Chương 2: Một buổi thật đẹp trời!

Qua ngày hôm sau.

Sáng ra đã mưa nên chán vô cùng, nhưng cũng tầm 7 giờ hơn là dứt. Không khí bên ngoài nó cũng mát mẻ hơn hẳn, Nhã Hoa đang sấy khô tóc để đi tới toà soạn, còn không quên kêu Mộc Trà đang ngủ nướng trong phòng.

- Coi đi phỏng vấn kẻo trễ giờ kìa má!

Nhỏ hiện giờ đang nằm trên giường, quấn chăn như con kén, mắt nhắm mắt mở rên rỉ:

- Mày đi làm trước đi, 8 giờ 30 phút mới tập trung tại công ty, cho tao ngủ thêm miếng nữa...

Nhã Hoa nghe vậy mà vuốt trán bất lực, rồi ngay sau đó là tiến tới, dùng lực để kéo phắt cái chăn ra. Kéo xong, cô chống nạnh mà cằn nhằn:

- Má dậy lẹ, chuẩn bị cho đẹp mà đi phỏng vấn chứ hả?

- Áa! Cái chăn thân yêu của tao!

Mộc Trà nhăn nhó với lấy lại cái chăn mà cất lên giọng mè nheo:

- Con quỷ heo này, thật tình luôn á! Mày mà ngủ nướng thêm là tới tối, khi đó phỏng vấn bằng niềm tin nha. Dậy cho chế liền!

Vật lộn một hồi như hai đứa trẻ tranh giành đồ chơi với nhau, cuối cùng cái chăn cũng bị giật tung khỏi người Mộc Trà. Nhỏ ôm gối, lăn qua lăn lại rồi phóc dậy chịu thua. Sau hai tuần thất nghiệp, nằm lăn lóc ở nhà sướng rơn thì giờ phải lết cái thân đi ra ngoài. Mới hôm trước nộp hồ sơ, ngày hôm qua liền nhận cuộc gọi để hôm nay đến phỏng vấn.

Nói chung cũng quằn lắm, công ty mà muốn vào thì không được, mà công ty nộp cho có thì đậu và được gọi lên phỏng vấn. Đời nó thú vị dễ sợ! Có điều chức vụ trợ lý giám đốc mà, đâu phải muốn có là có. Kệ đi, được gọi lên là tốt lắm rồi.

Tầm 15 phút sau, cả hai cô gái đều ra khỏi nhà với bộ đồ công sở gọn gàng, dắt hai chiếc xe máy ra rồi ngồi lên nó. Nhã Hoa chưa gì đã phóng xe đi trước, Mộc Trà vừa đội mũ bảo hiểm vừa bĩu môi mà lẩm bẩm:

- Chẳng đợi bạn đợi bè gì cả hết.

Rồi nhỏ cũng nổ máy, rồ ga theo sau. Trên đường, xe cộ qua lại tấp nập, dù mưa hay nắng thì mọi người đều chăm chỉ kiếm tiền. Có những khách du lịch đi bộ để ngắm cảnh cực chill nữa chứ.

. . .

Trong khi hai cô gái xinh đẹp đi làm thì tại một ngôi nhà nào đó khá gần con hẻm Mây Cò, chính là căn nhà mà Tứ Ngọc Hoàng đã chọn làm chốn tạm trú từ hôm qua. Không khí lại yên ả theo một kiểu rất riêng: một người đã đi ra ngoài từ lâu, ba vị còn lại đã dậy từ sớm, nhàn nhã thưởng trà như thể chẳng dính dáng gì đến trần thế.

Rồi Hoa Nhất húp miếng trà, đôi mắt nhìn về phía Tiêu Vũ đang đọc tờ báo mà cất tiếng hỏi:

- Không biết Nam Viễn sẽ tiếp cận cô gái đó thế nào ha?

Tiêu Vũ nghe được nhướng mày một cái, ngước mặt lên, nhìn vào có chút lạnh lùng, trầm tĩnh ngay. Người này nhếch mép, trả lời vô cùng bình thản:

- Là một Nguyệt Lão Thượng Quân cao quý mà không biết cách tiếp cận nữa thì đừng làm chức vụ này nữa, nghỉ hưu là vừa.

Mặc Phong gật đầu đồng tình với câu nói của ông bạn mình mà giơ ngón tay lên mà bảo:

- Chuẩn. Chuyện này thì cứ để ổng tự lo, lúc nào mà thấy gặp khó khăn quá thì mình lại giúp cũng chưa muộn đâu.

