹ, như hòa lẫn vào nắng.
Aether khẽ nghiêng đầu, dường như cảm thấy gì đó
Thiên Nham Quân
Aether! còn ngây người làm gì? Đi mau!
Aether quay mặt đi, nhưng trong lòng vẫn lơ lửng một cảm giác kỳ lạ. Cậu bước nhanh theo xe ngựa, không ngoái đầu lại.
Trên mái hiệu, thiếu niên kia khẽ nhướn mày, môi cong nhẹ, như tự nói với chính mình
Xiao
Hửm… Không ngờ, người đó… lại có thể nhìn thấy ta.
Tiếng trống trận và tiếng kèn đồng vang rền như xé rách tầng không, báo hiệu đại lễ thành niên của Liyue chính thức bắt đầu.
Từng đoàn xe ngựa dừng lại trước quảng trường lớn nơi dựng gương giám tiên.
Từ một cỗ xe ngựa được thêu chỉ vàng, một thiếu niên bước xuống, sắc diện tuấn tú, phong thái thư sinh nhưng ẩn chứa sự trầm tĩnh hơn người.
Nhân vật phụ
Trời ơi, chẳng phải là Kazuha công tử nhà họ Kaedehara sao?
Nhân vật phụ
Tướng mạo khôi ngô, văn thao võ lược, lại là thiếu chủ của một trong tứ đại thế gia Liyue, đúng là nhân trung chi long!
Ngay sau đó, một cỗ xe ngựa sơn son thếp vàng khác cũng tiến đến. Tấm rèm lụa khẽ vén, hai vị tiểu thư khuê các bước xuống.
Một người kiêu kỳ lạnh lùng, một người đoan trang đĩnh đạc, chính là nhị tiểu thư phủ Vân – Mingyue và Qingyun.
Nhân vật phụ
Là hai tiểu thư nhà họ Vân!
Nhân vật phụ
Nghe nói hôm nay cũng kiểm tra tiên cốt đấy…
Ngay khi đó, tiếng hô vang như rền sấm.
Thiên Nham Quân
Quốc sư đại nhân giá lâm!
Chiếc xe ngựa hắc mộc từ xa đi tới, dọc hành lang đá, từng đợt thanh niên đủ 16 đồng loạt quỳ xuống hành lễ.
Cánh cửa xe từ từ mở ra, Quốc sư — áo choàng gấm thêu long văn, mày kiếm mắt sáng — bước ra, điềm tĩnh như trăng trên cao.
Thiên Nham Quân
Giờ lành đã đến! Lễ thành niên năm thứ mười hai tại Liyue chính thức bắt đầu!
Thiên Nham Quân
18 người 1 nhóm, lần lượt bước tới gương giám tiên kiểm tra căn cốt!
Từng nhóm thiếu niên lần lượt tiến lên. Gương giám tiên vẫn như nước hồ thu, không có chút động tĩnh.
Quốc sư
Nhóm kế tiếp, bước vào!
Đó là nhóm của Aether. 18 thiếu niên nối đuôi nhau tiến lên.
Đang bước đi, Aether vô tình giẫm phải tà váy của Qingyun.
Qingyun ngã nhào về phía trước, Mingyue kinh hãi cúi xuống đỡ lấy muội mình.
Aether luống cuống quỳ xuống, định cúi người tạ lỗi thì…
Gương giám tiên bất ngờ phát ra luồng sáng đỏ chói, sáng đến mức khiến cả quảng trường phải lấy tay che mắt.
Chớp mắt, trong gương hiện lên một luồng linh quang đỏ rực.
Một con phượng hoàng bằng hỏa khí bay vút lên từ gương, đôi cánh xòe rộng cuốn theo cuồng phong đỏ rực.
Tiếng kêu của nó vang dội như xé tan trời đất, làm bụi đá tung bay, binh lính không kịp phản ứng liền quỳ sụp cả xuống đất.
Phượng hoàng bay vút lên bầu trời, hóa thành một dòng lửa quét ngang qua tầng mây.
[Ở Thiên giới – trên mây cao vạn trượng]
Ở tầng trời thượng giới, linh khí chấn động mạnh. Mây tụ thành hình xoắn ốc, thiên cung run rẩy từng hồi.
Venti đứng trên đài quan tượng, nhanh chóng thi triển pháp khí gió, dựng lên tường chắn vô hình chống lại luồng khí hỏa của phượng hoàng đang lao thẳng lên trời.
