[SaraAza] [Ánh Sáng Aza X Hansara] Chứa Chan

[SaraAza] [Ánh Sáng Aza X Hansara] Chứa Chan

1

Tiếng gà gáy râm ran khắp xóm. Trời cao xanh, nắng sớm nhẹ nhàng rọi xuống ban mai lấp lánh. Gió thoảng qua mang theo hương hoa dẻ và vị ngọt dịu, quyện cùng làn khói bếp, sương sớm tạo thành dải lụa mềm uốn lượn trên trời.
Ngoài đồng, lúa chín vàng óng, đường quê đầy bạt phơi. Trong gió đã phảng phất mùi hạ và khói đốt đồng. Các bà, các chị gánh hàng rau củ ra chợ, không khí tấp nập, rộn ràng.
Thanh Thảo
Thanh Thảo
Cô tư cô tư! //hớt hải chạy vào phòng cô//
Hansara
Hansara
Chuyện gì mà mày hoảng dữ vậy //cau mày//
Cô đang ngủ trong buồng nghe tiếng gọi thất thanh của con nhỏ mà bực dọc, mặt trời chỉ mới ló dạng, mà cái tiếng con Thanh Thảo đã inh ỏi khắp nhà, Hansara khó chịu mở mắt, con mắt lim dim còn ngái ngủ nhìn con hầu mà muốn kí đầu nó một cái
Hansara
Hansara
nói coi, cái gì mà như bắt cóc bỏ dĩa, nước sôi đổ vô háng dậy //thúc dục//
Thanh Thảo
Thanh Thảo
cô tư, con thấy thằng Thành, con ông hội đồng Vĩnh bên xóm trên á, nó đạp xe đạp...//vừa thở vừa hấp tấp kể//
Hansara
Hansara
bà mẹ mày, có vậy thôi mà kêu tao dậy hả
Hansara
Hansara
mày tin tao đập đầu mày không Thảo. //cầm cái quạt nan để trên đầu giường, vỗ đầu con nhỏ cái bốp//
Thanh Thảo
Thanh Thảo
Đau cô, con chưa có nói hết //ôm đầu//
Thanh Thảo vừa ôm đầu, vừa thở, tại vì từ ngoài làng mà chạy vô nhà cũng mệt mỏi lung lắm chứ bộ, mà cô Hansara á, cổ hổng có kiên nhẫn gì hết trơn trời
Thanh Thảo
Thanh Thảo
con thấy thằng Thành, nó đạp xe đạp, nó chở con Sáng
Chu choa, vừa nghe cái tên Ánh Sánh một cái, đầu cô Hansara nhảy số liền, cô lồm cồm ngồi dậy, vội vàng thay bộ bà ba rồi lẹ chân lẹ tay chạy ra ngoài nhà
Hansara
Hansara
bà mẹ nó thằng Thành nó không coi ai ra gì!
Hansara
Hansara
tao đã đi loa báo cho cả làng trên xóm dưới này, đứa nào động tới Ánh Sáng tao đập trào đờm
Hansara
Hansara
Thế mà hôm nay nó còn dám chở con bé nữa cơ đấy!
cô vừa nói vừa xắn tay áo, hùng hùng hổ hổ quát lớn
Hansara
Hansara
Thảo, mày vô mày kêu thằng Đậu với thằng Đực ở nhà dưới
Hansara
Hansara
mỗi thằng xách theo cái cây, đem theo cái bao nữa, bữa nay tao chặn đầu tao đánh nó lòi chành té bứa một bữa
Hansara
Hansara
quên nữa, mày kêu thằng Đực ra sau nhà, bắt con cua bự chút đem ra đây
Hansara
Hansara
bữa nay tao cho con cua ghim đít thằng Thành cho nó biết mặt
sau khi chuẩn bị đầy đủ, Hansara xách cây, cầm đầu nguyên đám gia nhân thuộc hạ hùng hổ ra khỏi nhà, kiếm thằng Thành để đầu quánh hội đồng
mặt cô lúc này chăm đăm một đống, cô đi ra cổng làng cùng với đám gia nhân núp sau bụi tre, đợi chiếc xe đạp của thằng Thành chạy ngang