Hoa Nhất không nói gì nhưng ánh mắt hiện lên chữ "đã hiểu", sau câu nói đó là không gian liền im lặng vài phút vì nghĩ ra được gì để tám. Rồi đột nhiên Hoa Nhất chợt nhận ra điều gì đó mà lên tiếng hỏi:

- Giờ chúng ta ngồi không như thế này sao?

Tiêu Vũ chẹp miệng đáp:

- Kiếm việc làm chứ sao. Hỏi mấy trợ lý bị đày xuống nhân gian chịu phạt ấy mà nhờ.

Cả hai ông kia nghe mà nhìn nhau luôn. Trời, lời nói có lý! Thế là hai người đứng dậy và mỗi người lên phòng riêng của mình. Còn Tiêu Vũ thì nhàn lắm, ổng lấy điện thoại ra xem lại địa chỉ công ty mà trợ lý riêng gửi cho, hiện làm giám đốc nơi đó.

Mỗi người trong Tứ Ngọc Hoàng đều có ba trợ lý riêng. Tức nhiên thì sẽ có những trợ lý ham chơi quá đà, tụ tập quậy phá nên hậu quả là bị phạt đày xuống nhân gian. Mà nghĩ lại thì cũng hay, ít ra giờ cần gì thì gọi bọn họ một tiếng là xong, khỏi mất công đi tìm.

Và điện thoại thì trong hai tuần vừa rồi phải mua, mua cho có với người ta chứ bây giờ mới sử dụng.

Lúc lâu sau, Mặc Phong lại đi xuống, mắt liếc nhìn quanh một cách ngơ ngác vì không thấy Tiêu Vũ đâu nữa. Cậu ta nghĩ thầm trong bụng: "Ủa? Ôi! Cái ông này nhanh như gió, còn im hơi lặng tiếng nữa chứ!"

Rồi tiếp đó, cậu ta cũng ra khỏi nhà, mới bước ra khỏi cổng thì tin nhắn điện thoại reo lên, dòng tin đó hiện nội dung như sau: "Nhìn qua bên trái là thấy con nha Tinh Quân!".

Mặc Phong theo phản xạ mà nhìn qua bên trái, quả nhiên có một chiếc xe màu đen sang trọng đang đậu ngay đó. Cậu ta lập tức cau mày lại, mím môi thầm trong lòng: "Chưa thấy ai bị đày xuống trần mà sống sung sướng như bọn trợ lý nhà mình luôn đấy.".

Vừa cứ lầm bầm hỏi tại sao vừa tiến tới chỗ xe đang đậu, tiện thể dùng pháp lực biến cái cuộn sớ để làm gì thì chút nữa sẽ rõ. Ngay khi vừa tới gần xe, cửa kính bên ghế tài xế hạ xuống, để lộ một thanh niên trẻ trung mặc áo sơ mi trắng, cà vạt lỏng lẻo kiểu nghệ sĩ, tay cầm ly cà phê lạnh size XL, còn tay kia cầm máy tính bảng đọc bản báo cáo gì đó trông rất bận rộn. Mặc Phong mới hằng giọng gọi người đó liền:

- Tần Thiên, mở cửa!

Người đó tên Tần Thiên đó vội quay qua khi nhận ra chiếc giọng đã lâu không nghe, nhanh tay đẩy cửa xe bên kia ra mà cười nói:

- Ôi Tinh Quân, người đi vòng qua bên phía này mà vào nè!

Nhìn nụ cười cợt nhả đó mà muốn đánh, cậu ta không nói gì mà đi vòng qua ở phía kia, mới vào thôi đã lấy cái cuộn sớ cầm từ nãy chọi vào mặt thằng nhỏ.

"Bốp!".

Tần Thiên lập tức ôm mặt mà rên rỉ:

- Sao lại đánh con?

