Tư Hạ hỏi xong hệ thống không lên tiếng, đợi hồi lâu cũng vậy. Nhớ lại lời hệ thống nói Tư Hạ lại thầm suy nghĩ trong lòng.
Nếu ở lại đây thì là gánh nặng của gia đình, cuộc sống bế tắc chênh vênh, người nửa sống nửa chết.
Còn ở thú thế cô có thể tự do đi lại làm những gì bản thân thích, với lại ở đó có chồng cô đang đợi, có người thân quen chờ mong, cuộc sống nó có ý nghĩ hơn nhiều.
Cô nghĩ chồng đang đợi cũng chỉ là những gì cô mong muốn, chính cô đã chết thì họ đợi ai nữa, chờ ai nữa.
[Ting...Mao Mao lại trở về rồi đây.]
Ngươi mới từ đâu về vậy? Lúc nãy ta hỏi sao ngươi không trả lời?
[Hệ thống có chút trục trặc, chị thông cảm cho em với.]
[Lần này đến thú thế sẽ là một thân phận mới, tất nhiên điều mà chị đánh đổi sẽ là sinh mạng của mình ở trái đất rồi.]
Là sao? Tư Hạ hỏi.
[Là chị của bây giờ sẽ chết hoàn toàn, đến thú thế sẽ là một Tư Hạ khác, thân thể lẫn dung mạo cũng khác luôn.]
Ừm, vậy đi Mao Mao giúp ta nhé. Ta nghĩ kĩ sống như này thì sống làm gì. Đi làm việc tốt tích đức cho gia đình vậy.
Mao Mao này nếu ta làm việc tốt ở thế giới bên kia gia đình bố mẹ ta ở đây họ có sống tốt lên không?
[Ký chủ chị đừng lo, chị càng làm nhiều việc tốt cha mẹ chị ở đây sẽ sống tốt hơn nhiều.]
Ừm, vậy chúng ta đi thôi.
[ Yess...1...2...3... Dịch chuyển...]
Tiếng hệ thống vang lên, Tư Hạ liền nhắm mắt lại từ từ. Tiếng máy thở cũng vang lên tít tít, chính thức đường chỉ nhịp tim đã bằng phẳng, Tư Hạ đã từ bỏ thân thể ở thế giới này trở lại thú thế đại lục.
__________
[Chúc mừng ký chủ đã quay chở lại thú thế đại lục...chúc ký chủ có một cuộc sống tốt đẹp hơn.]
[ Nhiệm vụ lần này là: Tìm kiếm được hai thú phu, giúp thú nhân máu lạnh có một cuộc sống tốt đẹp hơn, làm nhiều việc thiện cho cuộc sống.]
[ Bai bai ký chủ.]
Tiếng hệ thống vừa dứt. Tư Hạ liền mở mắt, ánh sáng vàng cộng thêm cái nóng oi bức ở trên cao phả vào khuôn mặt, khiến cô vội vàng đứng dậy che mặt lại
Lời hệ thống nói cô đều nhớ rõ, tất cả mọi thứ đều cần phải có sự giúp đỡ của hai thú phu cô mới có thể hoàn thành được. Nhưng giờ hai thú phu của cô sống ở đâu, còn nơi này là nơi nào?
Dưới ánh hoàng hôn, xa mạc xavan rộng lớn nhuốm màu đồng cháy, từng gợn cỏ như bốc lửa trong sắc đỏ của ánh chiều tà. Không gian im lặng đến lạ thường, chỉ có tiếng gió rít qua những hốc đá và tiếng vỗ cánh rời rạc của những loài chim săn mồi và thú hoang nơi bán đảo xa mạc.
Tư Hạ thức dậy giữa nơi xa mạc hoang vắng, cây cỏ thưa thớt, đất cát cằn cối sỏi đá, đồng vật thú dữ chỉ xuất hiện vài mống nhỏ.
Nhìn mảnh đất cằn cối nóng nực ở trước mặt Tư Hạ thấy cổ họng trở nên khô khốc, cô nghĩ giờ trước hết việc cô phải làm là tìm được nguồn nước, nếu không sẽ chết ở nơi này.
Ở sa mạc nguồn nước quý hiếm, chúng còn đắt hơn cả vàng cả bạc và đá quý, men chân đi lang kiếm nước đến lúc trời tối nhưng những gì Tư Hạ tìm thấy chỉ là mảnh đất cằn cối khô khốc không một giọt nước.
Nằm gục trên nền đất cát nóng Tư Hạ thở dốc cổ họng khô khan khiến sức lực cô cạn kiệt dần. Giờ cô chỉ thầm mong bản thân sẽ thoát ra khỏi sa mạc khô này, tiến về một ốc đảo có nước nào đó.
