Chương 3 : Bắt đầu của một cái tên

Khi Aylen đặt chân xuống bậc thềm nhà, trời đã sẫm tối.
Bầu trời Malaysia giăng đầy sao, vầng trăng bị che lấp một nửa sau đám mây, ánh sáng dịu như len qua lớp lụa.
Căn nhà của ông Tok Aba hiện ra trong ánh đèn vàng ấm — một ngôi nhà nhỏ, mái ngói nâu cũ kỹ, vách tường trắng ngả màu thời gian, bên ngoài treo vài chậu hoa cảnh, có một chiếc xích đu gỗ cũ lắc lư khe khẽ theo gió.
Đơn giản. Nhưng thật ấm áp.
Aylen bước vào, hương ca cao còn âm ấm trong không khí.
Gỗ sàn kêu khẽ dưới chân, tiếng quạt trần quay đều, mọi thứ như trôi theo một nhịp riêng – chậm rãi và đầy đón chào.
Tok Aba
Tok Aba
Cháu ngồi đi, ông hâm lại đồ ăn một chút.
Aylen Marel
Aylen Marel
// gật gật // dạ
Aylen Marel
Aylen Marel
NovelToon
Aylen Marel
Aylen Marel
* Ngại thật đấy.. *
Bữa tối là món cơm Nasi Lemak truyền thống – đơn giản nhưng đầy hương vị.
Aylen Marel
Aylen Marel
// ngồi vào bàn ăn gỗ, chạm tay vào mặt bàn đã trầy xước theo năm tháng //
Tok Aba đặt khay xuống, cùng hai chiếc bát nhỏ, hai đôi đũa, một cái muỗng bạc đã cũ
Tok Aba
Tok Aba
Lâu rồi mới có người ăn cùng ông đấy. //cười khẽ, rót nước vào cốc thủy tinh//
Tok Aba
Tok Aba
Nhà mình chẳng mấy khi có khách
Aylen Marel
Aylen Marel
// bật cười // Vậy... cháu là ngoại lệ hôm nay rồi
Aylen Marel
Aylen Marel
NovelToon
Họ bắt đầu ăn.
Giữa tiếng muỗng chạm bát, cuộc trò chuyện dần lan tỏa
Tok Aba
Tok Aba
Cha mẹ cháu... dạo này thế nào rồi?
Aylen Marel
Aylen Marel
Vẫn khỏe ạ // gật đầu, tay múc một muỗng đậu phộng //
Aylen Marel
Aylen Marel
Mẹ thì bận rộn với bệnh viện, còn ba thì... vẫn vậy, dạo này cứ quanh quẩn với đống giấy tờ.
Tok Aba
Tok Aba
Còn cậu em trai của cháu thì sao? // nhướng mày, giọng đầy tò mò //
Aylen Marel
Aylen Marel
// suýt nghẹn, bật cười phá lên // Nó à... Trời ơi ông không tưởng tượng được đâu. Ngay hôm cháu chuẩn bị bay qua đây, nó bám lấy vali không buông, gào khóc như thể cháu đi luôn không về nữa.
Aylen Marel
Aylen Marel
NovelToon
Tok Aba
Tok Aba
// cười // Nó bao nhiêu tuổi rồi?
Aylen Marel
Aylen Marel
Mới sáu thôi ạ . Nhưng nghịch như quỷ con. Cháu vừa đóng túi xong thì nó ngồi lên vali, giãy giụa la hét ‘Cho con đi chung!’ như bị bỏ rơi. Khóc to đến mức mẹ phải bế ra ngoài còn hàng xóm thì tưởng có án mạng...
Hai ông cháu bật cười không ngớt, âm thanh giòn giã vang cả căn bếp nhỏ.
Aylen Marel
Aylen Marel
Thằng bé chưa từng đến Malaysia..
Aylen nói sau một thoáng lặng, ánh mắt hơi trầm xuống.
Aylen Marel
Aylen Marel
Khi nó chưa ra đời, gia đình cháu đã chuyển sang châu Âu mất rồi . Nó chỉ biết nơi này qua ảnh mà thôi
Aylen Marel
Aylen Marel
NovelToon
Tok Aba
Tok Aba
Hy vọng một ngày nào đó cháu dắt nó về. // đáp nhẹ, rồi im lặng một lúc, chậm rãi nhấp ngụm nước //
Tok Aba
Tok Aba
Còn ông Ruhan thì sao? Dạo này ông ấy thế nào?
Aylen Marel
Aylen Marel
Vẫn khỏe, ông ạ. Nhưng cái lưng dạo này hay nhức... Cứ trái gió trở trời là đau.
Aylen Marel
Aylen Marel
NovelToon
Tok Aba
Tok Aba
// bật cười // Tên đó xưa nay đã ương bướng, giờ già rồi càng cố chấp. Mà cũng lạ... đã bao năm rồi nhỉ? Hai ông bạn già không gặp nhau, chẳng nói chuyện mấy câu, vậy mà ông vẫn luôn nghĩ đến hắn. Tụi ông từng quậy phá lắm đấy
Aylen nhìn ông. Trong ánh đèn vàng, khuôn mặt ông Tok như nhuốm chút ánh ký ức.
Aylen Marel
Aylen Marel
* Tình bạn có thể đẹp đến mức đó sao? *
Aylen Marel
Aylen Marel
NovelToon
Giọng ông vẫn vang lên đều đều, câu chuyện nối tiếp câu chuyện, và Aylen chỉ ngồi đó lắng nghe, như đứa trẻ nghe kể cổ tích, mắt dõi theo ngọn đèn rung rinh trên trần.
Đêm khuya buông xuống, tiếng dế rả rích ngoài vườn
