Ánh Sáng Lẽ Loi Cùng Ánh Trăng…《Sakunireisuo/Umeendouchika》
3
T/G
T bận xem phim báo Hồng nên không ra chap
Mọi người trong lớp không giấu nổi sự ngạc nhiên – Nirei, người vốn mỗi ngày đều tranh thủ ra ngắm sakura trong sân trường, hôm nay lại lặng lẽ… đi theo Endo
Không ai hiểu chuyện gì đang diễn ra, chỉ biết rằng cả hai cùng biến mất sau dãy phòng học cũ – nơi chẳng mấy ai lui tới trừ lúc muốn trốn tiết hay tỏ tình. Mà nhìn cách Endo vừa nhét tay vào túi vừa huýt sáo, còn Nirei thì líu ríu đi theo thì cái "trốn tiết" hay "tỏ tình" gì đấy, hình như khả nghi thật sự
𝙎𝙖𝙪 𝙩𝙧𝙪̛𝙤̛̀𝙣𝙜, 𝙜𝙞𝙤́ 𝙘𝙤́ 𝙢𝙪̀𝙞 𝙜𝙖̣̆𝙩 𝙜𝙝𝙞̀𝙣
gió nhẹ thổi, rì rào qua những tán cây già úa. Nirei siết chặt cuốn sổ nhỏ trong tay, ánh mắt vẫn còn dao động sau khi nghe tin chấn động: các băng Keel, Shishitoren, Noroshi và Fuurin đã gộp lại thành một trường – ngụy trang dưới lớp áo đồng phục giống hệt trường họ
Nirei Akihiko
Trời ơi…//lẩm bẩm//
Nirei Akihiko
Nếu bọn họ mà phát hiện mình //tái mét như thiếu máu//
Endo Yamato
Ừ, thì sao?//nghiêng đầu, tay chống lên tường//
Endo Yamato
Chắc cùng lắm là bị đánh văng tới tận căng-tin//nháy mắt//
Nirei Akihiko
Không buồn cười đâu//lườm, nhưng mắt thì vẫn dán xuống nền đất//
rõ ràng là không dám nói to hơn
Endo phì cười, rồi ngồi bệt xuống nền xi măng, ngửa mặt lên trời
Endo Yamato
Ủa mà nè, sáng giờ tao thấy nhớ Chika đâu luôn á, hơi buồn nha
Nirei Akihiko
Chika… hình như anh ta học lớp bên anh á?//nhăn mày//
Endo Yamato
Ừ,tao biết nhưng bồ cũ á
Endo Yamato
Đùa á. Nhưng mà cũng hơi tiếc. Thằng đó đẹp kiểu “hiền lành”
Endo Yamato
Nhìn vô là biết đấm mạnh hơn tao//bật cười, rồi xoay người nhìn Nirei//
Endo Yamato
Nhưng mà này, Nirei…dạo này nhóc hay nhìn Sakura quá ha
Nirei Akihiko
Ha!?tại mọi người đều... nhìn cậu ấy mà. Cái... cái chuyện đó… mọi người gọi là… AllSakura, phải không?//giật mình, lắp bắp//
Endo Yamato
Ừ. Nhưng tao thì thích kiểu AllNirei nha,cho mày bị đù ra đẹ cho sướng //khựng một chút, rồi nghiêng người sát lại, giọng nhỏ vừa đủ nghe//
Nirei chớp mắt. Đôi má trắng hồng lập tức bùng đỏ như vừa bị phơi nắng. Cậu lùi ra sau, suýt ngã đè vào thùng rác
Nirei Akihiko
Im lặng đi kì bi đi,anh nói một hồi em chọt bể dái giờ//😞//
Endo Yamato
Xàm lonz rồi đó cậu bé của anh // nhún vai//
tay endo vỗ nhẹ lên cuốn sổ trong tay Nirei, rồi ngước nhìn cậu với vẻ nghiêm túc hiếm thấy
Endo Yamato
Anh đây biết nhóc đang tìm hiểu gì
Endo Yamato
Trường này đang có thứ không ổn
Endo Yamato
Và tao không để mày mất trich sớm đâu||nhưng nếu nó đưa tiền thì anh mày giả mù bán mày thôi||
Một khoảng lặng rơi xuống giữa hai người, chỉ còn tiếng gió và tiếng ve cuối mùa râm ran
Nirei bối rối nhìn Endo – tên con trai luôn cười vô tư như chẳng biết sợ là gì
Nirei khẽ mở cuốn sổ, tay run nhẹ. Những ký hiệu, tên nhóm, hành tung học sinh – tất cả được ghi lại bằng nét chữ nắn nót
Chỉ có một dòng nhỏ ở cuối trang mới nhất, viết bằng bút mực xanh
•Cẩn thận với những người luôn mỉm cười – vì họ có thể là người nguy hiểm nhất
Bên cạnh dòng đó, có một vết xóa nhỏ – như thể đã từng viết gì đó khác
Endo Yamato
Cậu xóa gì vậy?//nhìn qua vai Nirei//
Nirei nuốt nước bọt, không trả lời
Bởi lẽ, dòng chữ bị xóa là
•Mình nghĩ... có thể mình nhớ mọi người ở thế giới cũ rồi
