[Allcaptain] Cuộc Đời Dơ Bẩn?!
chap 4 : GÓC KHUẤT CỦA NHỮNG ÁNH NHÌN
Tối hôm đó, Duy ngồi trên bàn học cũ kỹ, ánh đèn tròn vàng vọt hắt lên trang vở loang lổ mùi mắm của căn nhà nhỏ ven kênh. Mẹ lại chơi bài, chưa về. Cha nằm dài ngoài hiên, chai rượu lăn lóc bên cạnh
Cậu rút điện thoại cũ kỹ, mở tin nhắn từ một số lạ
Ngô Lâm
Ngày mai ra sân sau nhé. Mình có đem sách nâng cao Toán cho Duy mượn. Giữ gìn đôi mắt ấy, đừng để buồn nữa
Duy khựng lại. Lâu lắm rồi, có người gửi cậu tin nhắn với giọng điệu ấy
Sáng hôm sau, cậu đến sân sau thật. Châu đã ngồi đó trước, tay chống cằm, mắt ngó xa xăm
Bùi Thái Bảo Châu
Cậu biết không, hôm qua tớ mơ thấy mẹ. Bà bế tớ lên như hồi bé. Mùi gạo thơm lắm. Nhưng rồi có ai đó kéo bà ra xa… và đốt cháy tất cả
Hoàng Đức Duy
Nếu có ngày nào tớ biến mất… cậu sẽ nhớ tớ chứ?
Bùi Thái Bảo Châu
Tớ sẽ chết theo
Duy không nói gì. Gió thổi lướt qua tóc cậu. Tim cậu thắt lại
Ngay lúc đó, một cái bóng xuất hiện. Quang Anh đứng trước mặt hai người, nụ cười nửa miệng
Nguyễn Quang Anh
(giọng trầm đục)
Nguyễn Quang Anh
Cậu đang tìm người thay thế tôi à?
Hoàng Đức Duy
(sững người)
Nguyễn Quang Anh
(bước lại gần, thấp giọng bên tai Duy)
Nguyễn Quang Anh
Ngô Lâm. Một thằng dẻo miệng, hở tí là “ấm áp”. Cậu tưởng hắn thích cậu à? Hắn chỉ đang thử lòng tôi thôi
Duy nhíu mày, cắn chặt môi
Nguyễn Quang Anh
(cười nhạt)
Nguyễn Quang Anh
Cậu biết tôi ghét nhất điều gì không, Duy? Là ánh mắt cậu dành cho người khác. Thứ ánh mắt tôi từng mong nó là của riêng tôi…
Nguyễn Quang Anh
(mắt anh tối lại)
Nguyễn Quang Anh
…nhưng giờ, cậu đem nó đi tặng thằng khác
Quang Anh bất ngờ bóp lấy cổ tay Duy, kéo đi. Châu hoảng hốt định ngăn lại, thì một bàn tay giữ lấy cô — Phương Ly
Trần Phương Ly
Cô tưởng mình là ai mà đụng vào Quang Anh?
Bùi Thái Bảo Châu
(gào lên)
Bùi Thái Bảo Châu
Bỏ tay tôi ra! Hai người là quái vật!
Trần Phương Ly
(cười khẩy)
Trần Phương Ly
Đúng. Mà cô cũng là một con rối. Tự hỏi xem vì sao bạn cùng lớp không ai chơi với cô? Ai lan truyền tin đồn về cô thích con gái?
Châu khựng lại. Tay buông thõng. Đôi mắt rực lửa chuyển thành u ám
Trần Phương Ly
Tôi đã dập được một con chó rồi. Đừng để tôi làm điều tương tự với cô
Duy bị kéo vào góc tường phía sau nhà kho. Bàn tay Quang Anh bóp mạnh vai cậu
Hoàng Đức Duy
Cậu muốn gì?
Nguyễn Quang Anh
(giọng nghẹn)
Nguyễn Quang Anh
Tôi muốn cậu nhìn tôi như trước kia
Hoàng Đức Duy
Tôi đã từng xem cậu là cả thế giới. Nhưng cậu chỉ xem tôi là thứ để giẫm lên
Nguyễn Quang Anh
(siết chặt tay)
Nguyễn Quang Anh
Cậu không hiểu… tôi ghét chính mình khi để bản thân yêu một đứa như cậu
Hoàng Đức Duy
(rơi nước mắt)
Hoàng Đức Duy
Vậy thì đưng yêu
Hoàng Đức Duy
Làm ơn buông tha cho tôi....
Quang Anh lặng người. Mắt đỏ hoe. Nhưng rồi anh xoay lưng, bỏ đi, để lại một Duy ngồi sụp xuống nền đất ẩm ướt, tay ôm mặt, từng tiếng nấc nhỏ như rạch vào không khí
Comments
🔮Mâyy Aza🔮☁️
DO ANH CỨ BN CHK EM THÌ CÓ Á CHỨ THIK ĐỨA BẠO LỰC NHƯ A LÀM MỌE J
2025-07-30
1
candy.
tại anh chứ tại ai😔
2025-07-24
7
魚🐟
Tự mik chuốc lấy thoi giờ lại đổi lỗi tại ai?🤷🏻♀️
2025-08-01
1