Con phượng hống lên một tiếng, rồi hóa thành quang ảnh tản vào thiên địa.
Zhongli — lúc này đang khoác áo long bào vàng, ngự trên thiên tọa — khẽ chau mày
Zhongli
Xiao! Chuyện này là sao?
Xiao
Khởi bẩm thiên đế. Gương giám tiên ở nhân gian… vừa xuất hiện điềm dị tượng.
Zhongli
Gương giám tiên… đã yên ổn hơn trăm năm, sao lại…?
Hutao — một tay nghịch ngợm chơi với chuông hồn linh, vội triệu hồi pháp khí hình cầu.
Hình ảnh từ nhân gian hiện rõ trong quầng sáng.
Thiên Nham Quân
Là… điềm báo của linh căn hiếm có… Phượng hoàng hỏa linh hiện thế!
Trong điện hương trầm nhè nhẹ, ánh nắng chiếu xiên qua tấm rèm the, phủ ánh vàng lên sàn ngọc thạch.
Ningguang – đương kim Hoàng hậu Đại Lục Liyue – đang ngồi ngay ngắn nơi chủ vị, tay nâng chung trà, đôi mắt sâu thẳm như mặt hồ thu lặng sóng.
Từng động tác đều toát ra vẻ đoan trang, uy nghiêm nhưng vẫn mười phần tao nhã.
Phía trước, Quốc sư vận trường bào xanh lục thẫm, đứng cúi đầu, hai tay chắp trước ngực, giọng điềm đạm nhưng hàm chứa sự nghiêm trọng
Ningguang đặt nhẹ chén trà, ánh mắt lóe lên một tia sáng
Ningguang
Phượng hoàng xuất thế?
Quốc sư
Tự cổ chí kim, phượng là linh cầm của trời, là biểu tượng cho thịnh vượng và bình an.
Quốc sư
Nay lại giáng hạ tại Liyue chúng ta, rõ ràng là điềm lành do Trời ban, báo hiệu vận đổi sao dời, khổ tận cam lai, thiên mệnh hồi sinh.
Ningguang
Hay. Quốc sư phân tích rất chí lý.
Quốc sư
Tuy nhiên, hiện tại điều hệ trọng nhất là tìm ra “Chân Phượng” – người mà trời chọn để mang linh khí phượng hoàng.
Quốc sư
Giữa mười tám thiếu niên đứng trước gương khi điềm xuất hiện, tất nhiên chỉ có một kẻ là thiên mệnh chi nhân.
Quốc sư
Nhưng đáng tiếc gương Giám Tiên đã vỡ, không thể dùng lại để xác minh.
Ningguang
Quốc sư có cao kiến gì không?
Quốc sư
Thần cho rằng, chi bằng nhân cơ hội này
Quốc sư
tuyển đủ cả mười tám người ấy vào Thư viện Bạch Lộ. Nơi ấy có tài liệu cổ thư đầy đủ, linh mạch tốt, lại dễ bề quan sát.
Quốc sư
Thêm vào đó, mời một cao nhân đạo hạnh thâm sâu, ẩn thân dạy bảo – giả danh là giảng sư
Quốc sư
rồi từ từ quan sát tư chất, khí độ, linh căn… sớm muộn cũng sẽ tìm ra chân thân phượng hoàng.
Ningguang
Tốt. Kế ấy ổn thỏa. Trẫm chuẩn tấu.
Ningguang
Từ giờ, việc này giao toàn quyền cho Quốc sư xử lý
Quốc sư
Thần lĩnh chỉ – tất tuân theo thiên mệnh, dốc toàn tâm lực hoàn thành trọng trách.
Giữa điện trời lộng gió, từng đám mây ngũ sắc trôi lững lờ quanh mái ngọc lưu ly.
Thiên Đế Zhongli, trong y bào tử kim uy nghiêm, đứng thẳng người trước bậc long đài. Gương mặt ông trầm tĩnh nhưng đầy lo âu.
Zhongli
Gương Giám Tiên ở nhân giới vừa rồi phát dị tượng, điềm lành hóa điềm dữ cũng chỉ trong sát na.
Zhongli
Phượng Hoàng xuất thế, trẫm đoán thiên cơ đã động. Xiao, con thấy thế nào?