____________________________
Tiếng bước chân vọng nhẹ trên sàn gạch trắng. Nirei hơi cúi đầu, đi sát mép tường như thói quen, trong khi Endo thì cứ bước thẳng như chẳng có gì trên đời làm cậu chùn bước
Dọc hành lang dài, phía trước là một nhóm học sinh đang tụ lại như một bức tranh sống động giữa ánh nắng xuyên qua cửa sổ. Trung tâm bức tranh ấy – không ai khác, là Sakura
Endo Yamato
A...//buông một tiếng nhỏ khi nhận ra sự hiện diện của cả nhóm//
Còn Nirei thì lập tức khựng lại, cảm nhận rõ những ánh mắt như kim châm đang đổ dồn về phía mình và Endo
Endo Yamato
Ồ, tụi mình gây thù với nguyên dàn idol của trường rồi à?//nghiêng đầu, giọng vẫn vô tư như đùa giỡn//
nhưng mắt thì chớp nhanh khi thấy thái độ đầy cảnh giác từ tất cả bọn họ
Chika Takiishi
Lại là hai người //khoanh tay lại, giọng lạnh như đá cẩm thạch//
Tsubakino Tasuku
Các người còn dám tới gần Sakura à?//lặng lẽ bước lên nửa bước, chắn trước mặt Sakura//
Umemiya không nói, chỉ liếc nhìn Nirei bằng ánh mắt khó đoán
Endo Yamato
Tao có làm gì Sakura đâu ta? Hay do điều gì? //quay sang Nirei, thì thầm đủ hai người nghe//
Nirei líu lưỡi, tay siết lấy cuốn sổ nhỏ. Một tuần trước? Họ mới "tỉnh dậy" ở thế giới này
Không lẽ… người ta nói tới "Nirei và Endo" khác? Hoặc… là hai người này trong thế giới này?
Nirei Akihiko
Bọn tôi không có ý làm gì Sakura cả//cố nói, giọng khẽ như tiếng mèo kêu//
Nirei Akihiko
Chúng tôi chỉ... đi ngang thôi
Momose
Chỉ đi ngang mà đủ khiến cả hội phòng thủ à?//cười lạnh//
Suo hayato
Sakura, cậu không cần phải nói gì. Tụi này lo
Endo Yamato
Thiệt mà. Tụi tao không nhớ gì hết. Có khi... mấy người đang nhầm người rồi đó?//giơ hai tay lên đầu như đầu hàng//
Umemiya Hajime
Không nhớ? Hay đang diễn trò như lần trước? //nghiêng đầu, ánh nhìn sắc như cắt//
Sakura Haruka
Khoan đã…Tao nghĩ…//chợt lên tiếng//
Mọi ánh mắt lập tức đổ về cậu.Sakura nhìn Nirei – ánh mắt không giận dữ, cũng không mềm mại, mà như đang soi thấu điều gì đó ẩn sâu
Sakura Haruka
Mày không giống lần trước
Nirei Akihiko
||Tớ không phải là "tớ" mà cậu từng biết. Nhưng câu đó, làm sao nói ra được?||//muốn nói//
Nirei siết chặt cuốn sổ, mắt lấp lánh sự sợ hãi và quyết tâm. Endo quay sang, vỗ nhẹ vai cậu, nở nụ cười quen thuộc
Endo Yamato
Yên tâm đi. Dù thế giới này có quái dị cỡ nào, tao cũng sẽ bảo vệ mày //nói thầm lặng//
Nhưng sâu trong tim, cậu biết... mọi thứ mới chỉ bắt đầu
Và Sakura – người cậu là “Nguyên chủ”từng chỉ ngắm qua cánh hoa anh đào – giờ đang đứng giữa một cơn lốc lớn, nơi mọi ánh mắt đều hướng về cậu
Endo đút tay vào túi quần, miệng ngáp dài một cái như thể đang đi dạo chứ không phải vừa lướt ngang một hội học sinh có thể dẹp trọn khu trường chỉ bằng ánh mắt
Bên cạnh cậu, Nirei bước chậm lại, ánh mắt len lén đảo quanh. Dù không hiểu rõ, nhưng sát khí mơ hồ từ phía sau lưng đủ khiến tim cậu đập loạn
Endo Yamato
Ê… chứ tụi này bị ai thù vậy ta?//ngẩng mặt, nhìn trần nhà rồi thở ra một câu//
Nirei Akihiko
Chắc… ‘mình khác’ của tụi mình từng làm gì đó…//lí nhí//
Endo Yamato
Khác mà giống mặt này thì cũng bị ăn đấm như thường nha//cười, xoa gáy//
Endo Yamato
Mà thôi, lỡ rồi. Đi tiếp đi
Từ phía sau, nhóm Umemiya vẫn đứng nguyên. Họ nhìn hai bóng người dần xa, không ai nói thêm gì
