Chap3: Buổi sáng có nắng đầu tiên

Trời sáng rất chậm sau đêm tuyết dày. Tuyết ngừng rơi từ lúc nào, nhưng cả khu trạm vẫn chìm trong màu trắng xóa, từng nhánh cây bị phủ đến cong oằn. Ánh mặt trời yếu ớt rọi qua khung cửa sổ nhỏ, chiếu lên tấm chăn mỏng đang phủ ngang vai người lính trẻ.
Duy trở mình, mắt mở lơ mơ. Vẫn còn sớm, nhưng hơi ấm còn lưu lại trên vai khiến cậu nhớ ngay ra mọi chuyện đêm qua. Cậu đã ngủ gục… trên vai Quang Anh.
Đức Duy
Đức Duy
Trời đất... mất mặt thật T0T
Duy vùi mặt vào chăn, gương mặt đỏ ửng dù trời lạnh tê tái. Cậu chưa từng dựa vào ai thân đến thế. Trước đây, ở đơn vị cũ, mọi thứ đều khép kín và đúng mực. Nhưng Quang Anh… lại khác. Không nói nhiều, không tỏ ra thân thiết, nhưng ở cạnh anh, Duy lại cảm thấy mình được thở một cách thoải mái.
Cạch
Tiếng mở cửa kéo Duy ra khỏi dòng suy nghĩ. Cậu vội ngồi dậy.
Quang Anh bước vào, tay cầm hai phần cháo nóng vừa được mang từ bếp dưới lên. Áo khoác anh còn bám vài vết tuyết, tóc vàng hơi rối nhưng ánh mắt vẫn tỉnh táo như mọi khi.
Quang Anh
Quang Anh
/Anh hỏi, đặt bát xuống bàn gỗ/ Mới dậy?
Duy gật đầu, vội chỉnh lại chăn nệm cho gọn gàng.
Đức Duy
Đức Duy
Dạ.. à, em xin lỗi vì chuyện tối qua...
Quang Anh
Quang Anh
Về việc ngủ gật?
Đức Duy
Đức Duy
/Duy lí nhí/ Vâng, em không nên… tự tiện như vậy.
Quang Anh
Quang Anh
/Anh không trả lời ngay. Anh lấy thìa, khuấy nhẹ cháo trong bát, rồi khẽ nói/ Không phải lỗi. Cậu mệt, ngủ là đúng.
Duy ngước nhìn anh, mắt hơi ngạc nhiên
Đức Duy
Đức Duy
/ấm úng/ Nhưng anh không thấy phiền ạ?
Quang Anh
Quang Anh
/Anh cười nhẹ, hiếm khi thấy/ Tôi đã bảo sẽ giữ cho cậu yên giấc mà.
Duy bối rối. Không rõ là vì nụ cười đó, hay vì giọng nói trầm trầm giữa buổi sáng vắng lặng mà tim em chợt khẽ đập lệch đi một nhịp.
Quang Anh
Quang Anh
Ăn đi, còn phải xuống kiểm tra khu đạn.
Đức Duy
Đức Duy
Dạ!
Hai người ngồi cạnh nhau ăn trong im lặng. Duy có hơi lóng ngóng khi tay vẫn chưa hết lạnh, nhưng vẫn cố tỏ ra bình thường. Quang Anh, trái lại, có vẻ như không để tâm. Anh chỉ ăn từ tốn, thỉnh thoảng lại liếc sang quan sát cậu lính trẻ, rồi lặng lẽ mỉm cười một mình.
___________
Buổi trưa, trời hửng nắng — điều hiếm thấy trong mùa đông năm nay. Duy được giao nhiệm vụ kiểm kê vật tư trong kho phụ, nằm cách trạm chính khoảng một đoạn dốc phủ băng.
Quang Anh
Quang Anh
/Anh lên tiếng, khi thấy Duy lật bản danh sách ra ngoài sân/ Để tôi đi cùng.
Đức Duy
Đức Duy
Ủa, anh không phải trực đài gác chiều nay à?
Quang Anh
Quang Anh
đã đổi với Quang Hùng rồi. Tôi đi.
Đức Duy
Đức Duy
À.. vâng.
___________
Tuyết đã tan một phần, để lộ lối mòn đất đóng băng trơn trượt. Duy bước cẩn thận, mang bao tay dày nhưng vẫn phải chạm khẽ vào tường đá hai bên cho chắc. Quang Anh đi sau vài bước, mắt dõi theo từng cử động nhỏ.
Quang Anh
Quang Anh
Đừng bước mạnh vào mép trái. Dưới đó dễ sập.
Đức Duy
Đức Duy
Dạ, biết rồi ạ.
Quang Anh
Quang Anh
Lúc lạnh cậu rất cứng người, di chuyển kém lắm. Phải luyện thêm.
Đức Duy
Đức Duy
Anh theo dõi kỹ thế luôn à?
Quang Anh
Quang Anh
