Nguyên Văn•Nơi Có Anh Đứng Chờ•
Chương 5: Trần Dịch Hằng.
QNguyn bồ mìn😳
tôi đã trở lại.
QNguyn bồ mìn😳
Có thể là...xưng hô lúc giỡn lúc bình thường nên có hơi loạn â🥲.
Ở chung với hắn dưới một mái nhà, Dương Bác Văn cảm thấy thời gian dường như trôi nhanh hơn, giờ đã là 13:21 chiều.
Dương Bác Văn_cậu
Phải mặc như ninja thật hả!!!//sững sờ//
Trương Quế Nguyên_hắn
Ừa, không lẽ cậu mặc đồ bơi đi làm ruộng à?
Dương Bác Văn_cậu
Không...
Trương Quế Nguyên_hắn
Nghe lời anh, đây là bảo vệ viên bánh trôi như em không bị biến thành bánh rán.
Dương Bác Văn_cậu
Cảm ơn anh nhó, chụt chụt.//thả tim//
Trương Quế Nguyên_hắn
Không có gì đâu nè~ tình yêu của anh~// hôn gió//
Dương Bác Văn_cậu
Ịa thật, được rồi, mặc thì mặc.
Dương Bác Văn_cậu
Nói thật nha, anh khác trước kia lắm.
Trương Quế Nguyên_hắn
Trước kia có gặp nhau à?
Dương Bác Văn_cậu
Thì ngày đầu tôi đến đây nè, anh như bức tượng, giờ anh thành cái gì rồi ấy, nhiều chuyện.
Trương Quế Nguyên_hắn
Ê...
Trương Quế Nguyên_hắn
Do chưa thân đấy:)
Dương Bác Văn_cậu
Dạ, giờ mình thân quá chừng anh ha.
Trương Quế Nguyên_hắn
Thân là con khỉ...
Luyên thuyên một hồi thì ngoài trời mây đen đã ùn ùn kéo đến.
Dương Bác Văn_cậu
Ê! Mới biến thành ninja xong mà.
Trương Quế Nguyên_hắn
Ôi trời, mưa rồi, tôi về nhà ngủ đây, bye.
Dương Bác Văn_cậu
Mưa vậy anh về bằng gì?
Trương Quế Nguyên_hắn
Bằng chân.
Dương Bác Văn_cậu
Anh muốn bé đưa anh về không?
Trương Quế Nguyên_hắn
Ừa, nghe cũng được.
Dương Bác Văn_cậu
Vậy thì ngại lắm anh ơi, trai đơn trai chiếc, người ta đồn thổi mất thôi.
Trương Quế Nguyên_hắn
Tôi cũng khôn ngờ í.
Trương Quế Nguyên_hắn
Anh tự về, bye bye vợ của anh nhá. //vẫy tay//
Dương Bác Văn_cậu
Dạ, bye bye chồng.
Dương Bác Văn_cậu
Trời điên.//đảo mắt//
Dương Bác Văn_cậu
Mưa mưa mưa, mưa cái quần hoa.
Dương Bác Văn_cậu
Bực hết cả bò!
Dương Bác Văn bực dọc cởi bỏ bộ đồ dài tay kín hơn hơn ninja kia ra, treo lên cây treo đồ cạnh cửa, rồi ngồi ngoài thềm nhìn mưa rơi.
Dương Bác Văn_cậu
Xùy, mưa gì xấu ịa.
Dương Bác Văn_cậu
Bếp ơi anh đến với em đây.//hí hửng//
Cậu tung tăng đi vào trong bếp, ừm, nhà bà có đủ thứ cậu cần rồi, bắt tay vào việc thôi.
Dương Bác Văn_cậu
Ù uôi, ai làm mà ngon dữ vậy trời.
Dương Bác Văn_cậu
Thôi được rồi, tôi phải chia sẻ thứ tuyệt vời này cho người khác ăn thử.
Dương Bác Văn_cậu
Phần này để dành cho ngoại.
Cậu cất đĩa bánh cùng ly nước vào tủ lạnh, sau đó cầm phần còn lại đi ra cửa xỏ dép, đội dù.
Dương Bác Văn_cậu
Ai nhớ tôi à?
Dương Bác Văn tòn ten đi đến ngôi nhà ở cuối con đường, miệng lẩm nhẩm hát.
