Chap 3 Mất trí nhớ

________
Ánh đèn huỳnh quang mờ lạnh phủ xuống căn phòng bệnh yên ắng. Tiếng máy theo dõi nhịp tim vang đều đều, khe rèm cửa khép kín để lại một vệt sáng mỏng kéo dài trên nền gạch trắng. Mùi thuốc sát trùng lửng lơ giữa không khí.
Trên ghế cạnh giường, một chiếc áo khoác được gấp gọn đặt ngay ngắn, còn vương hơi ấm của người ngồi lâu. Không khí lặng như thể cả thời gian cũng đang chờ đợi.
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Khẽ nhíu mày.// Ưm…
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
//Giật mình.// Con…
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Mơ hồ.// N-nước…
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Có đây, có đây…
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
//Vội đứng dậy, rót nước vào ly, tay run nhẹ.//
_________
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
//Đưa ly nước sát môi cậu, dịu giọng.// Uống từ từ thôi.
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Cổ họng khô rát, nhấp vài ngụm nhẹ.//ưm
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
//Đặt ly xuống, run tay vuốt tóc cậu.//
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Giật mình, theo bản năng né tránh.//
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
//Thu tay về, ngập ngừng một chút rồi lên tiếng.//
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Con... thấy sao rồi?
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Có chỗ nào còn đau không?
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Lắc đầu.//
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Con tên gì?
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
Tên…//Ngơ ngác.//
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Con không nhớ gì hết sao?
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Nhíu mày, lắc đầu khẽ.//
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
*Hay là đầu va chạm mạnh quá nên mất trí nhớ rồi.*
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
//Cúi đầu. Mắt liếc xuống cổ cậu.//
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Sợi dây chuyền đó…hình như có khắc tên con phải không?
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Cúi xuống nhìn theo ánh mắt bà, chạm nhẹ vào sợi dây chuyền trước ngực.//
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Khó khăn mở chốt ra xem mặt sau mặt dây.//
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
Ở đây có chữ... "Tả... Hàng"...
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Tả Hàng là tên con sao?
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Gật đầu, đôi mắt vẫn mơ hồ.// Chắc vậy…
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
//Cười nhẹ.// Sợi dây chuyền này ai tặng con vậy?
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Lắc đầu.// Con không nhớ, cũng không biết…
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
//Chạm nhẹ vào mặt dây chuyền, ánh mắt thoáng trầm xuống.// Người tặng con… chắc hẳn rất quan trọng.
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Ngơ ngác nhìn bà.// Cô biết con sao?
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
//Lắc đầu.// Nếu như theo trí nhớ của cô thì đây là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau.
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chỉ là nhìn thấy thiết kế tinh xảo trên sợi dây chuyền của con….
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Cô lại nhớ một người bạn trong quá khứ…
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Người đó cũng từng đeo một sợi dây rất giống thế này.
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
...
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Khi ấy, cô còn rất trẻ…
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
//Mắt khẽ lay động, như có gì đó chợt ùa về.// Người ấy cũng có đôi mắt giống con.
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Ngẩn ra.// Là… người yêu của cô sao?
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
//Bật cười.// Không, là bạn thân thôi.
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Nhưng mất liên lạc từ lâu rồi.
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
//Ngẩng đầu nhìn cậu chăm chú.// Cô không biết con là ai, nhưng… con khiến cô thấy rất quen thuộc.
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Đôi mắt mơ hồ nhìn bà.//
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
//Cười nhẹ.// Bỏ đi, cô chỉ là bất quá nói nhảm con không cần để tâm đâu.
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Con nghỉ ngơi đi, cô không làm phiền nữa.
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Gật đầu, ánh mắt vẫn mang vẻ nghi hoặc.//
//Chu Mẫn quay đi, tay đặt nhẹ lên tay nắm cửa, nhưng trước khi bước ra lại dừng lại.//
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Nếu… con nhớ ra được ai đã tặng con sợi dây chuyền đó…
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Chu Mẫn - Mẹ hắn
Có thể nói cho cô biết không?
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Nhìn bà một lúc lâu,khẽ gật đầu.// Dạ được.
Cửa nhẹ khép lại. Trong phòng chỉ còn tiếng máy đo nhịp tim đều đều, ánh sáng chiếu nghiêng lên gương mặt Tả Hàng đang mơ hồ, lòng bàn tay vô thức siết chặt sợi dây chuyền trước ngực
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
Sợi dây chuyền…
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Nhíu mày.// Là ai đưa cho mình vậy...?
//Một cơn đau nhói lập tức ập đến.//
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
//Ôm đầu, hơi thở khựng lại.//
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
Đau quá… //Thở dốc, môi tái nhợt.//
Tả Hàng - Cậu
Tả Hàng - Cậu
Sao chỉ cần cố nhớ lại là đầu liền đau như muốn nổ tung thế này…
Cậu siết chặt sợi dây chuyền trong tay, bàn tay run rẩy. Trong đầu chỉ hiện lên vài mảnh vụn màu đỏ, tiếng còi xe, tiếng ai đó hét lên, rồi tất cả chìm vào khoảng trắng mịt mù
Một kí ức càng muốn lấy lại sẽ càng đau...
________
Ner
Ner
Bộ Sói Trong Lòng Kính tạm ngưng nha, cốt truyện đề ra quá bị thương tui không dám đăng đâu vì tui lỡ ngược hơi nặng 👉👈
Hot

Comments

P i i

P i i

tui thèm ngược lắm á😭

2025-07-30

2

𝐓𝐡𝐢𝐞𝐞𝐧 𝐍𝐡𝐢𝐢ᶻ 𝘇 𐰁🌷

𝐓𝐡𝐢𝐞𝐞𝐧 𝐍𝐡𝐢𝐢ᶻ 𝘇 𐰁🌷

tui hóng vậy mà bà làm vậy á bà hông ác ai ác

2025-07-27

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play