#3

NovelToon
t/g là con tôm🦐
t/g là con tôm🦐
Có setl cũng vui á😏
t/g là con tôm🦐
t/g là con tôm🦐
Mà lúc đầu tao tưởng tao bot, hoá ra chỉ kêu do tao tử tế, tinh tế nên hợp làm top hơn😭 Tao tưởng tao giành kèo trên với bả không
____________
Buổi sáng hôm sau, lớp 11A3 náo nhiệt hơn hẳn. Những tiếng xì xào truyền tai nhau, như những làn sóng nhỏ lan dần khắp căn phòng học. Khi Zanis bước vào, cảm giác đầu tiên của cậu là hàng chục ánh mắt đổ dồn về mình – vừa tò mò, vừa ái ngại, xen lẫn cả chút chế giễu.
Laville, bật cười nhưng ánh mắt không giấu được sự tức giận, nghiêng người thì thầm với Zata khi cả hai vừa đặt cặp xuống:
Laville
Laville
Cậu nghe gì chưa? Người mới hôm qua đứng dưới mưa cả tiếng đồng hồ, vậy mà đội phó không thèm đoái hoài…
Zata
Zata
//Khẽ cau mày, liếc nhìn về phía Zanis đang bước chậm rãi đến bàn cuối// Đừng có nói mấy chuyện này lung tung nữa. Thấy không? Cậu ấy đang bị cả lớp soi mói rồi.
Laville
Laville
//Cậu bặm môi nhưng mắt vẫn ánh lên tia lửa khó chịu// Nhưng rõ ràng là Bijan quá đáng. Cậu ấy đâu đáng bị đối xử như thế. /Tiếng thì thầm không đủ để át được những lời bàn tán khác./
– “Nghe bảo cậu ta cố tình đứng chờ để gây chú ý…” – “Tội ghê… nhưng mà cũng hơi kịch quá, phải không?” – “Ha, đúng kiểu giả vờ yếu đuối để bám người nổi tiếng.”
Laville
Laville
//Khẽ nghiến răng// Nhìn xem, cậu ta còn thản nhiên như không. Tôi mà là Zanis, chắc tức chết.
Zata
Zata
//Đặt tay lên vai Laville để giữ bình tĩnh// Đừng gây chuyện… nhưng nếu Bijan còn tiếp tục, tôi sẽ không để yên
Laville
Laville
//Ngoái lại nhìn Zata// Tính đánh lộn à?
Zata
Zata
...Không, chỉ luyện võ mồm thôi. Con nít như cậu chỉ nghĩ tới mức đấy.
Laville
Laville
💢..
Giờ ra chơi đến, không khí căng thẳng hơn khi Laville bất ngờ bước thẳng đến bàn Bijan. Cả lớp im lặng, chờ xem chuyện gì sẽ xảy ra.
Laville
Laville
//Chống tay lên bàn, giọng nói rõ ràng// Này Bijan, Có thật là cậu bỏ mặc người mới dưới mưa hôm qua không?
Bijan
Bijan
//Ngẩng đầu nhìn Laville. Cậu hơi nghiêng đầu như thể câu nói này thật vô nghĩa.// Ừ, bộ có ai chết à?
Cả lớp ồ lên. Một vài tiếng cười khẽ vang lên phía cuối lớp.Bijan tiếp tục, giọng đủ lớn để mọi người nghe thấy:
Bijan
Bijan
Chúng ta đâu quen biết gì. Tôi không có nghĩa vụ phải che ô hay đưa cậu ta về.
Laville mở miệng định phản bác, nhưng Bijan đã dựa lưng vào ghế, nhếch môi cười:
Bijan
Bijan
Với lại… tôi không thích mấy người giả vờ yếu đuối để thu hút sự chú ý.
Không gian như đóng băng. Ánh mắt mọi người lập tức đổ dồn về Zanis – người ngồi lặng lẽ ở góc lớp. Móng tay cậu bấu chặt vào bìa sách, trắng bệch đến mức tưởng như sắp bật máu. Đôi mắt cậu run rẩy, nhưng không dám ngẩng lên.