Umemiya thì chỉ khẽ liếc sang Tsubakino
Tsubakino gật đầu, ra hiệu cho
Sugishita rút điện thoại. Một cuộc điều tra âm thầm có lẽ sắp bắt đầu
Nhưng có một người không im lặng được – đó là Chika
Gã khoanh tay, mắt dõi theo Endo đang đi cạnh Nirei, và… có gì đó không cam tâm
Chika Takiishi
Endo... cái tên đó từng chạy theo tao suốt ba tháng trời, mỗi lần tao nhíu mày là lủi như chuột. Giờ thì sao? Cười toe toét đi với một thằng nhóc lạ hoắc..
Chika Takiishi
Chẳng hiểu nổi…//nghiến răng, quay đi, gằn nhẹ//
Choji Tomiyama
Endo và Nirei… có gì đó lạ thật //chợt nghiêng đầu, ánh mắt mơ hồ//
Sau khi rẽ vào khu hành lang vắng, Nirei thở hắt ra, mặt vẫn chưa hết căng
Nirei Akihiko
Đáng sợ quá…
Endo Yamato
Ừ, giống như đi ngang một bầy hổ đang ăn trưa//nhún vai, rồi bật cười nhẹ//
Endo Yamato
Cơ mà hổ gì nhìn cũng đẹp ghê ha
Nirei gật bừa, rồi lại cúi nhìn cuốn sổ tay
Endo Yamato
Nè,nhóc có đang nghĩ tao ngốc không?//nhìn Nirei chăm chú, rồi huých nhẹ vai//
Nirei Akihiko
Hở? Không… không có!
Endo Yamato
Vì nếu có, thì đúng rồi đó. Nhưng mà tao biết mày đang lo. Thật ra Tao cũng thấy gì đó... kỳ lạ. Kiểu như, quen lắm, nhưng không phải chuyện mình từng sống qua.
Nirei Akihiko
Anh cũng cảm nhận được?//mở lớn mắt//
Endo Yamato
Ừa, kiểu như chúng ta bị nhét vào một vở kịch mà không ai đưa kịch bản//gãi đầu//
Nirei bật cười nhỏ – tiếng cười đầu tiên trong ngày – dù mỏng manh nhưng nhẹ bẫng như gió
Nirei Akihiko
Ít ra… cũng có người cùng vai phụ
Endo Yamato
Vai phụ gì chứ! Tao là vai chính đó!//chống nạnh//
Endo Yamato
Còn nhóc là... vai chính phụ
Nirei Akihiko
Cái gì là ‘vai chính phụ’? Nghe nó lủng củng lắm.
Endo Yamato
Thì là vai chính, nhưng… phụ trách nghĩ giùm tao
Từ trên lầu hai, Chika nhìn xuống qua cửa sổ lớp học
Endo, người từng chạy theo gã mỗi sáng, từng bối rối khi gã mắng, từng đem hộp cơm đặt lặng lẽ trên bàn gã mà không để tên…
Giờ đây lại cười như nắng sớm với một cậu con trai khác – cậu con trai lạ hoắc nhưng không hề xa lạ
Lớp học im ắng, chỉ có tiếng bút sột soạt và tiếng thầy giám thị gõ gõ bút xuống bàn, nhắc nhở:
“Yên lặng, tự học nghiêm túc”
Nhưng cửa phía sau lớp Nirei khẽ bật mở, theo sau là một cái đầu lấp ló đầy tự tin, kèm nụ cười quen thuộc
Endo Yamato
Ê, nhóc , ra đây cái
Nirei Akihiko
Endo? A-Anh endo đang làm gì vậy?!//ngẩng đầu, chớp mắt//
Endo Yamato
Tự học chán òm. Trốn tiết đi,tao bao kem//đặt một ngón tay lên môi, ra dấu “suỵt”, rồi nghiêng người nói nhỏ//
Nirei Akihiko
Không được đâu! Thầy ngồi ngay kia kìa—
“Nirei!” – thầy giám thị nghiêm mặt nhìn lên
Nirei giật thót, cuống cuồng cúi xuống ghi bừa vài dòng vô vở. Trong khi đó, Endo đã biến mất khỏi cửa
Chưa kịp thở ra, thì một bàn tay bất ngờ túm lấy tay áo cậu từ cửa sau
Endo Yamato
Lẹ đi, lẹ đi, còn chờ gì nữa?//nhe răng cười như mèo trộm cá//
Và rồi, Nirei – đứa học sinh ngoan hiền nhất lớp, bị kéo xềnh xệch qua cửa sau như bao gạo
Gió thổi nhè nhẹ, mùi nắng trưa trộn với hương cây cỏ khô
Hai đứa đứng trước hàng rào sắt cao lừng lững
Endo Yamato
Tầm này thì leo qua luôn//khoanh tay, gật gù//
Nirei Akihiko
Không được đâu, cao lắm! Với lại…em và anh mà bị bắt thì bị đình chỉ mất!//Nirei hoảng hốt//
Endo Yamato
Nhóc ơi, sống là phải biết mạo hiểm. Leo không nổi thì để anh mày cõng!
