[ Ái Phương X Bùi Lan Hương] Trăm Năm Cưới Lầm , Một Đời Yêu Thật
Chap.3
Mấy ngày sau hôn lễ nhà bá hộ Phan vẫn rộn ràng tiếng người qua kẻ lại . Nhưng giữa ánh nắng ban mai và tiếng cười đùa của gia nhân .Gian nhà phía Đông nơi vợ chồng Ái Phương ở lại vắng vẻ như chưa từng có chuyện gì xảy ra
Cô vẫn đi đi về về như cũ , chỉ là có thêm một người vợ ...mà chẳng thêm một lời hỏi han
Nàng vẫn sống đúng chuẩn mực dẫy sớm ,quét nhà , thay nước, dâng trà ... nhưng mắt ngày lại càng ngày càng buồn hơn
Sáng hôm ấy , khi nàng đang ngồi vá lại áo cho cô trong sân thì bà Phan và vài bà thím trong họ ghé qua
Bà Phan
*gay gắt * Làm dâu trong nhà họ Phan mà vẫn ngồi đất vá áo thế kia . Lên nhà trên lo bữa sáng cho cô hai kìa
Bùi Lan Hương ( Mợ 2)
Dạ thưa má , con đã chuẩn bị xong bữa sáng rồi ạ
mọi người (nhiều)
Mấy bà thím: * cười khẩy * Con dâu mà không có con , không có tiếng , thì có giỏi cách mấy thì cũng để trang trí. Đừng tưởng được cưới mà yên vị
Lời nói ấy như dao cứa vào lòng nàng .Cô tình cờ đi qua , nghe thấy hết .Nhưng lại lạnh lùng quay đi không nói gì
Ngoài vườn Thy Ngọc đang đứng cùng Tóc Tiên, vô tình nghe thấy được lời bàn tán
Lê Thy Ngọc ( cô Tư )
*Nhíu mày * Đều là người nhà mà ác miệng thật . Mới cưới chưa được bao lâu mà đã thúc con nối dõi
Nguyễn Khoa Tóc Tiên ( Mợ Tư )
Không phải ác , mà là ghét . Họ chưa bao giờ chấp nhận cuộc hôn nhân có chồng thật sự , với họ Hương là dị dạng
Thy Ngọc siết tay .Một chút đau đớn hiện trong ánh mắt
Cô trở về muộn hơn thường lệ . Cô đi qua phòng khách , thấy ánh đèn hắt ra từ thư phòng của nàng , cửa khép hờ. Trong đó , nàng đang ngồi một mình bên cạnh khung thêu , mắt đỏ hoe , tay vẫn cố lướt chỉ
Cô bước đi , nhưng rồi quay lại
Phan Lê Ái Phương ( Cô 2)
*Nhẹ giọng * Có ai làm gì em à
Nàng giật mình , ngước lên , cố giấu đi vẻ mệt mỏi
Bùi Lan Hương ( Mợ 2)
Không , không ai làm gì cả , chỉ là ... cảm thấy hơi lạnh thôi
Phan Lê Ái Phương ( Cô 2)
Nếu ai xúc phạm em cứ nói với tui
Bùi Lan Hương ( Mợ 2)
*Nhìn cô cười nhạt * Cô sẽ bênh em sao , trong khi cả nhà này chưa xem em là vợ cô
Lời nói ấy như tát vào lòng cô , cô không đáp . Chỉ đặt xuống bàn một chiếc khăn lụa , cái khăn nàng vá áo vài hôm trước
Phan Lê Ái Phương ( Cô 2)
Khăn em thêu đẹp ,tui giữ , được chứ
Bùi Lan Hương ( Mợ 2)
Nếu giữ nó khiến cô không ghét em hơn ...thì cứ giữ
Hôm sau tin đồn lan khắp nhà họ Phan . Cô hai Phương phải sang phủ huyện lo việc thuế thay cha . Đi tận mười ngày
Nàng nghe xong tay đang dọn bữa sáng khựng lại
Chiều hôm đó nàng rủ Yến sang chơi
Bùi Lan Hương ( Mợ 2)
Chưa kịp quen hơi thở nhau ... đã phải xa
Dương Hoàng Yến
*Nắm tay nàng * Vậy thì hãy viết thư cho cô ấy . Có khi cô ấy sẽ đọc có khi không .Nhưng ít ra lòng mày còn ở lại
Bùi Lan Hương ( Mợ 2)
*Nhìn ra hiên * Nhưng nếu viết , thì viết với tư cách gì ? Người vợ lạ mặt hay cái bóng đến bên đời cô ấy
Cô thu dọn hành lý . Nàng tự tay xếp thêm một bình cao xoa bóp và chiếc khăn vải lót giày
Phan Lê Ái Phương ( Cô 2)
*Nhìn nàng một lúc *Không cần làm thế
Bùi Lan Hương ( Mợ 2)
*Khẽ đáp * Cô không cần , nhưng em muốn . Vì ít nhất ... em là người đưa tiễn
Cô siết nhẹ tay nắm , rồi quay đi. Nhưng khi đến cửa , cô bất giác dừng lại , nói mà không quay đầu
Phan Lê Ái Phương ( Cô 2)
Giữ ấm , nhớ ăn đúng giờ , tui sẽ về trước ngày rằm
Cách cửa khép lại sau lưng cô. Nàng ngồi thẩn thờ một lúc lâu , rồi mới quay về phòng. Lúc này , nàng chưa hề biết , có một lá thư nàng viết bằng mực nho chưa kịp khô , vẫn nằm im trong tay áo
Comments