[DoGav-DuongAn] Sai Ngay Từ Đầu Khi Yêu
Cuộc Gặp Gỡ Định Mệnh và Hợp Đồng Bất Ngờ
Hè hè
Hint này đợi hơi lâu🫶
Một quán cà phê sang trọng, nơi ánh nắng chiều len lỏi qua ô cửa kính, tạo nên không khí nhẹ nhàng, đối lập với sự căng thẳng trong lòng An??
An đang ngồi đối diện Duy, vẻ mặt đầy lo lắng, tay khuấy ly cà phê đã nguội ngắt
Hoàng Đức Duy
Mày lại thở dài nữa kìa, An. Rốt cuộc có chuyện gì mà mày cứ ủ rũ mấy bữa nay vậy?
Đặng Thành An
//Nhìn Duy, giọng mệt mỏi//Cha mẹ tao... lại giục chuyện cưới xin.
Đặng Thành An
Cứ bảo tao lớn rồi, phải có vợ con cho ổn định. Mày biết mà, tao đâu có hứng thú với chuyện đó.
Hoàng Đức Duy
Thì mày cứ nói thẳng với ông bà đi chứ. Thời buổi nào rồi mà còn ép buộc con cái chuyện hôn nhân
Đặng Thành An
Nói làm sao được? Tao đã thử rồi, nhưng ông bà cứ bảo là vì lo cho tao.
Đặng Thành An
Mà công ty ĐTA dạo này cũng đang gặp chút rắc rối, tao không muốn làm ông bà thêm bận tâm.
Hoàng Đức Duy
Rắc rối? Công ty lớn như ĐTA mà cũng gặp rắc rối sao?
Đặng Thành An
//Lắc đầu//Ừ, có một dự án lớn đang bị đối tác gây khó dễ.
Đặng Thành An
Nếu không giải quyết được thì sẽ ảnh hưởng đến tài chính của công ty. Tao đang đau đầu đây.
Đặng Thành An
Ahhhh//la lên//
Hoàng Đức Duy
//Vỗ vai An an ủi//Thôi được rồi, bình tĩnh đi. Mày cứ suy nghĩ từ từ
Hoàng Đức Duy
Chuyện cưới xin thì cứ kiếm đại một cô nào đó ra mắt ông bà cho xong chuyện đi.
Đặng Thành An
[Nhìn Duy với ánh mắt không thể tin được]Mày nói cứ như đùa vậy.
Hoàng Đức Duy
Tao nói thật mà. Hay là kiếm một hợp đồng hôn nhân giả ấy.
Hoàng Đức Duy
Vừa giải quyết được chuyện cha mẹ, vừa có thời gian lo cho công ty.
Đặng Thành An
//Suy nghĩ một lát//Hợp đồng hôn nhân...
Đột nhiên ánh mắt An dừng lại ở một người đàn ông đang bước vào quán.
Anh ta mặc vest đen, dáng người cao ráo, toát lên vẻ lịch lãm, lạnh lùng. Anh ta đi thẳng đến quầy gọi đồ, sau đó tìm một bàn trống gần cửa sổ
Hoàng Đức Duy
//Không để ý đến ánh mắt của An// Thấy không? Tao thấy ý này hay đó chứ.
Đặng Thành An
[Vẫn nhìn về phía người đó,một ý nghĩ lóe lên trong đầu] Duy, mày nghĩ sao nếu... người đó là con trai?
Hoàng Đức Duy
Tất nhiên là đ--//khựng//
Hoàng Đức Duy
[Giật mình, nhìn theo ánh mắt của An rồi quay lại nhìn An với vẻ mặt khó hiểu] An, mày đùa tao à?
Đặng Thành An
[Không đùa chút nào, ánh mắt kiên định]Không. Tao không đùa
Hoàng Đức Duy
Ê....Từ ...từ//giọng nhỏ dần//
Hoàng Đức Duy
"nó làm thiệt luôn?"
An đứng dậy, hít một hơi thật sâu rồi đi về phía bàn của chàng trai. Duy ngồi lại nhìn theo với ánh mắt đầy ngạc nhiên
Đặng Thành An
[Đứng đối diện bàn của anh, giọng hơi ngập ngừng]Xin lỗi... tôi có thể nói chuyện với anh một lát được không?
???
[Ngẩng đầu lên, ánh mắt sắc bén lướt qua An, sau đó khẽ nhếch môi, giọng điềm tĩnh]
Trần Đăng Dương
Cứ tự nhiên!
An kéo ghế ngồi đối diện Dương. Không khí giữa hai người có chút căng thẳng.
Đặng Thành An
*Hít thêm một hơi*Chắc anh thấy lạ khi tôi tự nhiên đến làm phiền như vậy
Đặng Thành An
Nhưng... tôi có một đề nghị muốn nói với anh.
Trần Đăng Dương
[Tựa lưng vào ghế, khoanh tay trước ngực, ánh mắt vẫn chăm chú nhìn An, như muốn đọc vị đối phương] Đề nghị gì?
Đặng Thành An
[Nói nhanh, như sợ mình sẽ thay đổi ý định] Một hợp đồng hôn nhân. Một năm. Tôi sẽ trả anh một khoản tiền hậu hĩnh.
Dương nghe xong thì bật cười nhẹ, một nụ cười nửa vời không rõ ý tứ.
Trần Đăng Dương
Hợp đồng hôn nhân? Nhóc à, nhóc có nghĩ là mình đang nói chuyện với một người lạ mặt không?
Bị Dương gọi là "nhóc" khiến cậu hơi khó chịu, nhưng cố giữ bình tĩnh
Đặng Thành An
Tôi biết. Nhưng tôi đang rất cần. Tôi không có nhiều thời gian.
