Giữ Em Cả Đời

Giữ Em Cả Đời

Chương 1: Về nhà

Thành phố Diệp Hải nơi được cho là thành phố phồn hoa nhất nước Y, trung tâm kinh tế lớn đại diện cho cả nước, không khí lúc này đang dần bước vào mùa thu. Nắng không còn gắt nữa nhưng vẫn rất nóng bức.

Trước cửa sân bay thành phố Diệp Hải, một cô gái với mái tóc nâu hạt dẻ dài xoăn sóng ngang lưng, trên đầu đội một chiếc mũ Bucket màu be, đeo chiếc kính râm to che mất nửa khuân mặt. Mặc bộ đồ thể thao cộc sọc kẻ trắng hồng. Đeo 1 đôi giày thể thao trắng.

Cô vừa ra khỏi cửa không lâu thì một chiếc

Maybach S450 trắng dừng trước mặt cô, cửa tài xế mở ra, một người đàn ông mặc vest đen đi ra khom người trước mặt cô:

"Cô chủ!"

Cô mỉm cười vỗ vai người đàn ông:

"Chào anh Đàm! Lâu rồi không gặp, vẫn ổn chứ?"

Đàm Thư Mặc gật đầu tự nhiên trả lời:

"Vẫn ổn! Cảm ơn cô chủ quan tâm"

Cô gật đầu nghiêng người bước lên xe để lộ đôi chân dài trắng thẳng tắp.

Tài xế nhanh chóng cất hành lý rồi lên xe.

Sau khi lên xe cô tháo kính râm ra:

"Giảm nhiệt độ một chút, nóng"

"Vâng"

Ngồi trong xe nhìn ra bên ngoài, 6 năm rồi thành phố Diệp Hải thay đổi nhiều quá, nhà cao tầng mọc lên chi chít, quảng cáo còn xuất hiện vài gương mặt lạ lẫm cô chưa từng thấy bao giờ.

Lúc này chuông điện thoại reo, cô mở ra thấy tên thì bắt máy luôn: "Alo"

Đầu bên kia vang lên giọng kích động:

"Hàm Dao! Bảo bối cậu thật sự về rồi à?"

Hàm Dao cười nhẹ: "Ừm"

"Cậu ở đâu? Giờ mình qua!"

Cô không nhanh không chậm nói: "Không cần! Mai mình tới tìm cậu, mình đang tới chỗ ba mình"

Bên kia hơi thất vọng: "Ồ! Được thôi"

Cuộc điện thoại kết thúc cũng là lúc xe dừng lại, Đàm Thư Mặc nhìn cô qua gương chiếu hậu nói: "Cô chủ! Ông chủ đang họp trên phòng, ước chừng nửa tiếng nữa sẽ xong"

Hàm Dao gật đầu bước ra khỏi xe không quên đeo kính râm lên.

Cô đi thằng từ tầng hầm nên không gặp bất cứ ai, đây chỉ là công ty ba cô dựng lên để làm nghề tay trái, thật ra ba cô là ông trùm sản xuất vũ khí các loại của nước Y, cũng từng và đang sản xuất đóng góp cho quân đội nước nhà.

Văn phòng của ba cô nằm độc lập riêng một tầng, bên cạnh chỉ có một phòng họp và phòng trợ lý. Đàm Thư Mặc giữ khoảng cách hợp lý đi theo sau cô.

Trần Tầm bước ra từ phòng họp thấy cô thì ngạc nhiên sau đó là nở một nụ cười hiền từ đi tới chào hỏi: "Cô chủ nhỏ! Cô về khi nào vậy?"

Đàm Thư Mặc đi sau khẽ cúi người coi như chào hỏi.

Hàm Dao cười: "Cháu mới về! Chú Trần dạo này khoẻ không?"

Trần Tầm cười đáp, ánh mắt nhìn quanh cô một lượt: "Tôi khỏe, cảm ơn cô chủ nhỏ quan tâm"

Trần Tầm nhỏ hơn ba cô vài tuổi, rất yêu chiều cô giống ba, Đàm Thư Mặc lớn hơn cô 5 tuổi, từ lúc biết nói chuyện thì cậu ấy đã đi theo cô rồi. Coi như một người anh trai.

