Chuyến Phiêu Lưu Và Điều Cậu Tìm Thấy Ở Cuối Con Đường.
Chương 2:Tiếng gió trong rừng Sương
Rừng Sương không giống những gì Leo tưởng tượng. Ngay khi bước qua ranh giới làng, sương đã dày đến mức cậu không nhìn thấy quá ba bước chân. Tiếng lá xào xạc, tiếng chim lạ vọng ra từ những tán cây cao ngất… tất cả khiến cậu vừa háo hức, vừa sợ hãi.
leo
“Lần đầu tiên.
Mình bước vào rừng.
Chẳng ai đi cùng.
Chẳng ai biết mình ở đâu.
Nhưng… ít nhất lần này, mình được tự do.”
Leo đi sâu hơn. Con đường mòn biến mất, chỉ còn đất ẩm và rễ cây ngoằn ngoèo. Bầu không khí lạnh đến mức từng hơi thở trở thành làn khói trắng. Cậu cảm thấy như rừng đang quan sát mình – im lặng nhưng đầy bí mật.
leo
"Không biết ‘thứ quý giá nhất’ có thật không…
Nhưng nếu có, mình mong nó đủ để thay đổi mọi thứ.
Hoặc ít nhất… thay đổi chính mình.”
Tiếng gầm bất ngờ vang lên phía trước. Leo giật mình, nắm chặt cây gậy nhặt được ven đường. Giữa màn sương, bóng một con thú lớn hiện ra – đôi mắt vàng rực sáng, hơi thở nặng nề.
leo
/Leo lùi lại, tim đập mạnh, chân run lên./
Lần đầu tiên trong đời, cậu thấy sống và chết chỉ cách nhau một nhịp thở.
leo
“Không lẽ… đây là kết thúc.
Nhưng ít ra… mình đã dám bước đi.”
Đột nhiên, tiếng bước chân khác vang lên – nhẹ nhưng dứt khoát. Một bóng người xuất hiện từ trong sương, đứng chắn giữa Leo và con thú. Tiếng kim loại vang lên – một thanh kiếm mảnh lóe sáng.
Giọng người lạ vang vọng.
Khu rừng rung chuyển bởi tiếng gầm dữ dội.
Tác giả
muốn biết là ai thì qua chương 3 nha!
Comments