hồi lâu, quả thật thằng Thành chạy ngang qua thiệt, cái xe đạp cọc cạch chạy bon bon trên đường làng, cái mặt nó vui vẻ lắm, tự nhiên Hansara nhìn cảnh đó trông mà ngứa cả mắt,
Hansara
Hansara
BỌN BÂY ĐÂU! LÊN! //vẫy tay ra hiệu cho thuộc hạ nhảy ra chặn đầu xe của thằng thành//
thằng Thành nhìn mấy cô cậu thanh niên đứng trước mặt chặn đầu không cho mình đi thì ngơ ngác lắm
chưa kịp hiểu chuyện gì thì cô Sa từ đâu nhảy bổ ra, cô cầm chiếc guốc mộc của mình, nhắm thẳng đầu thằng Thành mà phang, vừa phang cô vừa chửi
Hansara
Hansara
Tiên sư bố mày!
chiếc guốc rơi ngay đầu, thằng thành đau đến la ré lên, cô Hansara tranh thủ chạy lại phía sau, ôm trọn Ánh Sáng vào lòng
nét mặt cô đanh lại. nhanh nhẩu kéo em lui về phía sau, nhìn về phía đám gia nhân
Hansara
Hansara
tụi bây, trùm bao đập nó lòi mắt cho tao! //quát lớn//
tụi gia nhân nghe lời, xông vào đánh thằng nhỏ túi bụi
thằng Đậu còn móc trong cái bọc ra con cua, nó ụt quần thằng nhỏ, dì con cua vô đít thằng thành
con cua nhìn thấy cái gì mềm mềm trắng trắng đẹp đẹp đó liền kẹp vô, bị kẹp đau, thằng thành nước mắt lưng tròng, vừa khóc vừa la bãi hãi xin cô Hansara tha cho nó
Hansara thì dễ gì tha, cô định tiến đến quánh sấp mặt thằng thành thì bàn tay của Ánh Sáng đã nhanh chóng níu lại, giật giật áo cô
Ánh Sáng
Ánh Sáng
thôi tha cho anh Thành đi cô //níu tay cô//
Ánh Sáng
Ánh Sáng
ảnh hổng có tội, hồi sớm con đi chợ mà bị té nên ảnh thấy vậy chở con về thôi à
Hansara quay qua tính dũa em một trận vì để trai chở về, nhưng bắt gặp ánh mắt em long lanh nhìn cô, tự nhiên lòng cô mềm xuống
mỗi lần nhìn vào mắt em cô lại như đắm đuối thêm, mấy lời trách hơn trong dạ cũng từ đó bay biến đi đâu mất
Hansara
Hansara
đi đâu sao hổng nói tui chở đi mà để nó chở dậy?
Hansara
Hansara
em biết làm vậy tui khó chịu lắm hông
Ánh Sáng
Ánh Sáng
tại em hổng dám nhờ cô, em sợ phiền à, sợ cô la em
Hansara
Hansara
Cô hông có la Ánh Sáng đâu mà
Hansara
Hansara
Mai mốt có đi đâu nói cô , cô chở em đi
Hansara
Hansara
Không thì cô kêu con Ninh nó mua dùm cho em
Ánh Sáng
Ánh Sáng
Nhưng mà...
Hansara
Hansara
Nhưng mà sao?, cô nói vậy rồi mà em hông chịu hả
Ánh Sáng
Ánh Sáng
Cô có biết chạy xe đạp đâu mà kêu cô chở
mặt cô đơng cứng lại, cô cắn môi dưới mình một cái, mèn đét ơi, ta nói chứ
cảm xúc cô giờ hết diễn tả được thành lời rồi, chỉ còn có nước đánh vần thôi à, ư ê uê quớ ê quớ
cô Hansara mất mát quá nên đổi chủ đề liền, cô quay qua nhìn thằng Thành, nãy giờ bị đánh cũng bể xé mặt mày rồi
Cô ra lệnh cho bọn đày tớ dừng lại, thằng Thành nãy giờ bị đánh bờm đầu, tay chân lấm lem trầy trật, nó lồm cồm bò dậy, kéo quần lên, chỉ vô mặt cô
Thành
Thành
tao về tao méc ba má tao cho mày chết nè! //quát lớn rồi bỏ chạy//
