Chương 5: Sắc đẹp làm con người ta mụ mị

Ánh mặt trời rọi từ bên ngoài vào, hàng lông mi Hàm Dao khẽ run rẩy, cô nhíu mày mở mắt ra. Phải mất một lúc mới thích ứng được với ánh sáng, cô chống tay ngồi dậy, ánh mắt mông lung, giọng hơi khàn: "Đau đầu quá..."

Sau này nhất định không uống với Bội Sam nữa.

Ngồi trên giường một lúc Hàm Dao mới lê thân xác xuống giường, nhưng bước được hai bước cô thoáng dừng lại nhìn xung quanh!

Đây không phải phòng cô, cách bài trí gần giống phòng cô, màu chủ đạo là trắng xám, tim Hàm Dao chợt đập nhanh, cô cúi người nhìn bộ đồ ngủ dài tơ lụa trên người mở to mắt: "Hỏng rồi!"

Cô vội vã đi tìm điện thoại, lại chợt nhận ra sau khi gọi cho Đàm Thư Mặc cô đã ném lên xe Bội Sam. Quần áo hôm qua đã được giặt sạch và sấy khô gấp gọn để trên bàn. Cô không nghĩ nhiều mau chóng vệ sinh cá nhân mặc quần áo rồi chuồn.

Lúc đi ra cô cảm thấy ngôi nhà này khá quen mắt, nhưng không nhớ là nhà ai, Hàm Dao vội vã chạy xuống cầu thang định chuồn đẹp. Bỗng đằng trước vang lên một giọng nói dịu dàng: "Con dậy rồi à?"

Cô ngẩng đầu lên, bỗng dừng chân: "Bác gái..."

Mẹ của Đinh Mặc-Trần Uyển, vừa nhìn một cái cô đã nhận ra bà ấy luôn, cưng chiều nhìn cô: "Ừm! Mau lại đây, bác có nấu chút canh uống giảm tác dụng phụ của rượu"

Hàm Dao chần chừ một lát rồi đi xuống theo, từ nhỏ cô đã không có mẹ, nhưng ngược lại mẹ của Đinh Mặc lại rất quý cô, coi cô như con gái trong nhà mà đối đãi, nên thiện cảm cô đối với bà là tuyệt đối.

Vậy chắc là hôm qua Đinh Mặc đưa cô về? Ký ức của Hàm Dao rất mơ hồ. Rất lâu rồi cô chưa gặp lại Đinh Mặc.

Ngồi trên bàn ăn Hàm Dao áp hai tay vào bát canh nhỏ suy nghĩ một lát rồi mở miệng: "Bác gái...hôm qua con..."

Trần Uyển cười dịu dàng: "Hôm qua bác thấy thằng bé ôm con về, nói là con say quá không về được"

Vậy chắc đồ ngủ là của bác gái rồi, còn về ai thay thì chắc chắn là do người làm trong nhà thay. Nghĩ vậy cô bỗng thở phào nhẹ nhõm.

Bà lại nói tiếp: "Con gái, con sau này chú ý một chút nhé, rượu không thể uống quá nhiều, bên ngoài nguy hiểm con lại dễ nhìn như vậy, không được chủ quan nhé? Bác đã gọi báo ba con một tiếng rồi"

Hàm Dao vâng dạ ngoan ngoãn chậm rãi uống hết bát canh. Lát sau cô đứng lên: "Bác ơi, đã làm phiền bác rồi con xin phép đi về trước"

Trần Uyển gật đầu: "Ừm, để tài xế đưa con về, con về rồi nếu có rảnh thì qua đây ăn cơm với bác, hai cha con nhà nó bận tối mù tối mịt mình bác ở nhà cũng chán"

"Vâng" Cô lễ phép đáp rồi thay đồ gọn gàng sau đó ra về.

Trên đường về Hàm Dao tựa ra ghế sau có rất nhiều suy nghĩ, làm sao hôm qua cô có thể về với Đinh Mặc được nhỉ? Lâu quá không gặp hình như cô cũng quên gương mặt anh trông như thế nào rồi.

Cho tới khi hỏi Đàm Thư Mặc mới biết hôm qua lúc anh ta đến thì Hàm Dao đã dính lên người Đinh Mặc rồi.

Đàm Thư Mặc sững người rồi cúi thấp chào: "Cậu Mặc!"

Đinh Mặc gật đầu nói với con mèo nhỏ đang dính trên ngực anh: "Tài xế của em tới rồi kìa"

Hàm Dao ngơ ngác nhìn rồi mặc kệ: "Anh đưa Bội Sam về đi..."

"Cô chủ! Cô..." Đàm Thư Mặc hơi khó xử.

Hàm Dao kéo cổ áo sơ mi Đinh Mặc: "Anh!

Đưa tôi về!"

