Vì lo thôi

(Một cuốn sổ kỳ lạ đặt trên bàn của Tạ Huy)
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
//Trần Hạo Quang ngồi bên cạnh nhìn chằm chằm vào quyển tập, sự tò mò không ngừng thôi thúc trong lòng. Nhân lúc giờ ra chơi và Tạ Huy đi ra chỗ khác, cậu liền lén tới mở tập ra nhìn// ...
Tạ Huy
Tạ Huy
//Tạ Huy vừa đi vệ sinh về, liếc mắt thấy Trần Hạo Quang đang cầm quyển sổ của mình trên tay, hoảng hốt xông tới giằng lại// Mày!! Cái thằng chó này- Ai cho mày đọc trộm sổ của người khác như thế!
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
//Trần Hạo Quang nhìn lên, tỉnh bơ nói// Mày để quên trên bàn.
Tạ Huy
Tạ Huy
Nhưng mày cũng không được phép đọc trộm sổ của người khác! //quát lớn//
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
Mày viết hay lắm. Hay làm nhà văn đi? Tao nghiêm túc đấy. //Trần Hạo Quang không hề cười mà nhìn lên Tạ Huy, ánh mắt vô cùng kiên định, thực sự đang nói chuyện vô cùng nghiêm túc//
Tạ Huy
Tạ Huy
... //Tạ Huy kéo ghế ngồi xuống, đút mạnh quyển sổ vào trong cặp sách, thở hắt ra một tiếng mạnh liếc nhạt Trần Hạo Quang.//
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
//Trần Hạo Quang quan sát cậu một hồi lâu, rồi chợt lên tiếng// Mày tiếp tục đi học đi.
Tạ Huy
Tạ Huy
Hả? Mày lại mắc cái gì?
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
Mày muốn bị đuổi học nhưng lại không dám làm gì quá quá đáng hay trả đũa người vô can, mày cũng lại còn là một học sinh rất thông minh, cô hiệu trưởng biết nên mới luôn quyết định giữ mày ở lại tiếp đấy.
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
//Trần Hạo Quang thấy Tạ Huy định mở miệng phản bác thì liền chặn luôn:// Và giờ chịu khó thêm một chút thì sau này sẽ có công việc tốt hơn, cũng kiếm được nhiều tiền hơn cho mẹ mày nữa.
Tạ Huy
Tạ Huy
//Tạ Huy cắn chặt răng, hung dữ gằn lên// Mày thì biết cái gì!
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
...
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
Tao quá lời rồi.
(...)
(Bất ngờ, một giọng nói quen thuộc vang lên, một cái đầu vàng ló vào lớp học)
Phùng Tú Giai
Phùng Tú Giai
Hế lô mấy homie ✨️✨️ Bọn mày hiện tại rảnh không? Chơi cái gì đó đi!
Phùng Tú Giai
Phùng Tú Giai
Ủa? Hai đứa mày bị sao thế? Sao không khí trong này đặc vậy?
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
... Không có gì.
Doãn Duy Kỳ
Doãn Duy Kỳ
//Doãn Duy Kỳ nhìn sang Trần Hạo Quang, nhướng mày// (Bọn này vừa cãi nhau à? Thế vừa hay cho Phùng Tú Giai hỏi luôn.) //Cậu ta ngẫm nghĩ một hồi rồi thử giảng hòa, theo hướng có thể đặt câu hỏi// Hôm nọ hai đứa mày cùng bị kỷ luật vì combat với ông thầy x à? Tạ Huy thì var thẳng còn Trần Hạo Quang thì bị gọi phụ huynh vì bênh hả?
Tạ Huy
Tạ Huy
//Tạ Huy ngạc nhiên mở to mắt, biểu cảm bất ngờ vô cùng nhìn sang Trần Hạo Quang//
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
... //Trần Hạo Quang bị không đâu bị lộ chuyện chơi lá bài người tốt, tự dưng thấy căng thẳng, nhất là khi ánh mắt của Tạ Huy đang dán chặt vào mình// (Mẹ... Doãn Duy Kỳ tên này...)
Phùng Tú Giai
Phùng Tú Giai
//Phùng Tú Giai òa lên// Ahhh phải rồi phải rồi! Bọn mày đã nói gì với ông ấy vậy? Ồn ào tới mấy đứa lớp tao cũng nghe ngóng được luôn!
Tạ Huy
Tạ Huy
... Chả có gì, lão đó phá giấc ngủ của tao nên tao nói thẳng vào mặt là dạy chán thì ráng chịu, thế thôi.
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
//Trần Hạo Quang quay đầu về phía Tạ Huy cau mày.//
Phùng Tú Giai
Phùng Tú Giai
Đụ— Huy ca, dù mày trâu bò thật nhưng mà rõ ràng là tự mình kiếm chuyện trước à nha, ai lại nói thế với giáo viên bao giờ?? Còn mày Quang ca?
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
Nó không đột ngột kiếm chuyện. //Mắt thấy Tạ Huy nhất quyết không tính nói thật, Trần Hạo Quang nói luôn vì cậu không muốn Tạ Huy bị hiểu lầm.// Mà là trước đó, cái lão này đã xúc phạm lớp bọn tao từ lâu rồi. Đỉnh điểm là đã chửi một đứa con gái trong lớp tao tới mức xâm phạm nhân quyền luôn mà. Thằng Tạ Huy chỉ mới nói có chút thôi đã đuổi nó ra ngoài, tính ra nó chưa nói gì quá đáng đâu, mới cà khịa một chút về tính tự ái đấy.