Dương Bác Văn_cậu
♪Tui không yêu thế gian tẻ nhạt♪
Dương Bác Văn_cậu
♪Mà chỉ say đắm hàng mi chàng♪
Trương Quế Nguyên_hắn
Cha nó, tao thịt mày giờ, tao nấu chao.//nhìn con vịt ngu ngốc//
Dương Bác Văn_cậu
Ôi, la giữ vậy.
Dương Bác Văn_cậu
Hú, anh ơi.
Trương Quế Nguyên_hắn
Đợi anh mày xíu, lùa mẹ vịt này vào chuồng đã.
Dương Bác Văn_cậu
*Ai thế, bồ ảnh?*
Dương Bác Văn ngẩn ngơ ngắm nhìn cậu ta từ trong nhà hắn đi ra, ừm, mắt to, môi hồng, răng trắng. Không hiểu sao, trong lòng cậu dâng lên một loại cảm xúc không tên, hmm, khá khó chịu.
Dương Bác Văn_cậu
*Ê, nhìn quen lắm*
Dương Bác Văn_cậu
*Là ai ấy nhỉ?*
Dương Bác Văn đang vướng trong mớ suy nghĩ mong lung thì Trương Quế Nguyên đi đến trước mặt cậu khua tay mấy cái, không thấy cậu động đậy liền nói:
Trương Quế Nguyên_hắn
Vợ ơi, tỉnh.
Dương Bác Văn_cậu
Nghe mắc ịa lắm, anh đừng gọi vậy.
Trương Quế Nguyên_hắn
Gọi vậy mới khắc nhập.
Trương Quế Nguyên_hắn
Nãy nhìn ai mà ngẩn ra như tượng vậy?
Trương Quế Nguyên_hắn
Há? Nói đi cưng.//nhìn cậu ta//
Dương Bác Văn_cậu
//nhìn cậu ta//
?: Người yêu anh à? //nhìn Văn//
Trương Quế Nguyên_hắn
Không, vợ anh á cưng.//nhếch mép//
?: Vl, tao mới bỏ bồ mày có vợ là sao?
Trương Quế Nguyên_hắn
Kệ mày, liên quan không?
Trương Quế Nguyên_hắn
Bỏ bồ nghe ngầu á, có ngày nó quật mày phát he.
?: Yêu qua mạng thôi, với lại...tao là ai cơ chứ.//nhún vai//
Trương Quế Nguyên_hắn
Chỉ là Trần Dịch Hằng thôi.
Dương Bác Văn_cậu
*Nghe tên quen quen sao ấy nhờ... *
Trương Quế Nguyên_hắn
Hmm, bé mang đồ cho anh hả, mình vào nhà thôi.//cầm tay cậu kéo đi//
Trần Dịch Hằng_em
Chậc, có vợ là bỏ anh em.//đi theo sau//
Trương Quế Nguyên_hắn
Bé truyền nhân của Nobita cũng khéo tay phết nhỉ.
Dương Bác Văn_cậu
Truyền cái quần hoa nhà anh.
Dương Bác Văn_cậu
Nói chuyện mắc ghét.//mỉm cười//
Trương Quế Nguyên_hắn
Vâng vâng, cho anh xin lỗi.
Hắn giơ hai tay như đầu hàng như hối lỗi, nhưng sao lúc này mắt hắn cứ như có sao ấy nhỉ, đuôi mắt còn ửng hồng? Môi mím? Chết tiệt, là hắn có lỗi hay là Dương Bác Văn cậu vậy?
Trần Dịch Hằng_em
*Chậc, bé liên mạnh nhất lịch sử*//uống trà//
Trần Dịch Hằng_em
//nhìn Văn//*Cừu non ngốc nghếch*
Trần Dịch Hằng_em
//nhìn hắn//Trông ngứa cả mắt
Trần Dịch Hằng nói xong liền bỏ đi, để lại Trương Quế Nguyên cùng Dương Bác Văn ở đó.
Trương Quế Nguyên_hắn
Khó ở thế...
Trương Quế Nguyên_hắn
Này, bánh ngon lắm, nào chỉ tôi đi.//nhìn Văn//
Dương Bác Văn_cậu
Được thôi, nhưng mà...
Trương Quế Nguyên_hắn
Sao?
Dương Bác Văn_cậu
Cái người vừa nãy... là người yêu anh à?
