Trì Sính- Sở Úy: Chú Và Em ~
Chap 1 – Không có cưới hỏi gì hết
Điền Hữu Ninh – 39 tuổi, luật sư nổi tiếng, lạnh lùng ngoài mặt, dịu dàng tuyệt đối với vợ
Tử Du – 19 tuổi, không làm gì cả, thích làm nũng, dính người, hay nghi ngờ chồng có người khác
Tử Du kéo vali, vừa nhét quần áo vừa lầm bầm:
Tử Du
“Không nói một câu nào, im lặng mấy ngày trời, tưởng em là không khí à?”
Cửa mở.
Hữu Ninh bước vào, tay còn cầm cà vạt chưa kịp tháo
Tử Du
“Chỗ nào cũng được, miễn không phải ở đây.”
Điền Hủ Ninh
“Ở đây là nhà em.”
Hữu Ninh đi tới, đặt một chiếc chìa khóa vào tay em
Điền Hủ Ninh
“Giờ là của em.”
Điền Hủ Ninh
“Khỏi đám cưới gì hết. Ở luôn với anh đi.”
Điền Hủ Ninh
“Bị em bỏ rơi ba ngày, gần phát điên.”
Tử Du
“Anh đâu thèm nhắn tin.”
Điền Hủ Ninh
“Sợ em đang giận, không dám phiền.”
Tử Du
“Anh sợ em giận mà anh dám nói ‘khỏi đám cưới gì hết’?”
Điền Hủ Ninh
“Thì cưới hay không đâu quan trọng. Quan trọng là em ở đây.”
Tử Du
“Anh không sợ em quậy tung nhà anh à?”
Điền Hủ Ninh
“Nhà là để em phá.”
Tử Du
“Em đập ly, anh cũng dọn?”
Tử Du
“Em nửa đêm khóc đòi bỏ đi, anh cũng dỗ?”
Điền Hủ Ninh
“Anh đứng im nghe.”
Tử Du
“Em lấy thẻ anh quẹt mười cái?”
Điền Hủ Ninh
“Thiếu gì nạp tiếp.”
Tử Du cắn môi, nhìn chìa khóa trong tay.
Điền Hủ Ninh
“Chỉ sợ em đi.”
Điền Hủ Ninh
“Em không nỡ.”
Tử Du
“Không cần đám cưới?”
Điền Hủ Ninh
“Không cần. Ở chung trước, cưới tính sau.”
Tử Du
“Lỡ em bỏ anh giữa chừng?”
Điền Hủ Ninh
“Không cho bỏ.”
Tử Du
“Em lén dọn đồ bỏ đi?”
Điền Hủ Ninh
“Định vị em rồi.”
Điền Hủ Ninh
“Hôm em ôm anh ngủ nói ‘anh đừng bao giờ để em biến mất’.”
Tử Du
“Anh để định vị trong điện thoại em hồi nào?”
Điền Hủ Ninh
“Lúc em ngủ.”
Tử Du
“Còn biến thái hơn.”
Điền Hủ Ninh
“Về luôn đi.”
Tử Du
“Không có váy cưới đâu nha.”
Tử Du
“Có cái áo anh thích em mặc là được.”
Điền Hủ Ninh
“Không tiệc, không nhẫn?”
Tử Du
“Có một cái nhẫn em từng bảo thích, anh mua rồi.”
Điền Hủ Ninh
“Ngăn kéo dưới tủ, khóa số 0606.”
Điền Hủ Ninh
“Ngày em lần đầu chửi anh ‘đồ đáng ghét’ rồi khóc.”
Tử Du
“Anh có chắc không?”
Điền Hủ Ninh
“Chắc từ lần đầu gặp em.”
Điền Hủ Ninh
“Anh thuê người dọn.”
Tử Du
“Em thích nước hoa mắc tiền.”
Điền Hủ Ninh
“Anh có thẻ đen.”
Tử Du
“Em đòi hỏi nhiều lắm.”
Điền Hủ Ninh
“Anh chiều được hết.”
Điền Hủ Ninh
“Khùng vì em.”
Tử Du
“Không cần đám cưới thật à?”
Tử Du
“Nhưng nếu có thì cũng được.”
Tử Du
“Nhưng không tổ chức to.”
Tử Du
“Không có khách lạ.”
Điền Hủ Ninh
“...Cái đó để bàn lại.”
Tử Du nhăn mặt.
Hữu Ninh bật cười, kéo em vào lòng.
Điền Hủ Ninh
“Miễn em ở lại là được. Còn lại để anh lo.”
Tử Du
“Vậy tối nay em ngủ giường anh đó.”
Điền Hủ Ninh
“Ừ, nhưng không được đá anh xuống đất.”
Cả hai cùng cười.
Tử Du cầm chìa khóa, ngước mắt nhìn anh.
Điền Hủ Ninh
“Phá đi, miễn đừng phá anh.”
Comments