#3. Phòng tối.

Azure không quay đầu.
Nhưng bước chân gã khựng lại khi nghe tiếng cỏ đen sột soạt phía sau — âm thanh của người đang bước theo mình.
Gã không nói gì trong vài giây.
Chỉ đứng đó, lưng vẫn quay lại, và rồi khẽ cất giọng — trầm, lạnh như bóng đêm dưới lòng đất
Azure
Azure
Em không nên đi theo.
Azure
Azure
Thế giới này… không dành cho người còn có trái tim.
Azure
Azure
Tình yêu không cứu được em đâu.
Những lời ấy như lưỡi dao găm vào ngực Two Time.
Nhưng cậu không đáp.
Không thanh minh, không hứa hẹn, không van xin.
Chỉ lặng lẽ bước tiếp, từng bước, từng bước… đến khi bóng cậu gần kề bóng gã, như cái bóng từng thuộc về ngày cũ.
Cả hai im lặng.
Gió không còn thổi nữa. Hoa không còn rơi nữa. Chỉ có sự im lặng nặng trĩu giữa hai linh hồn từng yêu, từng giết, và từng đánh mất tất cả.
Azure quay mặt đi, như thể không muốn cậu nhìn thấy đôi mắt mình lúc này.
Không ngăn cản.
Không chấp nhận.
Chỉ đơn giản — mặc kệ em đi đến chỗ không đường quay lại.
Họ cứ thế đi qua cánh đồng nightshade chết.
Cho đến khi một cánh cửa hiện ra giữa hư vô — không tường, không khung, chỉ là cánh cửa gỗ cũ kỹ mọc ra từ đất như một vết sẹo nhô lên giữa làn da tối tăm.
Azure mở cửa, bước qua trước. Không ngoái nhìn.
Two Time dừng lại trước ngưỡng cửa.
Trong thoáng chốc, cậu thấy chính mình trong phản chiếu gỗ sẫm: bùn đất vấy máu, mắt thâm quầng, lòng tan nát.
Nhưng rồi cậu bước qua.
Khung cảnh hiện ra phía bên kia cánh cửa…
Là căn nhà gỗ nhỏ, lưng tựa vào rừng, mái nhà phủ đầy rêu xanh, cửa sổ mở hé, gió đung đưa tấm rèm vải lanh mỏng. Bàn gỗ cũ, ghế bập bênh, chiếc cốc sứ trắng Azure từng dùng mỗi sáng. Căn bếp nhỏ còn mùi gỗ mục.
Mọi thứ y như xưa.
Y như giấc mơ Azure từng kể, y như mảnh ký ức cậu từng cố giấu: nơi hai người sống cùng nhau, dù chỉ vài tuần ngắn ngủi trước khi bi kịch ập đến.
Tim Two Time thắt lại.
Azure đang đứng giữa căn phòng, đưa tay lướt nhẹ qua một chiếc ghế — nơi cậu từng ngủ gật trên vai hắn trong chiều mưa.
Gã không nói gì.
Không hỏi vì sao cậu bước theo.
Không hỏi vì sao cậu vẫn còn yêu.
Bởi có lẽ, câu trả lời đã nằm trong sự im lặng ấy
Và cũng có lẽ, gã vẫn còn nhớ.
Dù chỉ một chút thôi.
Gã chậm rãi mở cửa một căn phòng trong căn nhà gỗ — nơi từng là phòng ngủ của cả hai.
Gã đẩy Two Time vào trong, nhẹ nhàng, gần như dịu dàng — nhưng cánh cửa sau đó đóng sập lại như một nhát chém, giam cậu vào bóng tối quen thuộc.
Không khóa. Nhưng cậu biết — mình không thể rời đi..
Gã đứng bên ngoài, lưng tựa vào tường, cười khẽ
Azure
Azure
Nếu tôi giết em… thì em có giận tôi không?
Câu hỏi ấy.
Câu hỏi cũ mòn từng thì thầm vào tai cậu vào những đêm ấm áp xa xưa, khi cả hai còn nằm bên nhau dưới ánh đèn mờ.
Giờ đây, nó lạnh lùng như một trò đùa tàn nhẫn
Two Time không trả lời.
Cậu siết chặt tấm chăn cũ kỹ, ngồi gọn trong góc phòng như một đứa trẻ bị lạc, ánh mắt trống rỗng.
Azure vẫn đứng ngoài cửa, giọng đều đều như rót từng giọt axit vào tim cậu
Azure
Azure
Đôi cánh trên đầu em — tệ thật đấy.
Azure
Azure
Giống như một thiên thần rơi xuống vũng bùn mà còn cố giả vờ cao quý.
Azure
Azure
Và mấy vết sẹo trên tay em nữa… Chúng thật xấu xí.
Azure
Azure