Đinh Mặc nhướng mày, bất đắc dĩ thở ra một hơi nói với Đàm Thư Mặc: "Cậu về trước đi"

Dứt lời liền ôm cô lên quay lưng đi. Đàm Thư Mặc phía sau sững người: "Cậu Mặc, cậu đưa cô ấy đi đâu?"

Đinh Mặc không quay đầu lại, bóng lưng cao lớn vững vàng đáp: "Nhà tôi"

Hàm Dao sau khi nghe xong liền muốn bê đá đập đầu mình, không phải chỉ là có chút sắc thôi sao, vậy mà cô lại dễ dàng đi theo Đinh Mặc như vậy. Thứ sắc đẹp đáng chết!

"Ba tôi có nói gì không?"

Đàm Thư Mặc nhìn cô qua gương chiếu hậu đáp: "Ông chủ nói để cô ở đó cũng không sao, bà Đinh sẽ chăm sóc cho cô"

Hàm Dao: "Ba ruột đây ư?"

Chapter
1 Chương 1: Về nhà
2 Chương 2: Berette 92
3 Chương 3: Vào đồn cảnh sát
4 Chương 4: Thích không?
5 Chương 5: Sắc đẹp làm con người ta mụ mị
6 Chương 6: Bộ tứ “Quy Hồi”
7 Chương 7: Viêm dạ dày
8 Chương 8: Chúng ta kết hôn đi
9 Chương 9: Vòng Phỉ Thuý
10 Chương 10: Thật ra em muốn ăn lắm
11 Chương 11: Bông tai kim cương
12 Chương 12: Chỉ là cảm thấy anh rất đẹp trai
13 Chương 13: Tôi đền anh bộ khác?
14 Chương 14: Thử việc
15 Chương 15: Là tôi
16 Chương 16: Tôi giấu giúp em
17 Chương 17: Sự tinh tế không lời
18 Chương 18: Chị ấy à…nằm mơ!
19 Chương 19: Thanh lọc
20 Chương 20: Tạo chút việc cho ông ta làm đi
21 Chương 21: Có bản lĩnh thì trả cho nó đi?
22 Chương 22: Anh Mặc! Cứu!
23 Chương 23: Cơn gió bạc
24 Chương 24: Ông đây không nhận hàng
25 Chương 25: Thương như con gái
26 Chương 26: Ưu ái cho em
27 Chương 27: Lãnh địa của anh
28 Chương 28: Tài nguyên của tôi, tuỳ em sử dụng
29 Chương 29: Khiến cô phải rung động
30 Chương 30: Sợ cô lạnh
31 Chương 31: Mùa xuân của cậu Mặc tới rồi
32 Chương 32: Em là người tôi muốn bảo vệ
33 Chương 33: Tôi chưa từng không nghiêm túc
34 Chương 34: Lâu rồi không gặp
35 Chương 35: Hình như tớ yêu anh ấy rồi
36 Chương 36: Cậu tin anh ấy không?
37 Chương 37: Người đàn ông thuộc về cô
38 Chương 38: Nhiệm vụ treo
39 Chương 39: Tay nghề không tồi
40 Chương 40: Người đàn ông của em bắt tôi
41 Chương 41: Đáng đời
42 Chương 42: Cháo rất ngon!
43 Chương 43: Lỡ hẹn
44 Chương 44: Hội nghị kinh tế
45 Chương 45: Thành phố Lâm
46 Chương 46: Thăm dò
47 Chương 47: Sự kiêu ngạo trong xương tuỷ
48 Chương 48: Không có chỗ đứng thì kết cục đều như nhau
49 Chương 49: Điểm yếu duy nhất là cô
50 Chương 50: Thăm một người
51 Chương 51: Anh tin em
52 Chương 52: Bệnh nhân tâm thần
53 Chương 53: Trí tò mò rẻ tiền
54 Chương 54: Chú Trịnh báo tin
55 Chương 55: Bắc Cực
56 Chương 56: Tôi bắn thử nhé?
57 Chương 57: Bé cái mồm thôi!
58 Chương 58: Chật vật giữa bão tuyết
59 Chương 59: Tới tìm em
60 Chương 60: Hết cứu rồi, vứt lại xuống đi
61 Chương 61: Ba nợ Hàm Phong cái gì?
62 Chương 62: Trái tim ấm áp
63 Chưing 63: Về Diệp Hải
64 Chương 64: Đền cho em cái khác
65 Chương 65: Sáng nhất, vẫn là em!
66 Chương 66: Hợp tác vui vẻ!
67 Chương 67: Đến khi em cam tâm tình nguyện thì thôi
68 Chương 68: Đều tại anh
69 Chương 69: Trừng phạt của ông Quan
70 Chương 70: Cứu tinh của Bội Sam
71 Chương 71: Tình cảm không thể vừa tiến vừa lùi
72 Chương 72: Anh từng gặp mẹ ruột của em chưa?
73 Chương 73: Thanh Hải không nuôi kẻ vô dụng
74 Chương 74: Người đàn ông của cô bị dòm ngó
75 Chương 75: Ai là người dở trò?
76 Chương 76: Anh nên tự tìm đường lui cho mình thì hơn
77 Chương 77: Lương tâm không cho phép
78 Chương 78: Đứa nào chán sống thế?
Chapter

