(Cực Hàng) Hương Trà Dưới Lớp Giáp Sắt
Chapter 3
Cuộc sống trong Tổng hành dinh Lục Vực khác hẳn những gì Tả Hàng từng biết. Tất cả đều chính xác, lạnh lẽo và... cô độc.
Căn phòng cậu được phân nằm ngay sát khu vực chỉ huy, sát vách với nơi ở riêng của Thượng tướng.
Phòng rộng hơn cả căn nhà nhỏ cũ của cậu gấp đôi, nhưng lại trống trơn đến mức lạnh người. Không một bức tranh, không một thiết bị giải trí, thậm chí đến một chiếc đồng hồ cũng không.
Tả Hàng ngồi trên mép giường, tay đan vào nhau, ánh mắt vẫn chưa hết ngỡ ngàng. Cậu không biết mình nên bắt đầu từ đâu. Không ai giao việc cụ thể, cũng không có ai chỉ dẫn.
Mãi đến chiều, cánh cửa phòng bật mở.
Một Beta bước vào – cậu ta mặc đồng phục đen nhạt, tóc ngắn, đôi mắt sắc sảo nhưng không mang theo địch ý.
Đường Chấp
Tôi là Đường Chấp, cận vệ cấp một, Beta. Tôi không liên quan trực tiếp tới quản lý của cậu, nhưng Thượng tướng bảo tôi giao lịch trình//cầm bảng điều khiển//
Đường Chấp
Buổi sáng: dọn phòng làm việc, chuẩn bị trà. Buổi trưa: tiếp nhận bữa ăn từ khu bếp trung tâm, kiểm tra độ an toàn trước khi đưa vào phòng chỉ huy. Buổi tối: không được tiếp cận khu sinh hoạt cá nhân trừ khi có lệnh.
Tả Hàng
Tôi sẽ ghi nhớ. Cảm ơn anh…//nhỏ giọng//
Đường Chấp
Cậu không cần cảm ơn tôi//nhìn cậu//
Đường Chấp
Cậu sợ hắn không?
Tả Hàng
//chần chừ//…Tôi không biết. Nhưng tôi không nghĩ… Thượng tướng là người xấu.
Đường Chấp
Cậu là Omega đầu tiên dám nói câu đó ở đây.
Hôm sau, đúng 7 giờ sáng, Tả Hàng cẩn thận mở cửa bước vào phòng làm việc của Trương Cực.
Căn phòng gần như tối đen, chỉ có ánh sáng xanh mờ từ hàng chục màn hình hiển thị hologram đang chạy các bản đồ và số liệu chiến sự.
Hắn đang ngồi thẳng lưng phía trước bàn làm việc, khoác áo ngoài, tay đặt trên cằm, mắt nhìn vào bản đồ tuyến phòng thủ số 3.
Tả Hàng
Thưa Thượng tướng… tôi mang trà sáng.
Tả Hàng lặng lẽ đặt ly trà lên bàn góc bên phải, mùi trà ô long nhẹ bay lên hòa vào mùi pheromone Alpha rất nhạt nhưng vẫn khiến Omega như cậu không dám ở gần quá lâu.
Cậu quay đi thì nghe giọng hắn vang lên:
Trương Cực
Cậu nghĩ mình tới đây để bưng trà rót nước?
Tả Hàng khựng lại, quay người, mắt mở to.
Tả Hàng
Tôi… tôi chỉ nghĩ…
Trương Cực
Cậu là Omega, đúng. Nhưng tôi không cần một món trang trí dễ thương biết mỉm cười cúi đầu//bước tới//
Trương Cực
Tôi cần người biết nghe mệnh lệnh, biết quan sát, biết tránh đường khi cần. Và nếu cậu còn run rẩy mỗi lần mở miệng, tôi đề nghị cậu tự điều chuyển trước khi làm rối tung hệ thống của tôi.
Tả Hàng
Tôi… xin lỗi. Tôi sẽ cố gắng làm tốt hơn//giọng run//
Một khoảnh khắc im lặng kéo dài.
Trương Cực nhìn gương mặt nhợt nhạt ấy – vì sợ mà tái đi, nhưng vẫn cố đứng yên không bỏ chạy. Đôi mắt nhịn nhục ấy khiến hắn nhớ đến một điều gì đó rất xa xăm…
Trương Cực
Có người sẽ huấn luyện cậu cơ bản trong ba ngày. Nếu sau ba ngày vẫn còn lóng ngóng như hôm nay, tôi sẽ đích thân viết lệnh trục xuất cậu.
Trưa hôm đó, khi vừa hoàn tất việc kiểm tra đồ ăn, Tả Hàng quay lại hành lang thì bất ngờ đụng phải một người khác – một Alpha cao lớn, mặc quân phục cấp Trung tá, dáng vẻ ngạo nghễ.
...
Ồ? Người mới à?//nhướn mày//
Tả Hàng
X-xin lỗi, tôi không để ý…//lùi lại//
...
Không sao. Là Omega phục vụ riêng của Thượng tướng?//cười gian//
Đường Chấp từ đầu hành lang bước tới, chắn giữa hai người.
Đường Chấp
Phó chỉ huy Giản, mong ngài giữ khoảng cách. Cậu ta là người được phân bảo vệ cấp một.
Giản Kinh
Ồ? Được ưu tiên đến thế sao?//nheo mắt//
Giản Kinh
Thú vị thật đấy. Tôi nghĩ một Omega nhút nhát thế này không sống quá một tuần ở đây đâu.
Tả Hàng cúi đầu, bàn tay siết chặt. Nhưng cậu không nói gì.
Gã đi rồi, Đường Chấp quay sang:
Đường Chấp
Người đó là Giản Kinh – Alpha, phó chỉ huy khu trạm phụ. Nguy hiểm và khó lường. Cậu nên tránh.
Tả Hàng gật đầu, cảm ơn. Trong mắt cậu, nơi này giống như mê cung đầy áp lực và pheromone.
Comments
đọc chữ trên avatar của t đi!!
tui lại tới ủng hộ bồ đayyyy, bộ nào của cô tui cx đọc hết á vt hay lm luông/Sneer/
2025-07-25
0
b4b.
đạ mú hay nha mắ lẹ đi cổ thích quó😭😭😭😭
2025-07-25
0
Naw
ra nkanh ngời ta còn đọc
2025-07-25
0