Nirei Akihiko
Nhưng em không muốn?! //p miệng nói vậy, chân thì vẫn run run bước tới hàng rào//
Endo thản nhiên trèo lên trong chưa tới năm giây. Cậu ngồi vắt vẻo trên đỉnh rào, chìa tay ra
Nirei lưỡng lự. Nhưng khi thấy Endo vươn tay, ánh mắt sáng lên đầy hứng khởi và tin tưởng, cậu cắn môi, với tay lên
Khi bị kéo một cái mạnh tay, Nirei suýt hét lên nhưng... đã được Endo kéo qua thành công, đáp xuống bãi cỏ phía bên kia trong tiếng "bụp" êm ái
Nirei Akihiko
Lần sau em không đi nữa đâu//ngồi thở hổn hển, tóc rối, đồng phục xộc xệch//
Hai đứa đi bộ hơn mười phút đến tiệm tạp hóa cũ ven đường – nơi bán kem que vị nho nổi tiếng từ thời “ông bà học sinh”
Endo mua hai cây, tiện tay dúi một cây vào tay Nirei
Nirei Akihiko
Sao lúc nào anh cũng tự nhiên vậy?//Nirei hỏi, cầm que kem lạnh lạnh, nhìn nó như vật thể lạ//
Endo Yamato
Vì tao là tao//vừa nói vừa liếm một đường dài trên cây kem//
Endo Yamato
Còn nhóc là tao dắt đi được
Nirei lặng người một chút, rồi bật cười
Nirei Akihiko
Anh cứ nói kiểu đó,em không biết có nên cảm động hay méc chika
Endo Yamato
Hai thứ đó,tao đều lạy hết
Sau khi ăn kem, hai đứa ra bãi cỏ trống gần hồ nước nhỏ phía sau trường cũ. Endo nằm dài, tay gối đầu, mắt lim dim. Nirei thì ngồi ôm đầu gối, im lặng nhìn gió lướt trên mặt nước
Endo Yamato
Ê Nirei...//Endo gọi mà mắt vẫn không mở//
Endo Yamato
Nếu ngày nào đó, tụi mình phải quay về… nơi mà bọn mình đến//Câu nói dừng lại giữa chừng, như bị gió cuốn mất//
Nirei Akihiko
Thì trước lúc đó, tụi mình phải sống thật tốt ở đây đã//khẽ siết tay lại//
Endo Yamato
Đúng! Và trốn tiết là một phần của sống tốt!//ngồi bật dậy, nhe răng cười//
Nirei Akihiko
// cười ngã nghiêng//
________________________________________
Hệ thống yochi
Có tôi thưa chủ nhân//xuất hiện và quỳ xuống//
???
Đến lúc ngươi nên quản lý hai thằng hổ báo kia,tao thấy cốt truyện nó đang bay chong chóng rồi//nhìn tình hình của Nirei và Endo //
Hệ thống yochi
Vâng thưa chủ nhân,tôi sẽ cố gắng để ngài không bị vk ngài tụt quần trả bài nữa //nói rồi biến mất//
???
Ủa ê!mày nói tào lao nh-
Comments
Tử Dạ Linh🦋
Én hiền quá không quen (◕ᴗ◕✿)
2025-08-01
1
Tháng 6 Năm Gặp Lại.Off♡
=))))))))))
2025-08-01
1
Tháng 6 Năm Gặp Lại.Off♡
bái thiến 😇
2025-08-01
3