Có người đứng gác ngủ gật bên vai mình, ai chẳng nhớ kỹ.
Duy suýt trượt chân, quay lại nhìn anh đầy bối rối, hai má đỏ bừng.
Đức Duy
Đức Duy
Anh… còn nhớ chuyện đó nữa sao?
Quang Anh
Quang Anh
Chưa quên được.
Em không đáp. Gió thổi ngang mặt, lùa vào cổ khiến má cậu càng đỏ hơn. Lần này không phải do lạnh.
Kho phụ là một căn nhà nhỏ nửa chìm dưới đất, dùng để giữ nhiệt cho các vật tư cần bảo quản đặc biệt. Bên trong tối, chỉ có vài bóng đèn vàng nhấp nháy. Duy ngồi thụp xuống kiểm đếm từng hòm vật liệu. Quang Anh đứng dựa vào cửa, im lặng như thường.
Đức Duy
Đức Duy
Cái này… đúng đủ. Găng tay cách nhiệt: 15. Mặt nạ dự phòng: 6…
Duy vừa lẩm bẩm vừa gạch vào sổ. Cậu làm việc rất tập trung. Quang Anh nhìn cậu chốc lát rồi quay ra bên ngoài. Nhưng khi anh nghe tiếng Duy kêu nhẹ "a!" thì lập tức quay lại.
Quang Anh
Quang Anh
Sao thế?
Đức Duy
Đức Duy
Không sao! Em… bị dằm gỗ đâm tay…
Quang Anh bước tới, không nói gì. Anh cúi xuống, cầm bàn tay Duy lên. Duy giật mình, muốn rụt lại nhưng bị giữ chặt.
Quang Anh
Quang Anh
Đừng động. Để tôi xem.
Bàn tay anh to, ấm và rắn chắc. Ngón tay khéo léo gỡ nhẹ mảnh gỗ vụn ra khỏi da, rồi lấy khăn bọc đá lạnh đè lên.
Quang Anh
Quang Anh
Được rồi. Không sâu, nhưng vẫn phải sát trùng.
Đức Duy
Đức Duy
E-em...cảm ơn.
Duy cúi đầu, không dám nhìn vào mắt Quang Anh. Nhưng hơi thở của người kia ở khoảng cách gần khiến tim cậu cứ đập loạn lên.
Quang Anh
Quang Anh
Lần sau cẩn thận. Cậu mà bị thương, ai gác đêm với tôi?
Đức Duy
Đức Duy
Anh nói vậy… là vì em làm phiền anh ngủ chứ gì?
Quang Anh
Quang Anh
Không. Là vì nếu thiếu cậu, vai tôi sẽ lạnh.
Duy ngẩng phắt lên, nhìn chằm chằm vào Quang Anh.
Đức Duy
Đức Duy
A-anh...
Quang Anh
Quang Anh
/Anh cười nhẹ/ Tôi vẫn đang đùa.
Nhưng lần này, ánh mắt Quang Anh không giống như đang đùa thật. Trong đôi mắt đó, có một chút dịu dàng, một chút quan tâm, và gì đó rất thật… mà Duy không định nghĩa nổi.
Em cắn môi, cúi đầu lặng lẽ.
_________
Chiều xuống rất chậm. Khi quay về trạm, nắng đã gần tắt, nhưng vẫn còn đủ để chiếu vàng từng góc sân. Duy bước đi chậm hơn thường lệ, có phần trầm tư.
Quang Anh đi cạnh, chẳng hỏi gì, nhưng cũng không rời mắt khỏi cậu quá lâu.
Đức Duy
Đức Duy
/Duy lên tiếng trước, nhỏ thôi Anh Quang Anh.
Quang Anh
Quang Anh
Hử.
Đức Duy
Đức Duy
Anh có nghĩ… ở nơi này, người ta dễ cảm thấy cô đơn không?
Quang Anh
Quang Anh
Có chứ. Trạm biên vắng, quanh năm chỉ thấy tuyết và gió. Không cô đơn mới lạ.
Đức Duy
Đức Duy
Vậy… anh đã từng thấy vui vì có ai đó ở cạnh chưa?
Quang Anh dừng lại một chút. Anh nhìn Duy, ánh mắt như đang dò thấu tận bên trong.
Quang Anh
Quang Anh
Đã từng. Và đang thấy như vậy.
Em không biết nên cười hay nên trốn chạy. Em cứ đứng yên, bàn tay siết chặt trong túi áo, còn lòng thì như có tuyết đang tan.
Ở môt nơi tưởng chừng chỉ có tuyết trắng và kỷ luật, một điều gì đó ấm áp đang chớm nở – như nắng đầu tiên sau chuỗi ngày đông dài.
end
Hot

Comments

Yume🐥

Yume🐥

uầyy đáng iu théeee

2025-08-04

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play