Trần Đăng Dương
[Vẫn giữ nụ cười trên môi, nhưng ánh mắt trở nên sâu hơn]
Trần Đăng Dương
Vậy thì nhóc có thể nói rõ hơn lý do được không? Một đề nghị bất ngờ như vậy, tôi nghĩ mình cần biết chi tiết.
An tuy ngập ngừng một chút, rồi quyết định nói thật một phần
Đặng Thành An
Gia đình tôi đang hối thúc chuyện cưới xin. Và công ty tôi đang gặp một chút vấn đề, tôi cần thời gian để tập trung giải quyết. Tôi cần một người để che mắt gia đình trong một khoảng thời gian nhất định.
Ánh mắt Dương lóe lên một tia sáng khó hiểu, nhưng nhanh chóng biến mất. Anh ta nhìn An một lượt từ trên xuống dưới, rồi lại nhếch môi cười
Trần Đăng Dương
Nghe có vẻ thú vị đấy. Nhưng tại sao lại là tôi? Nhóc không sợ tôi là một kẻ lừa đảo sao?
Đặng Thành An
Trực giác của tôi mách bảo anh không phải người như vậy.
Đặng Thành An
Với lại, anh trông khá... //An ngừng lại, tìm từ// ...đáng tin cậy.
Trần Đăng Dương
[Cười khẩy, nhưng không phản đối] Đáng tin cậy à? Vậy thì nhóc đã nhìn lầm rồi.
Trần Đăng Dương
Nhưng thôi, tôi cũng không có việc gì làm. Cứ cho là tôi hứng thú với lời đề nghị của nhóc đi. Chi tiết hợp đồng thế nào?
Đặng Thành An
[Trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn gồng lên,giữ vẻ mặt nghiêm túc]
Đặng Thành An
Chúng ta sẽ kết hôn giả. Trong một năm. Tôi sẽ sắp xếp để anh ra mắt gia đình tôi, đóng vai trò là chồng tôi.
Đặng Thành An
Chúng ta sẽ ở chung nhà, nhưng mỗi người một phòng. Không can thiệp vào đời tư của nhau.
Trần Đăng Dương
Chung nhà, riêng phòng. Không can thiệp đời tư. Nghe có vẻ công bằng đấy. Tiền bạc thì sao?
Đặng Thành An
Sáu trăm triệu cho một năm. Tôi có thể đưa trước một nửa.
Dương trầm ngâm một lát, ánh mắt nhìn thẳng vào An, như đang dò xét điều gì đó
Trần Đăng Dương
Được thôi. Tôi đồng ý.
Đặng Thành An
[Ngạc nhiên trước sự đồng ý nhanh chóng của Dương]Anh... anh đồng ý thật sao?
Trần Đăng Dương
*Nhún vai* Tại sao không? Dù sao tôi cũng đang rảnh rỗi.Coi như giúp nhóc một tay, và kiếm chút tiền tiêu vặt.
Đặng Thành An
"Tiền tiêu vặt?vậy chắc nghèo lắm nên mới đồng ý"
Đặng Thành An
Vậy thì... cảm ơn anh. Chúng ta có thể bàn bạc chi tiết hơn vào một buổi khác không?
Trần Đăng Dương
//đứng dậy//
Trần Đăng Dương
Chiều nay. Năm giờ. Quán này. Tôi sẽ gửi cho nhóc số điện thoại của tôi.
Vội vàng lấy điện thoại ra, trao đổi số với Dương. Dương gật đầu một cái rồi quay lưng bước đi, để lại An với một tâm trạng vừa nhẹ nhõm vừa hoài nghi.
An quay lại bàn, Duy lập tức chạy đến, vẻ mặt đầy tò mò và lo lắng
Hoàng Đức Duy
Mày làm cái quái gì vậy, An? Mày dám thật sự ra đó nói chuyện với người lạ sao?
Hoàng Đức Duy
Rồi còn... hợp đồng hôn nhân gì đó nữa! Mày điên rồi!
Đặng Thành An
//Thở phào nhẹ nhõm, mỉm cười// Tao không điên. Và tao đã có "chồng" rồi, Duy.
Hoàng Đức Duy
//Tròn mắt ngạc nhiên//Hả? Mày nói thật đấy à?
Đặng Thành An
Thật. Chiều nay tao sẽ gặp lại anh ấy để bàn chi tiết hợp đồng.
Hoàng Đức Duy
Mày biết gì về người đó mà dám làm vậy? Lỡ hắn ta là kẻ lừa đảo thì sao? Hoặc tệ hơn là một tên biến thái thì sao?
Đặng Thành An
Không đâu. Tao có cảm giác anh ấy là người tốt.
Đặng Thành An
Vả lại... tao cũng không còn lựa chọn nào khác. .
Đặng Thành An
Công ty ĐTA đang rất cần một khoản vốn lớn để đầu tư vào dự án mới, nhưng lại đang bị một công ty đối thủ chặn đường, không ai dám hợp tác với mình
Hoàng Đức Duy
//Vẻ mặt lo lắng//Mày đừng có nông nổi vậy chứ! Tao thật sự lo cho mày đó An.
Đặng Thành An
Không sao đâu. Mày cứ tin tao đi.
An đứng dậy, trong lòng không khỏi có chút bất an. Liệu quyết định này có đúng đắn? Hay đây chỉ là khởi đầu cho một chuỗi rắc rối mới?
Comments
nê ga
mấy bộ kia viết chx xong mà tác giả ra nhiều truyện mới, bà ra truyện mới nhưng đừng quên truyện cũ nha nhớ viết cho hết nha bà
2025-07-25
2
Đu otp hết mìnhhh
Uh ngèo
2025-07-26
0