Trương Quế Nguyên_hắn
Là muốn thăm dò tôi có bồ chưa à?
Trương Quế Nguyên_hắn
Chỉ là bạn thôi, tính tình không tốt lắm.//mỉm cười//
Dương Bác Văn_cậu
Tại sao?
Trương Quế Nguyên_hắn
Không có nhiều tại sao thế đâu.
Trương Quế Nguyên_hắn
Nó lụy bồ cũ ấy mà.//nói nhỏ chỉ đủ Văn nghe//
Trương Quế Nguyên_hắn
Bí mật nhé.//nháy mắt//
Dương Bác Văn_cậu
Ôk.//nháy mắt//
Dương Bác Văn_cậu
💬: Ê mày ơi
Dương Bác Văn_cậu
💬:Quen ai tên Trần Dịch Hằng không?
Dương Bác Văn_cậu
💬: Không nhầm thì có nốt ruồi dưới đuôi mắt phải ấy.
Dương Bác Văn_cậu
💬: Sao tao cứ thấy cái tên này cứ quen quen.
30 phút sau vẫn chưa thấy đối phương rep, Văn tắt điện thoại rồi lấy đồ đi tắm.
15 phút nữa trôi qua, Dương Bác Văn tắm xong liền đi qua phòng bếp nấu ăn, bà ngoại cậu đến nhà bà Tư chơi nên cậu chỉ nấu mì cùng một quả trứng ốp la.
Văn ăn xong liền rửa bát đũa, rửa thêm một chùm nho tráng miệng, lết cái thân vào phòng mình cũng đã 21 giờ. Theo thói quen, cậu cầm điện thoại lướt mạng xã hội một tí rồi sẽ đi ngủ, vừa mở khóa màn hình, bong bóng chat kia hiện lên với 9+ thông báo.
Dương Bác Văn_cậu
//nằm phịch xuống giường//
19:43
💬:Gì cơ? Nghe quen vậy?
💬:Để check thử.
20:01
𝚊𝚗𝚑 𝚒𝚎̂𝚞 𝚌𝚞̉𝚊 𝚋𝚎́ 𝚅𝚊̆𝚗 đ𝚊̃ 𝚐𝚞̛̉𝚒 𝟸 𝚊̉𝚗𝚑.
💬: Phải không? Nếu phải thì là bồ cũ tao á mày ơi.
💬: Mày có nhớ trước tao kể tao quen một anh người lai chưa, ảnh đó😭.
𝚊𝚗𝚑 𝚒𝚎̂𝚞 𝚌𝚞̉𝚊 𝚋𝚎́ 𝚅𝚊̆𝚗 đ𝚊̃ 𝚐𝚞̛̉𝚒 𝟷𝟶 𝚊̉𝚗𝚑.
20:41
💬: Mẹ ơi, xem lại tin nhắn cũ, tao bấm nhầm call!!!!
💬: Nhục vkl luôn em ơi.
💬: Mày đâu rồi, anh mày nhục quá😭.
20:50
💬: Ảnh tồi quá, nhưng ảnh đẹp!
💬: Ê, quay lại nhé😭?
Dương Bác Văn_cậu
➥💬: Phải rồi.
Dương Bác Văn_cậu
➥💬: Cái người mày kêu có bồ nhí á hả?
Dương Bác Văn_cậu
💬: Quay cái ứ ừ trâu.
Dương Bác Văn_cậu
💬: Tao block mày liền nè con🥰.
"Bạn có muốn chặn "anh iêu của bé Văn" không?"
-𝙲𝚑𝚊̣̆𝚗.
-𝙱𝚊́𝚘 𝚌𝚊́𝚘.
Dương Bác Văn_cậu
//nhấn chặn//
Dương Bác Văn_cậu
I love me.
Dương Bác Văn_cậu
I love my life.
Dương Bác Văn_cậu
Hôn nay thật vui nhộn, đi ngủ để mai đi làm thôi.//tắt đèn//
Mặc kệ tiếng ve kêu, dế rống, Dương Bác Văn nhà ta đánh một giấc ngon lành đến sáng.
Comments
yín thenk
khong phải, vợ mìn mà bạn🥰
2025-08-15
1
Poem
ủa là cùng 1 người hã🥰
2025-08-15
1
Poem
tao cũng khôn ngờ luôn🥰
2025-08-15
1