Một lần nữa, hắn tỉnh lại. Ánh mắt mơ màng, hắn nhìn lên trần nhà phủ màu trắng nhạt
Việc đầu tiên, lại chẳng phải là quan tâm đến bản thân. Hắn nghiêng đầu, nhìn sang nơi em thường ngồi..nhưng em chẳng còn ở đó nữa
Nguyễn Quang Anh
Em..?
Hắn gọi khẽ, cổ họng khô khốc đến mức đau rát
Không ai trả lời, duy nhất bên tai hắn. Có tiếng, rất nhỏ, vụn vặt, yếu đuối..rõ hơn là tiếng em khóc..
Nguyễn Quang Anh
Mèo nhỏ..em ở đâu..
Hắn gượng dậy, từng cơn đau nhói lan khắp ngực. Ống truyền dịch giật mạnh, máy tim ré lên cảnh báo, nhưng hắn mặc kệ
Sẵn sàng rút hết mọi dây truyền dịch, truyền máu khỏi người mình. Hắn loạng choạng bước ra khỏi phòng bệnh
.
.
Ngoài phòng vệ sinh bỏ hoang sau bệnh viện, em bị dồn vào góc, thút thít ngồi như đứa trẻ con
Hoàng Đức Duy
Đừng lấy của Duy mà..hức..
Hoàng Đức Duy
Đó là bánh của người yêu cho Duy..huhu..
Hắn dừng lại, hắn thấy em đang quỳ rạp trên sàn, hai tay ôm lấy một chiếc túi vải cũ kỹ, là cái túi đựng bánh kẹo hắn để dành cho em
Trước mặt em là thứ gì đó không rõ hình, tối mờ như bóng người bị thiêu khét, mặt không rõ, nhưng móng tay dài và đen
Ma Lang Thang
Đưa đây! mau đưa cho tao!
Ma Lang Thang
Mày là ma vất vưởng
Ma Lang Thang
Thì lấy đâu ra người yêu hả?!
Hoàng Đức Duy
Không mà!!
Em run rẩy, ôm chặt chiếc túi, cái đầu nhỏ lắc nguầy nguậy
Hoàng Đức Duy
Của Quang Anh cho Duy mà!!
Ma Lang Thang
Mày ! đúng là cứng đầu
Ma Lang Thang
Để tao dạy cho mày một bài học !
Cái bóng đen ngòm ấy kia rít lên, định chộp lấy em
Nguyễn Quang Anh
Dừng lại !
Giọng hắn vang lên, khản đặc đầy tức giận
Hoàng Đức Duy
Q..uang Anh..
Con ma kia quay đầu, nhìn hắn bằng ánh mắt kinh ngạc
Hắn đứng giữa ánh đèn trắng lạc lõng, tay nắm vào vách để trụ vững
Nguyễn Quang Anh
Đụng vào em ấy lần nữa
Nguyễn Quang Anh
Tao sẽ khiến bọn mày..biến mất khỏi cái hành lang này
Giọng hắn chẳng lớn, nhưng từng chữ như bản án cuối cùng buông xuống. Ánh mắt rực lửa, hắn thật sự không dọa nó
Tụi bóng đen chần chừ, rồi rít lên một tràng tiếng rùng rợn, sau đó liền tan biến như khói
Nguyễn Quang Anh
Lại đây, Duy
Hắn thở hắt ra một hơi, đầy mệt mỏi, ánh mắt lo lắng nhìn em
Em bật khóc lớn hơn, ôm lấy hắn như ôm cả thế giới
Hoàng Đức Duy
Anh..hức..em lại làm anh mệt nữa rồi..
Hoàng Đức Duy
Em không nên chạy đi lung tung..xin lỗi anh..
Hắn lắc đầu, dù mệt đến kiệt sức, nhưng khóe môi vẫn giữ vững nụ cười ấm áp dành riêng cho em
Nguyễn Quang Anh
Đừng nói vậy..
Nguyễn Quang Anh
Em bị bắt nạt, anh phải bênh chứ?
Nguyễn Quang Anh
Dù anh có chết..cũng không để ai đụng vào em
Em siết chặt hắn hơn nữa, trong tay, túi bánh vẫn còn nguyên vẹn
.
.
Trong phòng bệnh số 15
Em ngồi trên đùi hắn, tay siết chặt cổ áo hắn, như muốn níu lại thứ gì đó đang trượt khỏi tay mình. Chân em co lại, quắp chặt bên hông hắn
Hoàng Đức Duy
Anh..đừng chết có được không?
Em nói, giọng nhỏ xíu. Không phải mong cầu, không phải éo buộc, không phải hỏi. Chỉ là muốn nghe, muốn nghe một đáp án khiến em an tâm hơn..
Hắn cười gượng, đầu tựa lên vai em, mắt nhìn mông lung vào khoảng không ảm đạm
Nguyễn Quang Anh
Anh không dám hứa..