Laville
Laville
//Gắt giọng lên// Cậu nói năng kiểu gì đấy!? Bộ Zanis vừa úp thùng rác vào đầu cậu à? Zanis tạt nước sôi vào háng cậu à!!?
Bijan
Bijan
//Lạnh nhạt đáp// Cậu bênh vực cậu ta để làm gì? Tôi chỉ nói sự thật thôi.
Heino
Heino
//Ngồi ở dãy bàn dưới, đáp lại có chút khó chịu// Bijan, cậu đã đi quá xa rồi. Dù là ai, để người khác đứng dưới mưa cả tiếng đồng hồ để đợi cậu cũng không phải cách cư xử của một đội phó.
Bijan
Bijan
//Nhíu mày// Giúp hay không là quyền của tôi. Ai mượn cậu ấy chờ tôi làm gì? Cậu ấy nghĩ tôi sẽ tử tế tới giúp chắc?
Billow
Billow
//Lông mày hôn nhau// *Thì ra chồng của mình là đệ của Sephera*
Billow
Billow
//Đặt tay lên trán// *Tao ngại quá...*
Lúc này, Zata đứng dậy, bước đến chắn ngang giữa Laville và Bijan. Giọng cậu trầm xuống, đầy kiềm chế nhưng ẩn chứa sự tức giận:
Zata
Zata
Thôi đi Bijan, cậu không giúp cậu ta thì cũng đừng nói mấy lời không lọt được lỗ dit như vậy.
Bijan
Bijan
//Cậu khẽ nhướng mày, vẻ thách thức hiện rõ// Thế cậu muốn làm gì? Bắt tôi xin lỗi à?
Zata
Zata
//Zata siết chặt tay nhưng vẫn giữ bình tĩnh// Không, tôi muốn cậu hiểu rằng không phải ai cũng như cậu nghĩ. Cậu không biết Zanis đã trải qua những gì khi mới đến đây… và cậu cũng chẳng biết người ta mong đợi một chút tử tế từ cậu thế nào đâu.
Bijan
Bijan
//Cậu im lặng vài giây, nụ cười nửa miệng biến mất, nhưng rồi cậu lại cười khẩy, quay đi// Tôi không cần biết.
Lời nói ấy như cánh cửa lạnh lẽo đóng sập. Cả lớp lặng im. Chỉ có tiếng ghế của Laville kéo kèn kẹt, cậu hậm hực quay lại chỗ, còn Zata vẫn đứng nhìn Bijan bằng ánh mắt thất vọng
Ở góc lớp, Zanis cúi đầu thấp hơn, bàn tay run rẩy. Cậu nghe mọi lời nhưng không thể lên tiếng. Cảm giác bị coi như kẻ giả dối khiến lồng ngực như bị bóp nghẹt.
Lúc tan học, khi hầu hết học sinh đã về, Laville lặng lẽ ngồi xuống cạnh Zanis. Giọng cậu nhẹ đi, không còn gai góc như trước:
Laville
Laville
Này… đừng để lời của Bijan làm cậu tổn thương. Tôi với Zata tin cậu không cố ý.
Zanis
Zanis
//Zanis chỉ khẽ lắc đầu, giọng nói nghẹn lại// Có lẽ… đúng là tôi không nên trông chờ gì cả.
Zata
Zata
//Anh bước đến, đặt tay lên vai Zanis, giọng nghiêm túc//Không, người sai là cậu ta. Zanis, nếu cậu cần, bọn tôi sẽ đứng ra bênh cho cậu. Đừng tự trách bản thân nữa.
Ánh mắt Zanis hơi run, lần đầu tiên trong ngày xuất hiện chút ấm áp. Nhưng sâu trong lòng, nỗi đau từ những lời lạnh lùng của Bijan vẫn như vết dao chưa thể lành.
