Nàng Ngỗ Ngược, Rơi Lệ Rồi...!
Chapter 3: "Ngồi im đi"
Vương Hải Quỳnh
Cậu vừa về hôm qua mà
Vương Hải Quỳnh
Sao lại đi học sớm thế
Lê Hoàng Minh Khôi
Cậu đi mà hỏi mẹ tôi ấy
Cứ thế suốt đoạn đường chẳng ai nói với ai câu nào.
Lê Hoàng Minh Khôi
/Nhìn ra ô cửa/ "Hầy chán chết đi được"
Tài Xế
Cậu chủ tới trường rồi
Lê Hoàng Minh Khôi
Này /khều vai cô/
Lê Hoàng Minh Khôi
Điện thoại cậu
Vương Hải Quỳnh
Điện thoại tớ đây /giơ lên/ làm sao vậy
Lê Hoàng Minh Khôi
Cho tôi mượn một chút được chứ?
Vương Hải Quỳnh
Cậu cũng có điện thoại kia mà
Vương Hải Quỳnh
Sao không dùng đi
Lê Hoàng Minh Khôi
"Biết ngay là không dễ chút nào mà"
Lê Hoàng Minh Khôi
Cậu còn giả vờ không biết
Vương Hải Quỳnh
Biết gì cơ /mắt long lanh nhìn cậu/
Lê Hoàng Minh Khôi
Khỏi đi /bỏ đi trước/
Vương Hải Quỳnh
/Cười/ Muốn gặp bạn gái hay đám bạn của cậu
Lê Hoàng Minh Khôi
/Dừng bước quay lại nhìn cô/ Được không??
Vương Hải Quỳnh
Đương nhiên là không rồi
HS
Ai đi bên cạnh con nhỏ Hải Quỳnh vậy
HS
Nhìn lạ vậy? Chắc học sinh mới rồi
HS
Chuyện lạ à đó giờ có thấy nói chuyện với ai đâu
HS
Giờ học sinh mới vào đã bắt chuyện
HS
Mày không thấy cái người bên cạnh đẹp trai vậy à cỡ Hải Băng cũng phải mê mẩn thôi /cười/
Hải Băng — đó là biệt danh mà hầu hết mọi người trong trường vẫn gọi cô. Từ khi bước vào lớp 10 đến giờ, ngoài những lần cần hỏi bài thầy cô, cô gần như không trò chuyện hay tiếp xúc với bất kỳ ai.
Ấy vậy mà khi bên cạnh cậu bạn thanh mai trúc mã của mình thì cô lại luyên thuyên không ngớt.
GVCN
Bắt đầu buổi học ngày hôm nay
GVCN
Lớp mình sẽ chào đón một thành viên mới
HS
Là cái người đi bên cạnh Hải Quỳnh hồi sáng đúng không
GVCN
Em ngồi vào chỗ trống kia nhé /chỉ chiếc bàn phía sau cô/
Vương Hải Quỳnh
/Quay xuống nhìn cậu rồi quay lên/
Vương Hải Quỳnh
"Được gần cậu ấy đúng là vui thật"
Cô vẫn chưa thể tin nổi vào mắt mình.Sau tám năm, điều mà cô chỉ dám mơ tới cuối cùng cũng trở thành sự thật.
Niềm vui trào dâng khiến cô chẳng còn để ý gì nữa, hết lần này đến lần khác quay xuống phía sau.Mãi cho đến khi GVCN lên tiếng nhắc nhở thì cô mới chịu yên.
Lê Hoàng Minh Khôi
Ngồi im đi
Comments