Xiao
Thưa Thiên Đế, thần đã theo dõi. Khi ánh sáng giáng lâm từ Gương Giám Tiên, trước gương khi ấy có 18 phàm nhân đang hành lễ.
Xiao
Phượng Hoàng chân mệnh nhất định nằm trong số ấy.
Xiao
Chỉ cần tra xét tiên cốt và huyết mạch từng người, có thể lần ra chân long chân phượng.
Zhongli
Phượng hoàng này, hiện giờ vẫn còn nhỏ, huyết mạch không lộ rõ, thế nhưng
Zhongli
chỉ cần trải qua 3 lần kích hoạt huyết mạch, pháp lực của nó sẽ vô địch tam giới
Venti bước ra từ bên cạnh, khoanh tay, ánh mắt nghiêm túc hiếm thấy
Venti
Nếu để thần lực đó bị ma giới chiếm đoạt… chẳng phải nhân gian sẽ lâm kiếp hoả tai sao?
Venti
Chưa kể đến các thế lực dị vực cũng đang âm thầm dòm ngó…
Zhongli
Không sai. Phượng mệnh là kỳ duyên của trời đất, cũng là tai họa nếu rơi vào tay kẻ bất chính
Zhongli
Vì vậy, thiên giới chúng ta phải hành động trước một bước.
Zhongli
Trẫm lệnh cho con hạ giới, âm thầm quan sát thư viện Bạch Lộ, tìm ra chân phượng, dưỡng dục, dẫn dắt nó theo đạo trời.
Zhongli
Việc này trọng yếu, không được để lộ thiên cơ.
Zhongli
Venti cũng sẽ hỗ trợ.
Trên hành lang dài phủ mây bạc, Xiao đang đi phía trước, tay áo tung bay theo gió. Venti tất tả đuổi theo sau, mặt nhăn như tờ giấy bị vò.
Venti
Aizzz… Xiao! Huynh đi chậm chút coi! Ta còn chưa nói xong mà… Huynh đang giận ta hả?
Venti
Có phải huynh không hài lòng khi phải hợp tác với ta đúng không?
Venti
Cái đó… ta không phủ nhận được… Nhưng mà nè! Lần này huynh xuống nhân gian không phải chỉ để đứng nhìn đâu nha.
Venti
Thư viện Bạch Lộ ấy, 300 năm trước mới được lập ở Liyue, ban đầu là nơi tuyển chọn kẻ có thiên tư tu tiên vấn đạo.
Venti
Nhưng mấy năm gần đây chỉ toàn nhận con cháu quyền quý, dạy dăm ba thuật vặt cho lấy lệ thôi.
Venti
Mà lần này, cả mười tám người thấy dị tượng đều được đưa vào thư viện. Huynh… sẽ phải hóa thân làm sư tôn nữa đó
Đúng lúc đó, từ xa vang lên tiếng bước chân lanh lảnh
Hutao
Xiao! Ta với Ganyu tới tiễn huynh nè! Từ xa đã nghe huynh lảm nhảm rồi, nói cứ như bà mẹ già ý~
Venti
Ê nè! Nói ai là bà mẹ già hả? Lát ta kể hết cho thiên đế nghe giờ!
Hutao
Ta chạy trước nè! Mau đuổi theo ta đi đồ Venti nhiều chuyện!
Venti
Đứng lại đó, đồ đạo sĩ lừa gạt!
Hai người rượt đuổi nhau huyên náo giữa cầu mây
Ganyu
Khi nào huynh khởi hành?
Ganyu
Không hổ danh là hộ pháp dạ xoa, luôn đi đầu khi có trọng trách. Thiên giới có huynh, thật đáng tự hào.
Xiao
Đây là trách nhiệm của ta, cũng là sứ mệnh của chúng ta.
Ganyu
Nhưng đáng tiếc, đó là trách nhiệm của hộ pháp dạ xoa
Xiao
Ganyu, nếu ngươi còn thời gian rong chơi, chẳng bằng dùng nó để giúp việc thiên đình. Kẻo thiên đế lại có ý kiến.
Ganyu
Biết rồi biết rồi~ Huynh cứ yên tâm đi đi!
Comments
vợ
Bộ anh là vong hồn hả
2025-07-23
6
Cục Cứk Biết Đi
nói câu nào sợ câu đó, im luôn đi cha☺️
2025-08-06
1
jenny
ck tuôi
2025-07-23
3