Từ xa, Bijan đứng dựa vào khung cửa, nhìn cảnh tượng ấy. Đôi mắt cậu không còn vẻ hờ hững như ban sáng, thay vào đó là chút gì đó phức tạp, khó nắm bắt. Nhưng khi nhận ra Laville đang khoác áo lên vai Zanis, Bijan siết chặt nắm tay, lặng lẽ bỏ đi.
Khoảng cách giữa hai người – một bước mà tưởng chừng cả đại dương. Và từ đó, những tin đồn càng lan nhanh hơn, như lửa gặp gió, đẩy trái tim Zanis vào vòng xoáy cô độc và hiểu lầm ngày một sâu hơn.
Bijan
Bijan
//Tay nắm chặt quai cặp// *Không được xót, không được xót, không được xót...*
Bijan
Bijan
*Anh...anh ta chẳng là gì đối với mình, sao lại phải đối xử tử tế?*
Bijan
Bijan
*Đợi đi, rồi có ngày anh cũng phải bị tôi vác chân lên vai mỗi ngày thô-*
Bijan
Bijan
...
t/g là con tôm🦐
t/g là con tôm🦐
Lộ liễu quá.
.
.
.
-Những ngày sau đó-
Mỗi khi Zanis bước vào lớp, những tiếng thì thầm lại vang lên:
– “Cậu ta chắc thích đội phó thật…” – “Biết bị từ chối mà vẫn cố bám.” – “Tội nghiệp… nhưng cũng đáng thôi.”
Zanis
Zanis
...
Zanis chỉ im lặng. Cậu quen dần với việc bị ánh mắt soi mói bủa vây, nhưng trái tim thì không thể nào làm quen được với cảm giác bị Bijan gạt bỏ hoàn toàn. Mỗi lần cậu ta bước qua mà không liếc nhìn, Zanis lại thấy khoảng cách ấy lớn thêm một chút.
Một buổi chiều, khi trời vừa ngớt mưa, Zanis vô tình bắt gặp Bijan đang trò chuyện cùng một học sinh lớp khác ở sân sau. Người kia cười rạng rỡ, còn Bijan cũng mỉm cười đáp lại – một nụ cười mà Zanis chưa từng nhận được.Cậu đứng lặng dưới tán cây, lòng nhói đau.
Laville
Laville
//Xuất hiện bên cạnh, khẽ nói// Đừng nhìn nữa… Cậu sẽ chỉ tổn thương thêm thôi.
Laville định đáp thì Zata bước đến, ánh mắt nghiêm nghị nhìn cảnh tượng phía xa:
Zata
Zata
Không phải lỗi của cậu. Bijan chỉ đang cố tỏ ra không quan tâm.Có thể… cậu ấy sợ điều gì đó.
Tao bảo lộ liễu có sai đâu.
Zanis
Zanis
//Cười nhạt// Sợ? Nếu vậy sao lại chọn cách làm tổn thương người khác?
Không ai trả lời. Chỉ có tiếng gió khẽ rít qua những tán lá, cuốn theo mùi đất ẩm và chút buồn khó gọi thành tên.
———
Ở thư viện, Qi và Yue cùng ngồi cạnh cửa sổ, vừa làm bài vừa trò chuyện nhỏ:
Yue
Yue
Mình thấy Zanis yếu đuối nhưng thật lòng. //Khẽ nói, đôi mắt nhìn xa xăm.//
Qi
Qi
Ừ… //Gật đầu, bàn tay đặt lên tay Yue//
Qi
Qi
Cũng giống như trước đây, khi mình sợ nói ra cảm xúc với cậu… nếu cậu cũng lạnh lùng như Bijan, chắc mình đã bỏ chạy rồi.
Yue
Yue
Nhưng mình không làm vậy. //Mỉm cười, siết chặt tay Qi//
Yue
Yue
Mình chọn ở lại, vì… mình yêu cậu.
Hai mẹ này làm tao tiểu đường
Giữa khoảng lặng của thư viện, những lời ấy như một ngọn nến nhỏ thắp sáng góc tối, đem lại chút ấm áp mà Zanis lúc này đang thiếu.