Câu trả lời như một lưỡi dao rạch vào lòng ngực em. Nhưng thay vì hờn tủi, em lại nhìn hắn bằng đôi mắt đầy hi vọng
Hoàng Đức Duy
Vậy nếu có chết..hãy đứng lại nhé
Hoàng Đức Duy
Đừng đi đâu hết..chờ em, chờ em đến đón anh đi cùng
Hắn run lên, bàn tay đang đặt sau lưng em siết chặt lại
Nguyễn Quang Anh
Anh..
Hắn nhíu mày, khó khăn nói ra nổi lòng đầy phức tạp
Em đột nhiên rướn người, hai tay nhỏ cau cổ hắn. Một nụ hôn vụn vặt đặt xuống đôi môi khô khan đã dần tái nhợt
Hắn tròn mắt nhìn em
Hoàng Đức Duy
Ưm..
Hắn nhìn em, nhìn sâu hơn một khắc. Rồi nhanh chóng chiếm ưu thế, bàn tay lớn đặt sau gáy em, như giữ lại. Một luồng cảm xúc mới đánh úp cả hai bằng sự đồng điệu, đồng cảm, đồng hành
Nụ hôn ấy không còn nhạt nhòa, không còn dè dặt. Nó là tất cả những gì hắn còn có, đều trao cho em
Dứt hơi, em ngại ngùng quay đi
Hoàng Đức Duy
Ha..hộc..
Lần đầu tiên, em bị cuốn vào nụ hôn như muốn nhấn chìm cả linh hồn lẫn con tim. Hoàng Đức Duy lúng túng, tay nhỏ đưa lên, với ý định muốn lau đi vệt nước sót lại trên môi
Hắn liền nhanh ý, giữ tay em lại, đôi mắt si tình thấy rõ
Nguyễn Quang Anh
Đừng lau..
Hắn nhìn em, nơi yết hầu nuốt xuống một ngụm khó khăn. Hai má phớt hồng, trong người như có luồng điện chạy qua
Em ngại đỏ mặt, má hồng hồng
Hoàng Đức Duy
Anh..
Hắn nhìn em, một lần nữa kỹ hơn, sâu hơn. Cuối cùng lật người, đẩy nhẹ em xuống giường. Thuận thế, em nằm gọn dưới thân nam nhân
Luống cuống, lúng túng, em đưa hai tay che mặt, lí nhí quát khẽ
Hoàng Đức Duy
A..anh muốn gì..
Hắn lắc đầu, cười trừ đầy cưng chiều, bàn tay không yên phận luồng nhẹ vào vạt áo phông mỏng, véo nhẹ eo em
Đức Duy giật mình, hai mắt tròn to, môi mấp máy
Hoàng Đức Duy
A..anh..
Nguyễn Quang Anh
Anh muốn cưng em một chút
Nguyễn Quang Anh
Được không?
Hắn cười, lần đầu tiên cười rạng ngời như thế. Cũng là lần đầu tiên em thấy hắn cười một cách ngây ngốc
Hoàng Đức Duy đơ ra, như bị cuốn vào thế giới mà chỉ có Quang Anh và Quang Anh
Hoàng Đức Duy
Đ..được..
Em nhanh chóng gật gù
Hắn liền cúi thấp đầu, thơm nhẹ má em. Nhưng vì biết bản thân được phép đi xa hơn, nên hắn không ngại lấn lướt
Bên dưới, em dè dặt, rụt rè run lên từng chút. Chỉ biết cắn môi nhịn từng xúc cảm vang dội, hai má đỏ như dòng rượu vang sóng sánh
Hoàng Đức Duy
* không sao..không sao đâu.. *
Hoàng Đức Duy
* mình ổn mà!! *
Cả đêm muộn hôm đó, em luôn tự trấn an bản thân, nào là vuốt ngực, nào là cắn răng, thế mà vẫn bị đánh úp
Hoàng Đức Duy
Cái anh này..có bệnh thật không vậy..
Hắn đắc trí cười thành tiếng, tay lớn xoa đầu em đầy cưng chiều
Nguyễn Quang Anh
Anh bệnh thật mà
Nguyễn Quang Anh
Em tận mắt chứng kiến nhiều lần rồi
Nguyễn Quang Anh
Nếu mà không tin, có thể tự kiểm chứng
Hắn nhìn em, đột nhiên cười gian. Ngay lập tức em chui tọt vào trong chăn, miệng nhỏ gào lên
Comments
Hoàng Duck Di💍🐑💖
Sắp chết đến nơi rồi còn...
2025-07-29
58
Khoai Tây🐣
ê vậy người khác nhìn vào là Quang Anh đl với không trung à😇🙏🏻
2025-07-30
50
Vợ Bỉnnn 🤍
mẹ m đồ khốn nạn
2025-07-29
41