Dạng chiều, Tư Hạ vẫn bước đi trên nền đất nóng một cách mệt mỏi, người cô giờ rã rời cộng thêm cái nóng lẫn cái khát cô như muôn từ bỏ luôn cái nhiệm vụ này mà nằm gục xuống đất chết đi.
Vì nóng - vì mệt - vì khát...chỉ từng đấy cũng đủ cô gục ngã, vừa mới thành người thực vật xong. Đến thú thế cô lại trở thành một con người lang thang giữa hoang mạc khô khốc.
Ở đây chẳng có gì ngoài những bụi cỏ gai cứng cáp, những hòn đá nóng rát như hòn than. Ngoài những thứ đó ra phải kể đến là sự cô đơn. Suy cho cùng đi đâu Tư Hạ cô vẫn phải một mình đối chọi với cuộc sống.
Trời quá nóng, Tư Hạ kiệt sức nằm gục dưới cái bóng của một vách đất nhỏ. Cô nằm đó nằm như một gã nghiện, hơi thở dài rặng, khuôn mặt nóng ừng nhễ nhãi mồ hôi. Chân tay trở nên thô ráp bẩn bỉu dính đất cát, màu cam vàng.
Mệt quá nằm gục đó Tư Hạ ngất lịm đi, cô nằm sòng soài dưới nền đất ngủ một giấc ngon lành.
Xế chiều ánh rực đỏ trên nền trời đã tắt thay thế bằng nền trời tối nhạt, những cơn gió nhẹ kẽ lùa về ào ào như tiếng hát ru của người mẹ.
Hứng chọn được những làn gió mát đó Tư Hạ hít một hơi sâu cô trở người nằm ngủ tiếp, cái mệt cái nóng khiến cô lả người ,nên cô cũng không còn sức quan tâm đến những thứ xung quanh, hay hình tượng của bản thân mà ngủ một giấc dài thoải mái.
Ở phía xa cách trăm mét có con rắn đuôi chuông sa mạc đang nhìn về phía vách đất thấp. Nơi đó có một giống cái mặc một bộ váy dài màu nâu sẫm, mái tóc bạch kim làn da vàng cam màu đất sét...giống cái đó ngủ rất ngon lành dường như không có gì có thể thức được cô lúc này.
Nó nhìn rồi dần dần tiến về đó, với thân hình cao lớn sợ làm giống cái thức dậy nó liền hoá hình. Ngay sau đó hình ảnh một chàng trai khoảng chừng 25 tuổi suất hiện, cậu có mái tóc tém màu đỏ, lần da nâu, ánh mắt màu hổ phách rực rỡ.
Hắn bước từng nhịp nhỏ tiến đến cúi nhẹ người quan sát và nhìn kĩ Tư Hạ. Tư Hạ thì không biết gì cô vẫn nằm đó thở những hơi dài đều đều nhè nhẹ.
Trời đã tối chàng thiếu niên đó chọn một vách đất không xa cách Tư Hạ 5 mét, hắn đốt lửa nướng thịt ở đó.
Mùa thịt chín thơm lừng dần đánh thức Tư Hạ với cái bụng đói meo tỉnh giấc. Mùi thịt cừu thơm béo phảng phất trong không khí đánh bay cái mệt của Tư Hạ.
Cô đứng dậy men theo hương thơm đó tiến đến nơi đống lửa sáng rực đỏ au. Trên đống than hồng hiện ở trước mắt cô là một con cừu béo vàng óng như được tưới lên một lớp mật ong thơm nức.
Bên cạnh đó là chàng thiếu niên tuấn tú có đôi mắt lành lùng, nổi bật với mái tóc đỏ tươi sáng rực. Chàng thiếu niên ngồi đó thấy Tư Hạ tiến đến vẫn không nói gì, hắn liếc mắt nhìn cô rồi lại cúi người đi.
Cô ở trong mắt hắn lúc này lấm lem bùn đất, mặt mày dính đất cát trông bận bỉu vô cùng, mái tóc bạch kim xinh đẹp cũng không ngoài lệ giờ đã bị pha loãng thành màu cam vàng đất sét rồi.
Nhìn tay chân cô lấm lem bùn đất kể cả mặt mũi cũng vậy, chàng thiếu niên thầm nghĩ lần đầu thấy giống cái mà cái hình ảnh này khác xa điều hắn hay tượng tưởng nhiều.
Updated 77 Episodes
Comments
Mon
Ê nha rơi vào sa mạc như này chắc tui chết nâng luôn á 😪
2025-08-08
2
Nguyệt Cẩn
Đừng bảo cái hệ thống rách này lại đem con bỏ chợ nữa nhé. Bái bai là sao là lại 1 đi không trở lại nữa hả
2025-08-04
2
Phạm Hà Phương
Nàng cũng may mắn ha. Thú đầu tiên gặp là một chàng thú đẹp nha
2025-09-07
0