#2

___________
Tan học, Zanis bước chậm về phía cổng trường, cố lẩn tránh đám đông học sinh. Bầu trời nặng trĩu, gió mang theo hơi nước lạnh như báo hiệu cơn mưa sắp đến.
Anh đứng dưới gốc bàng gần cổng, lặng lẽ quan sát những chiếc xe nối đuôi nhau chạy về. Trong khoảng khắc ấy, Bijan xuất hiện giữa sân trường vừa tháo tai nghe vừa trò chuyện cùng một nhóm bạn nữ lớp bên. Nụ cười cậu ta rạng rỡ, cử chỉ thoải mái.
Zanis
Zanis
*Thằng nào đồn ác không ai dám lại gần cậu ta vậy?*
Zanis
Zanis
*Rõ ràng nhìn trông dễ gần thế kia mà.*
Một bạn nữ trong nhóm che ô cho Bijan rồi nghiêng người hỏi
nvp
nvp
Trong lúc vào tiết học mà cậu dám gục trên bàn mà ngủ trước giáo viên, giáo viên nhắc mãi mà chẳng dậy...
Bijan
Bijan
//Cười nhạt// Ổng giảng cái mẹ gì ấy, buồn ngủ thì làm giấc thôi. Đây cũng không phải là lần đầu
Họ bật cười, âm thanh ấy len vào tai Zanis như một thứ gì đó cứa nhẹ vào lòng anh. Chẳng hiểu sao, anh cảm giác nhói lòng ngực, cảm giác lạc lõng, vô hình.
Tiếng cười của nhóm bạn vẫn vang lên, quấn lấy tai Zanis như từng mũi kim nhỏ. Cậu cắn môi, bàn tay vô thức siết chặt quai cặp đến mức các khớp trắng bệch. Đã định tiến tới, bắt chuyện hay chỉ đơn giản chào một tiếng… nhưng đôi chân nặng trĩu, chẳng thể nhúc nhích.
Mưa bắt đầu lất phất rơi, nhuộm ướt từng sợi tóc. Những người xung quanh vội vã che ô, nắm tay bạn bè kéo nhau về. Chỉ riêng Zanis đứng đó, giống như một mảnh ghép lạc loài không ai buồn nhặt.Trong đám đông đang rời đi, một nhóm nam sinh lớp khác chạy qua, giọng nói vô tình vang lên:
nvp
nvp
1: Nghe nói Bijan ghét nhất mấy người mới hay làm phiền đấy. //nhắc khéo Zanis//
nvp
nvp
2: Ừ, nghe cậu ta nói ghét kiểu người "cứ thấy ai nổi tiếng là thích bám đuôi"
Zanis giật mình. Cậu không làm gì, trò chuyện cũng chẳng được bao lâu, vậy mà… người ta đã mặc định như thế.
Laville
Laville
//Cất giọng vang lên// Này! Lẹ lên cái đi, mưa to rồi nè!!
Zata
Zata
//che ô cho Laville// Khi nào cậu mới chịu về đây, Laville?
Laville
Laville
Chờ thằng đầu khấc Bijan để đi cùng đê!! //quay lại với Zata, chỉ về phía Bijan
Zata
Zata
...Thôi được //thở dài bất lực//
Bijan quay lại, khẽ cười, vẫy tay đáp. Lúc ấy, ánh mắt cậu thoáng dừng trên Zanis đang đứng dưới gốc bàng. Zanis nhìn thấy, tim khẽ run lên một nhịp – tưởng rằng Bijan sẽ nói gì đó, hoặc chí ít là một ánh mắt dịu đi.
Bijan
Bijan
Hừm...//nhíu mày//
Bijan
Bijan
//Nói khẽ nhưng vẫn cố tình nói đủ lớn để Zanis nghe thấy// Lúc nảy có ai đó nhìn chằm chằm, thấy mà phát sợ.
nvp
nvp
Biết đâu người ta thích cậu thì sao? //trêu chọc//
Bijan
Bijan
//Phì cười// Thích à? Loại người như vậy chỉ muốn đeo bám theo tôi cũng muốn được chú ý thôi. Phiền phức lắm.
