(Cực Hàng) Hương Trà Dưới Lớp Giáp Sắt
Chapter 2
Trạm trung chuyển quân sự hành tinh số 6 đông nghẹt người vào buổi sáng, nhưng Tả Hàng đứng lặng bên cửa quét mã mà không dám bước tới.
Mắt cậu dán chặt vào cổng kiểm tra sinh học trước mặt – loại cổng chỉ nhận dạng người có lệnh điều chuyển từ Tổng hành dinh. Cậu cầm tấm thẻ công vụ mới được cấp bằng hai tay, lòng bàn tay đã ướt đẫm mồ hôi.
Tả Hàng
Thở sâu… chỉ cần vào được là ổn rồi…//lẩm bẩm//
Một nhân viên Beta trẻ nhìn thấy dáng vẻ lúng túng của cậu, bước lại gần hỏi:
...
Cậu đến từ khu phụ trách nào?
Tả Hàng
Kho… kho hậu cần số 3//lí nhí//
Người kia ngạc nhiên nhìn thẻ của cậu, rồi hít sâu một hơi.
...
Cái gì? Cậu… được điều đến chỗ Thượng tướng Trương Cực?! Làm phục vụ riêng?
...
Chúc… chúc cậu may mắn. Tôi chưa thấy ai ở đó quá ba ngày mà không khóc lóc đòi điều ra ngoài cả.
Tả Hàng nuốt khan, không đáp, rồi bước qua cổng quét. Một luồng ánh sáng xanh quét qua người cậu, phát ra tiếng “Ting” nhẹ.
Xác nhận nhận dạng: Tả Hàng – Omega – Mã OX-731. Truy cập hợp lệ.
Đang dẫn đường đến khu A-01 – Tổng hành dinh Lục Vực.
Cánh cửa hợp kim trượt mở. Một hành lang dài, lạnh như băng hiện ra.
Không gian bên trong Tổng hành dinh yên tĩnh đến mức nghe rõ cả tiếng bước chân. Đèn âm trần sáng trắng, tường bạc phủ lớp hợp chất cách âm và chống pheromone cấp A – chỉ cần đứng đây cũng đã khiến người ta thấy áp lực khó tả.
Một người đàn ông Alpha dẫn đường cho Tả Hàng. Hắn không nói gì nhiều, chỉ ra hiệu cậu bước vào một căn phòng riêng biệt ở tầng cao nhất.
...
Tự vào đi. Thượng tướng ghét bị làm phiền, đừng nói quá nhiều.
Tả Hàng
Cảm ơn…//cúi đầu//
Người đàn ông đứng đó quay lưng lại, đang điều chỉnh bảng điều khiển hologram. Ngay giây đầu tiên pheromone Alpha mạnh mẽ ập tới như sóng thần, dày đặc và lạnh lẽo.
Hắn quay đầu khi nghe tiếng bước chân khẽ khàng. Mắt bạc như thép, khí chất đè nén cả gian phòng. Bộ quân phục đen thêu huy hiệu gia tộc Trương thị trên vai phải, thẳng tắp và gọn gàng đến mức khiến người ta không dám nhìn lâu.
Ánh mắt hắn lướt qua Tả Hàng như thể đang nhìn một vật phẩm mới chuyển tới.
Tả Hàng đứng im, cổ họng nghẹn lại vì áp lực pheromone.
Tả Hàng
V-vâng… tôi là Tả Hàng… theo điều lệnh của Bộ Chỉ Huy, đến đây để…
Trương Cực
Không cần nhắc lại.
Trương Cực ngắt lời, giọng trầm thấp và cộc cằn. Hắn bước tới gần.
Tả Hàng theo phản xạ lùi lại một bước, lưng chạm vào vách tường lạnh buốt.
Pheromone Alpha nồng đậm bao vây quanh cậu, khiến đầu óc choáng váng, tim đập thình thịch.
Hắn khẽ nghiêng đầu, nhìn cậu như đang cân nhắc một món hàng lỗi.
Trương Cực
Thể trạng yếu, thần kinh pheromone bất ổn. Bộ Chỉ Huy nghĩ gì vậy khi gửi một Omega như cậu đến đây?
Tả Hàng
…Tôi không biết. Tôi chỉ làm theo lệnh.
Trương Cực
Rất tốt. Từ hôm nay, cậu ở tầng này. Không được tùy tiện rời khỏi khu A-01. Pheromone của tôi không ổn định, nếu cậu phát sốt hay suy nhược, tự gọi y tế. Tôi không rảnh để dọn hậu quả.
Tả Hàng
Tôi hiểu//mím môi//
Im lặng một lúc, Trương Cực nhìn vào mắt cậu. Dưới ánh sáng mờ trắng của căn phòng, hắn bỗng khựng lại. Đôi mắt cậu – màu trà nhạt ấy – khiến hắn cảm thấy như vừa thoáng nhìn thấy… ký ức nào đó từ rất xa.
Hắn chớp mắt, rồi quay đi ngay.
Trương Cực
Làm tốt công việc của cậu. Đừng gây phiền phức. Cũng đừng trông mong tôi sẽ nhân nhượng vì cậu là Omega.
Cửa đóng lại sau lưng hắn.
Tả Hàng đứng lặng một mình, bàn tay siết chặt tấm thẻ công vụ đến run rẩy. Trong lồng ngực, trái tim đập thình thịch không kiểm soát.
Từ hôm nay… cậu sẽ sống cùng một người như thế.
Comments
Naw
đù máaa hay đó chèn
2025-07-25
0