Chào hỏi nhau một lát Hàm Dao đi vào phòng riêng đợi ba, cô nhìn quanh bàn làm việc của ba mình, vẫn gọn gàng ngăn nắp vô cùng. Góc bàn là một khung ảnh gỗ nhỏ, bên trong là hình chụp cô và ba khi cô tốt nghiệp cấp 3.

Ngồi chơi điện thoại trên ghế Chủ tịch một lát đã có tiếng mở cửa, giọng nói hơi kích động: "Dao Dao!"

Cô quay ghế lại: "Surprise! Quý ngài thân yêu!"

Hàm Lâm đóng cửa đồng thời dang tay ra, Hàm Dao bật cười nhào vào lòng ông.

"Ba! Ba có nhớ con không?"

Hàm Lâm xoa cái đầu nhỏ của cô: "Sao có thể không nhớ được, sao con bảo 2 tiếng nữa mới đáp máy bay?"

"Bất ngờ!"

Hàm Lâm cưng chiều nhìn cô, ông chỉ có duy nhất một đứa con gái này, nên từ nhỏ ông đã dành hết tình yêu thương và tinh tuý của đời mình để dạy dỗ cô nên người.

Cô vừa đi du học ở nước H về sau 6 năm.

Ông nhìn cô một hồi từ trên xuống dưới:

"Lớn lên thật xinh đẹp làm sao"

Càng nhìn càng ưng mắt!

Ngày nào ông cũng gọi điện hỏi thăm cô trong suốt quãng thời gian xa nhà, cô không muốn lưu luyến nên không cho ông bay tới nước H gặp mình nên thỉnh thoảng ông lại lén bay trộm. Cô biết nhưng nhắm mắt làm ngơ. Không thể cản được người ba cuồng con gái này.

Hàm Lâm vuốt đuôi mi: "Đi thôi! Đưa con đi ăn đồ ngon"

Hàm Dao từ chối: "Không muốn! Con nhớ đồ má Trương làm rồi, mình về nhà!"

Ông luôn thoả hiệp mọi yêu cầu của cô:

"Được! Về nhà!"

Biệt thự nhà họ Lâm nằm ở mảnh đất tốt nhất phía Nam thành phố Diệp Hải. Một căn biệt thự rộng lớn khoảng hơn 1500m2. Với khu vườn rộng mênh mông bao quanh nhà chính và một căn nhà gỗ nhỏ phía

sau.

Hàm Dao nhìn ngôi nhà quen thuộc mà lòng tràn đầy cảm xúc khó tả.

Má Trương nghe cô về đã ra cửa đón từ lâu: "Ôi! Cô chủ nhỏ!"

"Má Trương!" Hàm Dao thân thiết ôm lấy má Trương, người đã chăm sóc cô từ khi cô còn đỏ hỏn tới giờ. Cô vô cùng kính trọng và yêu thương bà.

"Xa nhà chắc cô nhớ lắm! Tôi đã chuẩn bị rất nhiều món ngon đợi cô, mau vào thôi ngoài này nóng lắm"

Hàm Lâm theo thói quen là ông chủ nhưng hay bị lãng quên mỗi khi có mặt con gái. Má Trương lúc này mới nhớ ra vội nói: "Thật xin lỗi ông chủ! Tôi mừng quá nên quên mất!"

Hàm Lâm khoát tay ý bảo không sao, những việc liên quan đến Hàm Dao ông thường rất dễ tính.