Sau khi dọn dẹp, Tok Aba đưa cô lên tầng
Cầu thang gỗ kêu cọt kẹt từng bước, dẫn đến một cánh cửa gỗ màu nâu sẫm
Ông mở cửa, bật đèn.
Aylen đứng sững lại nơi ngưỡng cửa
Trên tường là các họa tiết vũ trụ — hành tinh, vì sao, các vòng quỹ đạo được dán khéo léo khắp nơi.
Một chiếc giường nhỏ đặt đối diện cửa sổ lớn, nơi có thể nhìn thẳng ra bầu trời đêm đầy sao.
Một chiếc bàn gỗ, vài cuốn truyện, một cái tủ thấp, vài vật trang trí lạ mắt.
Aylen Marel
Aylen Marel
Đẹp quá... // tròn mắt //
Aylen Marel
Aylen Marel
NovelToon
Tok Aba
Tok Aba
// cười khúc khích // Tất cả là ông chuẩn bị đấy. Lúc cháu của ông lần đầu chuyển đến đây, ông muốn nó cảm thấy như đang sống trong không gian.
Aylen Marel
Aylen Marel
Là... Boboiboy ạ?
Tok Aba
Tok Aba
// gật đầu, mắt ánh lên niềm tự hào dịu dàng // Một thằng nhóc bướng bỉnh, nhưng mạnh mẽ. Nó luôn tự quyết định, nhưng cũng luôn biết chịu trách nhiệm. Có nó bên cạnh, ông không thấy cô đơn.
Aylen bước quanh phòng, ánh mắt dừng lại trên một bảng treo tường phía đối diện.
Aylen Marel
Aylen Marel
// tiến lại gần, mắt mở to //
Aylen Marel
Aylen Marel
NovelToon
Những tờ báo cũ, giấy khen, ảnh nhóm, ảnh chiến đấu, tất cả được ghim ngay ngắn.
Một tấm ảnh nổi bật – Boboiboy cười rạng rỡ, mặt mũi lấm lem đất cát.
Gương mặt cậu bé ánh lên sự hồn nhiên, nhưng cũng rắn rỏi lạ thường.
Aylen Marel
Aylen Marel
* Đây là.. Boboiboy? * // nhìn chằm chằm tấm ảnh //
Tok Aba
Tok Aba
Thằng bé luôn bận rộn như thế, từ khi trở thành một siêu anh hùng // tay để sau lưng, ánh mắt dán vào bức ảnh //
Aylen Marel
Aylen Marel
// khựng lại // Siêu anh hùng...? // lẩm bẩm //
Aylen Marel
Aylen Marel
NovelToon
Cụm từ ấy nghe... phi thực. Hoài niệm. Gần như mơ hồ.
Một thoáng hồi ức vụt qua tâm trí cô – những ngày bé, cô cũng từng tin vào anh hùng.
Nhưng thời gian đã cuốn sạch niềm tin ấy.
Anh hùng là gì? Là bịa đặt. Là cổ tích. Là lời dối trá dịu dàng cho trẻ con dễ ngủ
Cô nhìn xuống bức ảnh chụp nhóm — vài gương mặt cô chưa từng biết, nhưng có cảm giác gần gũi kỳ lạ.
Aylen Marel
Aylen Marel
Vậy... cậu ấy đang ở đâu ạ? // hỏi khẽ //
Tok Aba
Tok Aba
// bật cười // Ngoài vũ trụ.
Aylen Marel
Aylen Marel
NovelToon
Aylen Marel
Aylen Marel
// ngơ ngác, chớp mắt // Ông đùa à...?
Tok Aba
Tok Aba
Khi gặp nó rồi, cháu sẽ hiểu
Một thoáng im lặng.
Aylen Marel
Aylen Marel
Cháu... có thể nói chuyện với cậu ấy không ạ? // dè dặt hỏi //
Aylen Marel
Aylen Marel
NovelToon
Tok Aba
Tok Aba
// lắc đầu // Ta vẫn muốn lần đầu hai đứa nói chuyện là gặp mặt thật. Biết đâu... hai đứa sẽ trở thành bạn.
Aylen Marel
Aylen Marel
NovelToon
Aylen không đáp. Cô quay mặt ra cửa sổ, bầu trời vẫn đầy sao như vừa nãy. Nhưng cảm giác trong lòng đã khác.
Một lúc sau. Khi không khí trầm xuống. Tok Aba khẽ khàng đóng cánh cửa gỗ lại rồi rời đi
Cô nằm xuống giường, dang tay như ôm lấy căn phòng.
Đôi mắt nhìn lên trần – nơi dán những ngôi sao phát sáng lấp lánh.
Aylen Marel
Aylen Marel
// lẩm bẩm // Boboiboy...
Một cái tên tưởng chừng vô nghĩa, bỗng chốc trở nên quá thật.
Cô thở ra một hơi dài, lặng lẽ gỡ rối những dòng suy nghĩ trong đầu.
Aylen Marel
Aylen Marel
* Nếu anh hùng thật sự tồn tại... thì cậu ấy thực sự trông như thế nào? *
NovelToon
Căn phòng yên tĩnh. Ánh sao phản chiếu trong đôi mắt Aylen đang dần khép lại. Nhưng lòng cô thì vừa mới bắt đầu mở ra...
—————————
Đôi lời gửi gắm : Ngày xưa, ta từng tin vào những điều không ai thấy. Và đôi khi... chính những điều ấy đã cứu ta.
Hot

Comments

simp lỏd BoBoiBoy 🥰

simp lỏd BoBoiBoy 🥰

Tặng sốp 2 ly cà phê nè👽

2025-08-04

1

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play