cô mím môi, lấy chiếc guốc thứ hai của mình, chuẩn bị tán thằng thành, cả làng này ai không biết tài phóng guốc của cô mẫn, tiểu lý phi đao còn hông bằng cô tao chọi guốc mà
Thằng Thành lùi lại mấy bước, cúi đầu nhặt vội đôi dép. Trước khi chiếc guốc bay vô mặt, nó đã lẹ làng dựng xe đạp lên, đạp thẳng như ma đuổi mà chuồn
Thanh Thảo
Thanh Thảo
Ể khoan đi đã, cầm con cua về luộc ăn đi mày, nó cắn đít mày rồi, ai dám ăn nữa
Thanh Thảo vừa ối vừa cầm con cua quẳng cái bẹp vô rổ xe thằng thành
đuổi được cái thằng rân bứa mắc ma kia đi rồi, lúc này cô mới quay sang em, nhìn cái dò em trầy trụa mà xót không thôi
cô cúi xuống, lấy cái khăn trong áo, lau lau vết trầy trên chân em, vừa lau vừa thổi như sợ làm em đau, em xót
Hansara
Hansara
em đó, dặn bao nhiêu lần rồi, đi đứng tử tế chút, gì đâu mà để bị té quài à
Ánh Sáng
Ánh Sáng
Dạ, em xin lỗi...
Mắng thì mắng vậy thôi, chớ cô Sa trong dạ xót muốn chết, Ánh Sáng dễ thương dịu dàng vậy cô sao dám la em nhiều, cô sợ em khóc
cô nhìn em trầm ngần hồi lâu, xong ra hiệu cho tụi kia đi về trước rồi cô cúi người xuống, nhìn em
Hansara
Hansara
trèo lên cô cõng em về
Ánh Sáng
Ánh Sáng
Thôi em không dám đâu cô //lắc đầu//
Ánh Sáng
Ánh Sáng
ai đời một con nhỏ nông dân nghèo như em lại dám trèo lên mình cô chứ
Ánh Sáng
Ánh Sáng
ông bà hội đồng Han mà thấy chắc em chết mất
Hansara
Hansara
Thế giờ em lên hay để tui bế em lên?
Hansara
Hansara
Lẹ lên chứ Hansara này hông có lòng kiên nhẫn đâu nha
dùng dằng đẩy đưa một hồi cuối cùng em cũng đành gồng người trèo lên người cô , cái cảm giác man mát của cái áo bà ba lụa chạm vào người mình, Ánh Sáng chợt thấy vui vui trong lòng
____
cây đa đầu làng vẫn sừng sững mặc cho cái nắng hạ ban trưa như đổ lửa. nắng vàng chảy tràn lên mặt nước như một chiếc gương khổng lồ soi bóng vạn vật. hai bên bờ sông, những hàng cây rủ xuống như những nàng thiếu nữ ngẩn ngơ, vừa chải tóc mà lòng vừa đầy tơ vương, vấn vít
Ánh Sáng
Ánh Sáng
mệt hông cô tư, thôi hay cô tư thả em xuống đi
Hansara
Hansara
Hông mệt, sắp tắt thở thôi
Ánh Sáng
Ánh Sáng
Vậy thôi ,cô tư để em xuống đi
Hansara
Hansara
Hông được,em mà xuống là cô Sa giẫy đành đạch liền đó
hai con người một bé, một lớn cứ thế huyên náo cả một con đường làng
___
Cõng Ánh Sáng về tới nơi thì trời cũng quá trưa, lúc này Sara mới lững thững bước vô nhà, bà hội đồng Han nhìn cô, tay dùng đưa cây quạt nan trong tay
Mẹ Han
Mẹ Han
đi đâu mới về mà người mày thấy gớm vậy //lườm cô//
Hansara
Hansara
Đi quánh lộn
Mẹ Han
Mẹ Han
trời đất quơi, con gái con đứa gì mà ý tứ như cái đáy quần dậy mày
Mẹ Han
Mẹ Han
suốt ngày chỉ biết đánh nhau thôi!
Cô không trả lời lại, chỉ chạy ra nhà sau, xối mấy ca nước mát lạnh lên mặt mình, xong chạy ra, ngồi vào bàn chuẩn bị ăn cơm
