Trì Sính - Sở Úy :Tầng 7 Giam Em Đến Phát Cuồng
CHAP 3 – CẤM RỜI MẮT KHỎI ANH
Sáng hôm sau, ánh nắng len qua lớp kính mờ chiếu vào căn phòng lặng im. Sở Úy tỉnh giấc trong không gian xa lạ, tay còn nắm chặt góc chăn, trán đầy mồ hôi
Anh không nhớ mình ngủ từ lúc nào, chỉ nhớ câu nói tối qua của Trì Sính
Tiếng cửa mở ở ngoài. Một giọng đàn ông vang lên
“Lắp đủ góc. Đừng để thiếu một milimet.”
Trì Sính đứng ở cửa, không vào phòng, ánh mắt lạnh lùng quan sát đội kỹ thuật đang lắp camera quanh phòng: góc tường, trên trần, cả đối diện giường ngủ. Từng chiếc máy nhỏ gọn nhưng sắc bén như ánh nhìn của hắn.
Sở Úy
“Anh đang làm cái gì vậy?”
Sở Úy gằn giọng, từ trên giường bật dậy
Trì Sính không đáp ngay, chỉ rút điện thoại ra, mở một màn hình thử — hình ảnh của Sở Úy trong phòng hiện rõ mồn một.
Trì Sính
“Anh không yên tâm. Từ giờ, từng cái nhíu mày, từng bước chân của em… anh đều phải thấy.”
Sở Úy
“Anh theo dõi em như tù nhân?”
Trì Sính
“Không. Tù nhân thì không được ngủ giường êm, không có đồ ăn ba bữa, và càng không phải là vợ anh.”
Hắn tiến sát lớp kính, thấp giọng
Trì Sính
“Em từng biến mất khỏi anh một lần. Anh không cho phép điều đó xảy ra lần thứ hai.”
Sở Úy đứng bất động. Bốn phía là kính, là camera, là cái bóng không rời của người đàn ông từng khiến tim anh loạn nhịp.
Lồng nhung… đang bắt đầu siết lại.
Trì Sính quay đi, nhưng giọng vẫn truyền qua khe cửa
Trì Sính
“Nhớ kỹ, Úy... Em không được rời mắt khỏi anh. Dù chỉ một giây.”
Em mím chặt môi không nói gì nữa
Comments