Hot

Comments

♪ ♬ ヾ(´︶`♡)ノ ♬ ♪

♪ ♬ ヾ(´︶`♡)ノ ♬ ♪

/Smile/

2025-10-07

1

Jane Nguyễn

Jane Nguyễn

/Smile//Smile/🥰

2025-10-07

2

Jane Nguyễn

Jane Nguyễn

/Smile//Smile//Smile//Smile//Smile/

2025-10-06

2

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1: Về nhà
2 Chương 2: Berette 92
3 Chương 3: Vào đồn cảnh sát
4 Chương 4: Thích không?
5 Chương 5: Sắc đẹp làm con người ta mụ mị
6 Chương 6: Bộ tứ “Quy Hồi”
7 Chương 7: Viêm dạ dày
8 Chương 8: Chúng ta kết hôn đi
9 Chương 9: Vòng Phỉ Thuý
10 Chương 10: Thật ra em muốn ăn lắm
11 Chương 11: Bông tai kim cương
12 Chương 12: Chỉ là cảm thấy anh rất đẹp trai
13 Chương 13: Tôi đền anh bộ khác?
14 Chương 14: Thử việc
15 Chương 15: Là tôi
16 Chương 16: Tôi giấu giúp em
17 Chương 17: Sự tinh tế không lời
18 Chương 18: Chị ấy à…nằm mơ!
19 Chương 19: Thanh lọc
20 Chương 20: Tạo chút việc cho ông ta làm đi
21 Chương 21: Có bản lĩnh thì trả cho nó đi?
22 Chương 22: Anh Mặc! Cứu!
23 Chương 23: Cơn gió bạc
24 Chương 24: Ông đây không nhận hàng
25 Chương 25: Thương như con gái
26 Chương 26: Ưu ái cho em
27 Chương 27: Lãnh địa của anh
28 Chương 28: Tài nguyên của tôi, tuỳ em sử dụng
29 Chương 29: Khiến cô phải rung động
30 Chương 30: Sợ cô lạnh
31 Chương 31: Mùa xuân của cậu Mặc tới rồi
32 Chương 32: Em là người tôi muốn bảo vệ
33 Chương 33: Tôi chưa từng không nghiêm túc
34 Chương 34: Lâu rồi không gặp
35 Chương 35: Hình như tớ yêu anh ấy rồi
36 Chương 36: Cậu tin anh ấy không?
37 Chương 37: Người đàn ông thuộc về cô
38 Chương 38: Nhiệm vụ treo
39 Chương 39: Tay nghề không tồi
40 Chương 40: Người đàn ông của em bắt tôi
41 Chương 41: Đáng đời
42 Chương 42: Cháo rất ngon!
43 Chương 43: Lỡ hẹn
44 Chương 44: Hội nghị kinh tế
45 Chương 45: Thành phố Lâm
46 Chương 46: Thăm dò
47 Chương 47: Sự kiêu ngạo trong xương tuỷ
48 Chương 48: Không có chỗ đứng thì kết cục đều như nhau
49 Chương 49: Điểm yếu duy nhất là cô
50 Chương 50: Thăm một người
51 Chương 51: Anh tin em
52 Chương 52: Bệnh nhân tâm thần
53 Chương 53: Trí tò mò rẻ tiền
54 Chương 54: Chú Trịnh báo tin
55 Chương 55: Bắc Cực
56 Chương 56: Tôi bắn thử nhé?
57 Chương 57: Bé cái mồm thôi!
58 Chương 58: Chật vật giữa bão tuyết
59 Chương 59: Tới tìm em
60 Chương 60: Hết cứu rồi, vứt lại xuống đi
61 Chương 61: Ba nợ Hàm Phong cái gì?
62 Chương 62: Trái tim ấm áp
63 Chưing 63: Về Diệp Hải
64 Chương 64: Đền cho em cái khác
65 Chương 65: Sáng nhất, vẫn là em!
66 Chương 66: Hợp tác vui vẻ!
67 Chương 67: Đến khi em cam tâm tình nguyện thì thôi
68 Chương 68: Đều tại anh
69 Chương 69: Trừng phạt của ông Quan
70 Chương 70: Cứu tinh của Bội Sam
71 Chương 71: Tình cảm không thể vừa tiến vừa lùi
72 Chương 72: Anh từng gặp mẹ ruột của em chưa?
73 Chương 73: Thanh Hải không nuôi kẻ vô dụng
74 Chương 74: Người đàn ông của cô bị dòm ngó
75 Chương 75: Ai là người dở trò?
76 Chương 76: Anh nên tự tìm đường lui cho mình thì hơn