Phùng Tú Giai
Phùng Tú Giai
Ồ Ồhhh quả nhiên là Huy ca!! Nếu là kiểu xúc phạm kia thật thì chắc tao đã chửi tục luôn rồi chứ chả thèm khuất phục mà ra ngoài đứng đâu! Nhưng mà còn mày, sao mày cũng bị kỷ luật?
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
Ai bảo mày thế nhở? Cả hai đứa bọn tao có đứa nào trúng chưởng đâu, chỉ nhắc nhở thôi, còn chả phải viết bản kiểm điểm. Cụ thể mà nói thì là tao đã kể vụ trong lớp cho cô hiệu trưởng nghe. Nghe xong cổ lập tức kỷ luật ông thầy và chỉ nhắc nhở tao nhẹ nhàng thôi. Vậy đó.
Phùng Tú Giai
Phùng Tú Giai
Há?!!! Hạo ca à? Huynh đài vừa nói cái gì? Thầy x bị kỷ luật thật á?@---@?? Anh trâu bò tới vậy luôn sao, có thể chống lại được công chức nhà trường luôn á??!
Tạ Huy
Tạ Huy
...
(Sau giờ học, Tạ Huy chặn đường Trần Hạo Quang ngay trước cửa lớp.)
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
... Cuối cùng cũng quyết định đấm tao rồi à?
Tạ Huy
Tạ Huy
Sắp.
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
Uia.
(Tuy nhiên, đợi qua một lúc rất lâu sau cũng không thấy Tạ Huy nói hay làm cái gì.)
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
Nếu, như mà không có cái gì thì tao về nhà đây.
Tạ Huy
Tạ Huy
Mày cũng bị kỷ luật là sao?
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
ha... //Một nụ cười nhẹ thoáng qua trên môi Trần Hạo Quang// Như tao đã nói rồi đó, sau khi mày ra ngoài ông thầy đó tiếp tục lẩm bẩm, tao khó chịu quá nên bảo ông ấy im đi, thế là ông ấy kỷ luật cả tao thôi.
Tạ Huy
Tạ Huy
... Vì tao, mày nói thẳng luôn là bởi vì tao đi. Bênh tao vụ gia đình à?
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
//Cười cười// Sao mày lại nghĩ như thế? đúng là tao với mày là bạn nhưng mà tao cũng không phải đứa dễ bênh người khác đâu, kể cả có là bạn bè đó. Mày đâu có biết một con người khác của tao như thế nào.
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
Cũng như việc tao không biết gì về mày để mà phán xét hết.
(Cả hai lại chìm vào im lặng một hồi lâu. Tạ Huy lại cúi gằm đầu xuống, siết chặt tay, thì đột ngột Trần Hạo Quang lại lên tiếng.)
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
Tao muốn mày tiếp tục đi học, hoặc ít nhất tập trung vào việc học bây giờ để tốt nghiệp loại giỏi. Tao mong muốn mày có một tương lai sáng lạn, vì tao tiếc mày.
Tạ Huy
Tạ Huy
//Tạ Huy không kiềm được mở to mắt nhìn lên Trần Hạo Quang//
Trần Hạo Quang
Trần Hạo Quang
Tao muốn mày có tương lai thật tốt. //Trần Hạo Quang nhìn vào Tạ Huy, không còn sự cợt nhả thường ngày// Dù vậy nhưng tao cũng hiểu lí do mà mày muốn bỏ học. Chỉ là có đôi lúc tao cũng cùng quan điểm với mẹ mày. Mày không cần hi sinh tương lai của mình vì chuyện gia đình. Tao có hơi máu lạnh không? Nhưng tao ước gì mày biết ích kỷ hơn.
Tạ Huy
Tạ Huy
//Tạ Huy đứng lặng như tờ, gì đó nổi lên trong lòng cậu: Hình ảnh về một cuộc sống thật tốt. Nhưng cùng lúc đó, bóng lưng cong cong của mẹ cậu cũng hiện lên, che lấp đi hình ảnh ích kỷ kia. Cậu khó thở với sự giằng vặt và những mâu thuẫn đạo đức. Không tự chủ mà cậu nhìn lên Trần Hạo Quang. Trần Hạo Quang rũ đôi mắt đen láy nhìn cậu. Thứ gì trong mắt cậu ta vậy? Giống như là là sự không nỡ.//
(Nắng hoàng hôn chiếu lên thềm cửa lớp, trải dài trên vai hai cậu thiếu niên. Trần Hạo Quang cao hơn Tạ Huy nửa cái đầu, vậy nên cậu ta nhìn xuống, Tạ Huy thì nhìn lên, con ngươi thu gọn khuôn mặt và cả màu hoàng hôn trên làn da của đối phương vào tâm trí.)
Ai cũng mong mình và người mình thương sẽ chọn đúng con đường, để sau này hạnh phúc có thể ở lại bên ta bền bỉ nhất.
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play