Có lẽ vì thế mà em phản bội anh — vì em chưa bao giờ chịu nổi bản thân mình.
Azure
Azure
Em đúng là một thứ vô dụng và phiền phức mà
Azure
Azure
Lúc đó anh có ngu mới yêu em.
Azure
Azure
Cùng em tin tưởng cái giáo hội chết tiệt đó.
Mỗi lời nói là một nhát dao
Two Time cúi gằm mặt, nước mắt không còn rơi nữa. Cậu đã quen rồi.
Quen với việc bị lột trần từng lớp, từng ký ức, từng lỗi lầm — cho đến khi không còn gì ngoài một linh hồn rách nát.
Azure im lặng một lúc.
Rồi cười nhẹ đầy vẻ khinh miệt
Azure
Azure
Tôi ghê tởm em.
Azure
Azure
Nhưng tôi cũng ghê tởm chính mình — vì từng yêu một thứ như em.
Gã bỏ đi sau câu nói đó, để lại căn phòng trống rỗng, cùng với ánh sáng chập chờn ngoài cửa sổ
Two Time nằm đó, run rẩy. Trong lòng cậu chỉ còn một câu lặp lại như tiếng vọng
Nếu tôi giết em, thì em có giận tôi không…?
Cậu không biết nữa.
Có lẽ… không.
Bởi dù đau đớn, dù tủi nhục đến đâu, thì được ở bên Azure — dù chỉ là cái bóng của hắn — vẫn là điều duy nhất cậu còn lại.
Azure giam Two Time trong căn phòng tối suốt một ngày — không ánh sáng, không thức ăn, không lời giải thích.
Chỉ có tiếng gió rít qua khung cửa mục nát và mùi ẩm mốc ngấm vào da thịt.
Nhưng khi cánh cửa mở ra, cậu không chạy trốn. Không hỏi tại sao. Cậu chỉ ngước mắt nhìn gã, gương mặt vẫn còn vương bụi than từ cánh đồng nightshade.
Và rồi… bước theo như một con thú nhỏ quen bị xích.
Cậu chẳng giận. Chẳng trách. Chỉ bám lấy gã, lặng lẽ như một chiếc bóng mòn mỏi
Azure dừng lại trong phòng khách.
Cậu cũng dừng lại sau lưng.
Và chính khoảnh khắc ấy, một tiếng “chát” sắc lạnh vang lên.
Má Two Time hằn đỏ một dấu tay.
Azure vừa tát cậu.
Không mạnh đến mức làm cậu ngã, nhưng đủ để cả không gian lặng đi trong một nhịp thở nghẹn.
Two Time sững lại.
Không khóc.
Không kêu la.
Chỉ khẽ đưa tay lên chạm vào má mình, ánh mắt mở lớn — không phải vì đau, mà là vì kinh ngạc… rằng cậu vẫn còn cảm nhận được hơi ấm từ cái tát của gã.
Azure nhìn cậu, cau mày
Azure
Azure
Phiền phức
Chỉ hai từ đó, nhưng lạnh đến tận xương.
Gã quay đi, bước tới bên cửa sổ, mở toang nó ra để cơn gió lạnh tràn vào — như muốn cuốn đi sự hiện diện ngột ngạt của cậu.
Nhưng Two Time vẫn không rời
Cậu bước đến, đứng sau lưng gã, giọng nhỏ như thì thầm vào khoảng trống
Twotime ( Timey )
Twotime ( Timey )
Dù anh ghét em… cũng đừng rời xa em…
Twotime ( Timey )
Twotime ( Timey )
Em không còn nơi nào để đi nữa.
Twotime ( Timey )
Twotime ( Timey )
Nếu sự tồn tại của em khiến anh khó chịu… thì hãy cứ đánh em, mắng em, nhốt em…
Twotime ( Timey )
Twotime ( Timey )
Chỉ xin anh… đừng biến mất lần nữa.
Lời nói rơi xuống, tan vào gió. Không ai đáp lại.
Azure im lặng rất lâu, rồi cuối cùng quay đầu nhìn cậu — ánh mắt trống rỗng như vực thẳm.
Gã không nói gì.
Nhưng trong thoáng chốc, giữa lớp sương lạnh phủ kín tâm trí, Two Time ngỡ như thấy một vết nứt nhỏ trên gương mặt đó — không rõ là tàn dư của đau khổ, hay chỉ là sự ghê tởm dành cho chính mình.
Hot

Comments

}1x1x1x1*-_.SPIKE.*™

}1x1x1x1*-_.SPIKE.*™

2h15 ai đọc bây giờ ko vậy.

2025-07-31

1

hffj

hffj

thiên thần sa ngã :]

2025-08-29

1

tubers_93

tubers_93

ok..+1 like =))

2025-07-31

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play