Updated 78 Episodes

1
Chương 1: Về nhà
2
Chương 2: Berette 92
3
Chương 3: Vào đồn cảnh sát
4
Chương 4: Thích không?
5
Chương 5: Sắc đẹp làm con người ta mụ mị
6
Chương 6: Bộ tứ “Quy Hồi”
7
Chương 7: Viêm dạ dày
8
Chương 8: Chúng ta kết hôn đi
9
Chương 9: Vòng Phỉ Thuý
10
Chương 10: Thật ra em muốn ăn lắm
11
Chương 11: Bông tai kim cương
12
Chương 12: Chỉ là cảm thấy anh rất đẹp trai
13
Chương 13: Tôi đền anh bộ khác?
14
Chương 14: Thử việc
15
Chương 15: Là tôi
16
Chương 16: Tôi giấu giúp em
17
Chương 17: Sự tinh tế không lời
18
Chương 18: Chị ấy à…nằm mơ!
19
Chương 19: Thanh lọc
20
Chương 20: Tạo chút việc cho ông ta làm đi
21
Chương 21: Có bản lĩnh thì trả cho nó đi?
22
Chương 22: Anh Mặc! Cứu!
23
Chương 23: Cơn gió bạc
24
Chương 24: Ông đây không nhận hàng
25
Chương 25: Thương như con gái
26
Chương 26: Ưu ái cho em
27
Chương 27: Lãnh địa của anh
28
Chương 28: Tài nguyên của tôi, tuỳ em sử dụng
29
Chương 29: Khiến cô phải rung động
30
Chương 30: Sợ cô lạnh
31
Chương 31: Mùa xuân của cậu Mặc tới rồi
32
Chương 32: Em là người tôi muốn bảo vệ
33
Chương 33: Tôi chưa từng không nghiêm túc
34
Chương 34: Lâu rồi không gặp
35
Chương 35: Hình như tớ yêu anh ấy rồi
36
Chương 36: Cậu tin anh ấy không?
37
Chương 37: Người đàn ông thuộc về cô
38
Chương 38: Nhiệm vụ treo
39
Chương 39: Tay nghề không tồi
40
Chương 40: Người đàn ông của em bắt tôi
41
Chương 41: Đáng đời
42
Chương 42: Cháo rất ngon!
43
Chương 43: Lỡ hẹn
44
Chương 44: Hội nghị kinh tế
45
Chương 45: Thành phố Lâm
46
Chương 46: Thăm dò
47
Chương 47: Sự kiêu ngạo trong xương tuỷ
48
Chương 48: Không có chỗ đứng thì kết cục đều như nhau
49
Chương 49: Điểm yếu duy nhất là cô
50
Chương 50: Thăm một người
51
Chương 51: Anh tin em
52
Chương 52: Bệnh nhân tâm thần
53
Chương 53: Trí tò mò rẻ tiền
54
Chương 54: Chú Trịnh báo tin
55
Chương 55: Bắc Cực
56
Chương 56: Tôi bắn thử nhé?
57
Chương 57: Bé cái mồm thôi!
58
Chương 58: Chật vật giữa bão tuyết
59
Chương 59: Tới tìm em
60
Chương 60: Hết cứu rồi, vứt lại xuống đi
61
Chương 61: Ba nợ Hàm Phong cái gì?
62
Chương 62: Trái tim ấm áp
63
Chưing 63: Về Diệp Hải
64
Chương 64: Đền cho em cái khác
65
Chương 65: Sáng nhất, vẫn là em!
66
Chương 66: Hợp tác vui vẻ!
67
Chương 67: Đến khi em cam tâm tình nguyện thì thôi
68
Chương 68: Đều tại anh
69
Chương 69: Trừng phạt của ông Quan
70
Chương 70: Cứu tinh của Bội Sam
71
Chương 71: Tình cảm không thể vừa tiến vừa lùi
72
Chương 72: Anh từng gặp mẹ ruột của em chưa?
73
Chương 73: Thanh Hải không nuôi kẻ vô dụng
74
Chương 74: Người đàn ông của cô bị dòm ngó
75
Chương 75: Ai là người dở trò?
76
Chương 76: Anh nên tự tìm đường lui cho mình thì hơn
77
Chương 77: Lương tâm không cho phép
78
Chương 78: Đứa nào chán sống thế?

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play