Nói sơ qua một chút về gia đình cô, ông hội đồng Han có ba người con, cậu hai Hanseuk, cô ba Diễm Hằng, còn cô tư Hansara
cậu hai thì đi học tuốt trên sài gòn, cô ba thì sống ẩn dật, trầm lặng, ngày nào cũng lấy đồ ra thêu thùa may vá, nhắc tới cô ba là Hansara ngáp à, chán lụng lắm
Còn Hansara giang hồ vậy thôi chớ nổi tiếng từ đầu làng đến cuối ngõ là người đẹp nhất nhì cái xứ này, lắm cậu công tử nhà quyền thế muốn rước cô về dinh mà cô hổng có chịu
mặt cô lúc nào lạnh như tiền, không cười nói gì với người ngoài, ai hỏi gì cũng trả lời cộc lốc, dờ giờ hầu như cô hổng có biết ưa ai, thằng nào gan trời đi ngang qua mà huýt sáo với cô một cái thôi thì tối đó xác định ló mũi ăn trầu
hung hăng, dữ tợn dậy thôi đó chứ hễ thấy cô bóng hình cô con gái của ông Nguyễn Thành Long thì cô xấu hổ cúi đầu liền
khắp cái làng này ai mà hổng biết cô tư con phú hộ Han thầm thương Ánh Sáng, cô còn đe dọa cả xóm, ai đụng tới em là thấy bà với cô, bởi dậy đâu ai dám ho he gì, cô mà kéo quân đi đánh thì có nước học máu trào đờm
Mẹ Han
Mẹ Han
ủa, mà mắc gì mày đi quánh lộn nữa vậy //vừa ăn cơm vừa quay sang hỏi cô//
Hansara
Hansara
thằng Thành con ông Vĩnh đụng tới Sáng á má
Hansara
Hansara
con đánh nó trào đờm ngoài làng rồi
Mẹ Han
Mẹ Han
trời má ơi //nghẹn cơm trong cuống họng, bà trở đầu đũa, gõ lên đầu cô một cái bốp//
Hansara
Hansara
Đau má
Mẹ Han
Mẹ Han
Nó cho mày ăn gì mà mày mê nó dữ dậy con?
Hansara
Hansara
kệ con đi
Mẹ Han
Mẹ Han
rồi tí mất công thằng cha vĩnh dẫn con qua mắng vốn tao nữa
Mẹ Han
Mẹ Han
thiệt chớ đẻ mày còn hơn đẻ mười thằng con trai !
Hansara
Hansara
con mà là con trai, con đã vác cả tráp sang hỏi cưới Ánh Sáng rồi...
____
không để bà hội đồng đợi lâu, ngay ngày hôm đó bên ông Vĩnh đã kéo thằng Thành đến trước cửa nhà, nhằm mắng vốn và đòi lại công bằng cho con trai mình, thằng thành vừa nhìn thấy Hansara, nó liền nhanh chóng nắm lấy vạt áo cha nó, khóc bù lu bù loa lên.
Hansara
Hansara
đàn ông đàn ang mà chơi đi méc cha méc má hả mậy, tao kí đầu mày giờ //trừng mắt nhìn nó//
Thành
Thành
Ba, nó hung dữ quá ba ơi //vừa nói vừa níu áo cha nó, rống lên//
Hansara
Hansara
mày có im cái mồm đi không, tao đánh mày bây giờ!
Hansara đứng kế bên sẵn tới, chuẩn bị giơ chân lên, cầm guốc phang thằng thành thì bà hội đồng đi ra, kí đầu cô một cái đau điếng
thương thảo cả buổi trời, bà hội đồng cuối cùng cũng trầy trật dỗ ngọt được thằng thành con ông vĩnh. và cũng kể từ ngày hôm đó, thằng thành hễ gặp cô ở đâu, là nó né như né tà, né ma
____
Hot

Comments

aliboboo

aliboboo

hay quó, iu tgia

2025-08-03

1

cạp cạp chơi lét

cạp cạp chơi lét

giống cốt của t ghê :)

2025-08-03

4

cạp cạp chơi lét

cạp cạp chơi lét

tội thằng nhỏ 🙂

2025-08-03

1

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play