[LânLong][Tbtn] Đã Từng Có Một Người
Trực nhật
Tg cute
Phi Long của tuoiiiii
Tg cute
Không ngủ được luông
Tg cute
Hai đứa không debut chung dới nhau được rùi💔😭
Tg cute
Không chấp nhận được!!!!
Tiếng cô chủ nhiệm vang lên giữa không khí oi nhẹ của chiều thứ sáu
Đa nhân vật
Tuần sau mình bắt đầu chia nhóm trực nhật nha các em. Mỗi nhóm hai người, thay phiên nhau dọn lớp theo lịch.
Mọi người rì rầm. Có đứa đã nhẩm tính nhóm với bạn thân, có đứa ngồi xớ rớ chưa kịp giơ tay thì cô đã bắt đầu gọi tên theo danh sách.
Long ngồi ở bàn hai dãy cuối, mắt cúi xuống cuốn sổ nhỏ ghi mấy thứ cần làm. Cậu không để tâm lắm, vì nghĩ mình sẽ được xếp với ai cũng được, chỉ cần làm xong là ổn.
Đa nhân vật
… trực cùng Phi Long nha.
Có người phía bàn trên lỡ tay làm rơi bút.
Một thoáng trôi qua thật nhanh, nhưng trong ngực thì cứ rộn rạo như tiếng trống nhỏ.
Duy Lân quay đầu liếc nhẹ sang.
Không nói gì. Nhưng ánh mắt đó, vẫn sâu thẳm và bình tĩnh, như lần gặp ở sân trường.
Long mím môi, cúi đầu, gật nhẹ.
Phi Long
Không sao. Chỉ là trực nhật thôi mà.
Phi Long
Chỉ là quét lớp thôi mà.
Phi Long
Chỉ là… chung nhóm với người mình thích thầm.
Còn Lân, thì không biểu hiện gì đặc biệt. Nhưng cậu ấy lại ngồi xoay nhẹ người về phía Long, khuỷu tay chống lên bàn, ngón tay xoay cái bút chì trong im lặng.
Mắt không nhìn hẳn qua, nhưng cũng chẳng nhìn đi chỗ khác.
Một kiểu im lặng… rất rõ ràng.
Trường vắng. Lớp 10A4 vừa tan học. Mọi người lục tục rời đi, chỉ còn hai bóng áo trắng đang xách chổi ra ngoài hành lang, lau bàn, dọn lại bảng.
Long loay hoay dưới cuối lớp. Cậu cột lại túi rác nhỏ, lau giọt mồ hôi bên trán. Chưa kịp xoay người thì… bóng của ai đó phủ xuống từ phía sau
Giọng trầm, khàn khàn, sát bên tai.
Long giật mình, nhưng vẫn nhẹ nhàng đáp
Phi Long
Tớ làm được, cậu nghỉ đi…
Vẫn là chất giọng đó, đều đều, nhưng gần hơn.
Lúc quay đầu, Long thấy Lân đã lấy chổi trong tay mình, tay kia chống hờ lên bàn, vô tình khiến khoảng cách giữa hai người gần đến mức Long nghe rõ mùi vải áo của bạn ấy, và một chút gì rất nhạt nhòa, thơm mát.
Một mùi pheromone rất nhẹ, như bạc hà lẫn gỗ thông, khiến tim Long thoáng nghẹn lại.
Cậu lùi về một bước nhỏ, gật đầu
Lân đáp ngắn gọn. Không nhìn Long. Nhưng khi Long quay lưng đi, cậu lại… lén nhìn theo.
Ánh nắng chiều xuyên qua khung cửa, in hai cái bóng dài lên sàn lớp.
Một người cắm cúi lau bàn.
Một người chậm rãi quét dọc theo mép tường.
Không ai nói gì thêm. Nhưng tim của một người thì cứ đập rất nhỏ, mà cũng rất nhanh.
Comments