77 Chương 77: Lương tâm không cho phép
78 Chương 78: Đứa nào chán sống thế?
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Về nhà
2
Chương 2: Berette 92
3
Chương 3: Vào đồn cảnh sát
4
Chương 4: Thích không?
5
Chương 5: Sắc đẹp làm con người ta mụ mị
6
Chương 6: Bộ tứ “Quy Hồi”
7
Chương 7: Viêm dạ dày
8
Chương 8: Chúng ta kết hôn đi
9
Chương 9: Vòng Phỉ Thuý
10
Chương 10: Thật ra em muốn ăn lắm
11
Chương 11: Bông tai kim cương
12
Chương 12: Chỉ là cảm thấy anh rất đẹp trai
13
Chương 13: Tôi đền anh bộ khác?
14
Chương 14: Thử việc
15
Chương 15: Là tôi
16
Chương 16: Tôi giấu giúp em
17
Chương 17: Sự tinh tế không lời
18
Chương 18: Chị ấy à…nằm mơ!
19
Chương 19: Thanh lọc
20
Chương 20: Tạo chút việc cho ông ta làm đi
21
Chương 21: Có bản lĩnh thì trả cho nó đi?
22
Chương 22: Anh Mặc! Cứu!
23
Chương 23: Cơn gió bạc
24
Chương 24: Ông đây không nhận hàng
25
Chương 25: Thương như con gái
26
Chương 26: Ưu ái cho em
27
Chương 27: Lãnh địa của anh
28
Chương 28: Tài nguyên của tôi, tuỳ em sử dụng
29
Chương 29: Khiến cô phải rung động
30
Chương 30: Sợ cô lạnh
31
Chương 31: Mùa xuân của cậu Mặc tới rồi
32
Chương 32: Em là người tôi muốn bảo vệ
33
Chương 33: Tôi chưa từng không nghiêm túc
34
Chương 34: Lâu rồi không gặp
35
Chương 35: Hình như tớ yêu anh ấy rồi
36
Chương 36: Cậu tin anh ấy không?
37
Chương 37: Người đàn ông thuộc về cô
38
Chương 38: Nhiệm vụ treo
39
Chương 39: Tay nghề không tồi
40
Chương 40: Người đàn ông của em bắt tôi
41
Chương 41: Đáng đời
42
Chương 42: Cháo rất ngon!
43
Chương 43: Lỡ hẹn
44
Chương 44: Hội nghị kinh tế
45
Chương 45: Thành phố Lâm
46
Chương 46: Thăm dò
47
Chương 47: Sự kiêu ngạo trong xương tuỷ
48
Chương 48: Không có chỗ đứng thì kết cục đều như nhau
49
Chương 49: Điểm yếu duy nhất là cô
50
Chương 50: Thăm một người
51
Chương 51: Anh tin em
52
Chương 52: Bệnh nhân tâm thần
53
Chương 53: Trí tò mò rẻ tiền
54
Chương 54: Chú Trịnh báo tin
55
Chương 55: Bắc Cực
56
Chương 56: Tôi bắn thử nhé?
57
Chương 57: Bé cái mồm thôi!
58
Chương 58: Chật vật giữa bão tuyết
59
Chương 59: Tới tìm em
60
Chương 60: Hết cứu rồi, vứt lại xuống đi
61
Chương 61: Ba nợ Hàm Phong cái gì?
62
Chương 62: Trái tim ấm áp
63
Chưing 63: Về Diệp Hải
64
Chương 64: Đền cho em cái khác
65
Chương 65: Sáng nhất, vẫn là em!
66
Chương 66: Hợp tác vui vẻ!
67
Chương 67: Đến khi em cam tâm tình nguyện thì thôi
68
Chương 68: Đều tại anh
69
Chương 69: Trừng phạt của ông Quan
70
Chương 70: Cứu tinh của Bội Sam
71
Chương 71: Tình cảm không thể vừa tiến vừa lùi
72
Chương 72: Anh từng gặp mẹ ruột của em chưa?
73
Chương 73: Thanh Hải không nuôi kẻ vô dụng
74
Chương 74: Người đàn ông của cô bị dòm ngó
75
Chương 75: Ai là người dở trò?
76
Chương 76: Anh nên tự tìm đường lui cho mình thì hơn
77
Chương 77: Lương tâm không cho phép
78
Chương 78: Đứa nào chán sống thế?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play