Những lời ấy như nhát dao xoáy thẳng vào lòng Zanis. Cậu đứng chết lặng, nước mưa hòa cùng hơi lạnh lan khắp người nhưng chẳng còn cảm giác. Trong mắt người kia… cậu chỉ là kẻ phiền toái, muốn lợi dụng danh tiếng để được chú ý.
Bijan
Bijan
//Đi đến rồi lôi Laville chạy về// Đi thôi, không thì người ta hiểu lầm lại phiền
Zata
Zata
Xe mày đâu? Trả vợ lại đây!!? //Gắt giọng, kéo Laville trở lại//
Bijan
Bijan
//Khựng lại// Hah...tao quên mất🤓
Laville bật cười theo, để mặc câu nói trôi đi như trò đùa, nhưng từng chữ rơi vào tai Zanis nặng hơn cả tiếng sấm đầu mùa. Cậu không chỉ bị phớt lờ, mà còn bị coi thường, gán cho những ý đồ chưa từng tồn tại.
Một nhóm học sinh khác bước qua, nhìn Zanis rồi xì xào:
nvp
nvp
1: Đấy, Bijan ghét cậu ta ra mặt luôn rồi kìa.
nvp
nvp
2: Ừm, đứng ngẩn người thế kia, đúng kiểu như muốn bám theo. //Liếc về phía cổng//
Bijan dừng bước, quay hẳn người lại nhìn theo hướng cô ta chỉ. Ánh mắt cậu lướt qua Zanis chỉ một giây rồi hờ hững quay đi. Nhưng miệng thì vẫn nhếch lên, giọng nói lạnh và đủ lớn để người ở cổng nghe thấy:
Bijan
Bijan
Chắc tưởng đứng đó sẽ được tôi để ý? Lạ thật, mới chuyển trường mà đã biết cách diễn trò rồi...
Cả nhóm bạn bật cười ầm, vài người còn giả vờ nhìn quanh để tìm “người đang đóng kịch”. Một cậu bạn nam chêm thêm:
nvp
nvp
Nghe đồn hôm nay ngồi cạnh cậu cũng đỏ mặt hoài, chắc phải cảm nắng đội phó rồi.
Bijan
Bijan
//Bijan lắc đầu, cố tình thở dài chán nản// Cảm nắng hay không thì liên quan gì đến tôi? Tôi không có hứng chơi với mấy người muốn bám lấy để nổi tiếng đâu. Phiền phức lắm.
nvp
nvp
//Bạn nữ cầm ô nhướng mày, nửa đùa nửa thật// Thế mà tao tưởng Bijan nổi tiếng ga lăng chứ? Thấy người mới ướt sũng như vậy mà cũng mặc kệ, ác ghê.
Bijan
Bijan
Tôi không phải bảo mẫu. Mưa thì tự biết đường mà về. Ở đây mà giả vờ yếu đuối để ai thương hại… xin lỗi, tôi không mắc bẫy đâu.
Tiếng cười lại vang lên, chua chát và gai góc. Một bạn khác còn chỉ thẳng tay về phía Zanis
nvp
nvp
Này, chắc nghe hết rồi đó. Đứng vậy không lạnh à? Chắc đang đợi anh đội phó “anh hùng cứu mỹ nhân”.
Bijan
Bijan
Cứ đứng đó mà đợi. Tôi mà quay lại giúp thì... thôi quên đi, không đời nào. Người như thế thì tôi tránh còn không kịp.
Câu nói ấy đanh lại như tiếng sấm, khiến cả nhóm phá lên cười một lần nữa. Bijan khoác vai cậu bạn cùng nhóm, xoay xe lại, nhưng trước khi rời đi vẫn cố tình ngoái lại, ném thêm một câu sắc lạnh
Bijan
Bijan
Mới đến đã muốn gây sự chú ý thì… không hợp đâu. Đây không phải nơi để diễn vai đáng thương.