Hot

Comments

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Một buổi mưa từ sáng tới trưa, từ trưa tới chiều, từ chiều tới tối thì có coi là đẹp trời không/Facepalm//Facepalm//Facepalm//Facepalm/

2025-07-31

6

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Có con bạn thân biết lo cho tương lai của bạn, như con gà mẹ ấy, thấy mà mờ ê mê/Joyful//Joyful/

2025-07-31

6

So Lucky I🌟

So Lucky I🌟

Bị đi đày mà như kiểu đi hưởng thụ cuộc sống sung sướng phú quý nơi trần gian vậy đó😆😆😆😆

2025-07-31

6

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 0: Mở đầu quái đản
2 Chương 1: Nhiên Nhã Hoa và Phí Mộc Trà. Hành trình chỉ mới bắt đầu
3 Chương 2: Một buổi thật đẹp trời!
4 Chương 3: Trợ lý của hai ông nội nhỏ
5 Chương 4: Vô tình gặp nhau. Sếp bị quỷ nhập hả?
6 Chương 5: Câu trả lời rất "thành thật". Sự cố vô tri
7 Chương 6: Xong đời hó hó
8 Chương 7: Duyên đấy! Câu chuyện dạy học của Hoa Nhất
9 Chương 8: Kiếp nạn của Hoa Nhất (1)
10 Chương 9: Kiếp nạn của Hoa Nhất (2).
11 Chương 10: Như chim cánh cụt. Đám ma lắm mồm
12 Chương 11: Cảm giác nhức não toàn phần
13 Chương 12: Âm Phủ. Ác linh vượt ngục?
14 Chương 13: Thật ghét kiểu đó! Phỏng vấn xin việc lần hai
15 Chương 14: Bất ngờ chưa?
16 Chương 15: Sự cố về xe
17 Chương 16: Món quà khích lệ
18 Chương 17: Cũng vui đấy nhưng vui vô lây!
19 Chương 18: Thật đặc biệt!
20 Chương 19: Thoải mái thôi, nhưng hậu quả nó hề lắm nha!
21 Chương 20: Tiêu Vũ gặp Hoàng Khánh
22 Chương 21: Cạn ngôn. Thầy đưa em về!
23 Chương 22: Nỗi lòng của cô học trò
24 Chương 23: Căng thẳng
25 Chương 24: Mới vậy đã căng thì sau này thế nào ta?
26 Chương 25: Đi ăn với sếp. Nhẹ nhõm
27 Chương 26: Trêu ghẹo là tài!
28 Chương 27: Sáng ra đã có nhiều bất ngờ!
29 Chương 28: Này thì ngu. Không phải của ai hết á!
30 Chương 29: Thú vị ghê!
31 Chương 30: Nhẹ nhàng chill chill
32 Chương 31: Ù oà!
Chapter

Updated 32 Episodes

1
Chương 0: Mở đầu quái đản
2
Chương 1: Nhiên Nhã Hoa và Phí Mộc Trà. Hành trình chỉ mới bắt đầu
3
Chương 2: Một buổi thật đẹp trời!
4
Chương 3: Trợ lý của hai ông nội nhỏ
5
Chương 4: Vô tình gặp nhau. Sếp bị quỷ nhập hả?
6
Chương 5: Câu trả lời rất "thành thật". Sự cố vô tri
7
Chương 6: Xong đời hó hó
8
Chương 7: Duyên đấy! Câu chuyện dạy học của Hoa Nhất
9
Chương 8: Kiếp nạn của Hoa Nhất (1)
10
Chương 9: Kiếp nạn của Hoa Nhất (2).
11
Chương 10: Như chim cánh cụt. Đám ma lắm mồm
12
Chương 11: Cảm giác nhức não toàn phần
13
Chương 12: Âm Phủ. Ác linh vượt ngục?
14
Chương 13: Thật ghét kiểu đó! Phỏng vấn xin việc lần hai
15
Chương 14: Bất ngờ chưa?
16
Chương 15: Sự cố về xe
17
Chương 16: Món quà khích lệ
18
Chương 17: Cũng vui đấy nhưng vui vô lây!
19
Chương 18: Thật đặc biệt!
20
Chương 19: Thoải mái thôi, nhưng hậu quả nó hề lắm nha!
21
Chương 20: Tiêu Vũ gặp Hoàng Khánh
22
Chương 21: Cạn ngôn. Thầy đưa em về!
23
Chương 22: Nỗi lòng của cô học trò
24
Chương 23: Căng thẳng
25
Chương 24: Mới vậy đã căng thì sau này thế nào ta?
26
Chương 25: Đi ăn với sếp. Nhẹ nhõm
27
Chương 26: Trêu ghẹo là tài!
28
Chương 27: Sáng ra đã có nhiều bất ngờ!
29
Chương 28: Này thì ngu. Không phải của ai hết á!
30
Chương 29: Thú vị ghê!
31
Chương 30: Nhẹ nhàng chill chill
32
Chương 31: Ù oà!

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play