Chiếc xe lăn bánh, bánh xe nghiến lên nền gạch ướt để lại vệt dài. Tiếng cười và những lời chế giễu dần tan trong mưa, nhưng từng chữ lại in hằn trong đầu Zanis như lưỡi dao khắc sâu vào da thịt.Cậu đứng chôn chân, bàn tay siết quai cặp đến trắng bệch. Muốn lên tiếng phản bác, muốn nói rằng mình chỉ đang đợi cơ hội chào hỏi, rằng không hề có ý bám theo ai… nhưng cổ họng nghẹn cứng.
Từng học sinh khác đi ngang, vài ánh mắt tò mò, vài cái lắc đầu đầy thương hại. Có người khẽ thì thầm
nvp
nvp
1: Tội ghê, chắc thích Bijan thật… nhưng bị từ chối công khai thế kia thì quê chết.
nvp
nvp
2: //Đáp lại, giọng nửa cười nửa trách// Cũng tại tự lao vào thôi, ai bảo mới đến đã nhắm vào đội phó làm gì.
Những lời bàn tán ấy hòa cùng tiếng mưa, xoáy vào tai Zanis, làm đôi mắt cậu nhòe đi mà chẳng biết do nước mưa hay do thứ khác.Phía xa, Bijan cùng nhóm bạn vừa đi vừa cười, bóng lưng họ dần biến mất sau hàng cây. Không một lần quay lại. Không một cơ hội để Zanis giải thích.Và giữa sân trường mưa trắng xóa ấy, Zanis nhận ra – ngay từ ngày đầu, khoảng cách giữa họ không chỉ là vài bước chân… mà là cả một bức tường lạnh lẽo, dựng lên bởi chính người mà cậu vừa chớm có thiện cảm.
Zanis
Zanis
*Hừm...*
Zanis
Zanis
*Có lẽ mình sai thật… * //Zanis cúi đầu, nước mưa hòa cùng giọt nước mắt lặng lẽ trượt xuống gò má//
Zanis
Zanis
*Mới đến đã nghĩ rằng ít nhất có thể bắt chuyện, có thể được chào hỏi một cách bình thường…*
Zanis
Zanis
*Thì ra chỉ là tự mình tưởng tượng. Ở đây, mình chẳng là gì cả… chỉ là cái bóng ngốc nghếch đứng chờ một điều không bao giờ đến.*
Cậu hít sâu, cố nuốt nghẹn vào trong, nhưng ngực lại càng đau hơn. Bàn tay cậu run nhẹ, muốn bước đi thật nhanh để tránh ánh mắt của người khác, nhưng đôi chân lại như đóng rễ.
Zanis
Zanis
Tại sao cậu ấy phải nói như thế? Mình đã làm gì sai đâu… Chỉ muốn làm quen thôi mà…
Một tiếng sét vang xa, kéo Zanis về hiện thực. Cậu lặng lẽ kéo cặp lên vai, rảo bước ra khỏi cổng, bóng lưng nhỏ bé lọt thỏm giữa màn mưa mịt mùng, trong khi sâu thẳm trong lòng, một vết thương mới vừa được khắc sâu – âm thầm, nhưng không dễ gì lành lại.
Zanis
Zanis
*Dù mình có thật sự thích cậu ta cũng có gì sai à?...*
Zanis
Zanis
//đặt tay lên trán// 「tch- sao lại yếu lòng rồi...」
________
t/g là con tôm🦐
t/g là con tôm🦐
1500chữ 58 ô thoại🐒
t/g là con tôm🦐
t/g là con tôm🦐
Nhớ lại hồi đó viết truyện là ngày 3chap thấy chưa đủ còn giờ tao drop cả tháng còn được
Hot

Comments

✨️✨️Iuotpnhattrendoi🙈✨️✨️

✨️✨️Iuotpnhattrendoi🙈✨️✨️

ô hô ngược bi đỏ nặng vào cho mẹ 😊😊😊

2025-08-05

0

Quỳnhnè🐧

Quỳnhnè🐧

mọe thk Bi đâu ai cho mài làm anh t khók🥰

2025-08-05

1

độn bôn lù enzo

độn bôn lù enzo

tưởng mạng yếu ai ngờ avatar màu trắng🥰

2025-08-06

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play