———
Ngoài sân bóng, Heino và Billow đang tập ném bóng rổ. Sau mỗi lần Billow ném trượt, Heino lại tiến đến, nhẹ nhàng đặt tay chỉnh tư thế:
Heino
Heino
Không cần gồng quá...thả lỏng vai
Billow
Billow
Như thế này à? // Cậu hỏi, hơi đỏ mặt khi nhận ra khoảng cách giữa họ gần đến mức nghe được nhịp thở của nhau.//
Heino
Heino
Ừ… //Anh khẽ cười, ánh mắt dịu dàng hơn mọi khi.//
Heino
Heino
Cậu làm tốt hơn rồi.
Zanis đứng từ xa quan sát, vô tình thấy cảnh tượng ấy. Cậu thầm nghĩ: Tại sao người khác có thể dễ dàng nhận được sự dịu dàng… còn mình thì không?
———
Buổi tối hôm đó, trong ký túc xá, Teeri và Rouie ngồi cùng nhau trên giường tầng hai. Ánh đèn vàng dịu chiếu lên gương mặt Rouie khi cô cẩn thận lau khô tóc cho Teeri.
Rouie
Rouie
Cậu lúc nào cũng quên mang dù. //Trách yêu.//
Teeri
Teeri
Vì mình biết… lúc nào cũng có cậu ở đây. //đáp lại, đôi mắt cong thành nụ cười.//
Khoảnh khắc ấy, cả hai chỉ lặng lẽ nhìn nhau, không cần thêm lời hứa nào nữa – chỉ cần cùng nhau che chở dưới một chiếc ô nhỏ là đủ.
———
Đêm muộn, Bijan đứng trên ban công, tay cầm điện thoại nhưng không bấm gọi. Dưới sân, Zanis ngồi một mình trên ghế đá, ôm gối nhìn trời sao.
Bijan
Bijan
//Cậu khẽ thì thầm với chính mình// Tại sao… mình không thể bước xuống đó, nói một câu xin lỗi…
Nhưng rồi cậu lại siết chặt điện thoại, quay vào phòng. Khoảng cách một bước… vẫn chưa ai đủ can đảm để vượt qua.
Bijan nằm xuống giường, ánh trăng hắt qua khung cửa sổ, vẽ lên trần nhà những vệt sáng mờ. Trong lòng cậu, hình ảnh Zanis ngồi một mình ngoài sân cứ lặp đi lặp lại, giống như một vết xước nhỏ nhưng âm ỉ đau.
Cánh cửa phòng khẽ mở. Heino bước vào, tay cầm một chai nước:
Heino
Heino
Vẫn chưa ngủ à? //Anh hỏi, giọng thấp và chậm//
Bijan
Bijan
Không buồn ngủ.//Bijan đáp ngắn gọn, mắt vẫn nhìn trần nhà.//
Heino ngồi xuống mép giường, đôi mắt sắc sảo nhưng ẩn chứa sự thấu hiểu:
Heino
Heino
Tôi cứ thấy cậu tránh né Zanis. Làm vậy...ổn thật sao?
Bijan
Bijan
Cậu ta sẽ ổn thôi. //Bijan quay mặt đi, như muốn trốn tránh chính mình.//
Bijan
Bijan
Tôi không muốn dính líu
Heino
Heino
Có ai ổn chứ cậu ta thì không. //khó chịu đáp//
Heino
Heino
Hay là…//Heino hơi ngập ngừng// cậu sợ rằng nếu tiến gần quá, sẽ không rời đi được nữa?
Bijan giật mình. Đôi mắt cậu lóe lên tia hoảng hốt nhưng nhanh chóng bị che lấp bằng vẻ lạnh lùng:
Bijan
Bijan
Nằm..nằm mơ đi, nếu có tiến gần tới mức nào thì tôi vẫn sẽ dứt được cậu ta thôi!!
Heino
Heino
Có dứt được thì trong lòng cậu vẫn được in rõ hình ảnh của người ấy thôi. Tôi đoán là cậu đang cố gắng tỏ ra lạnh lùng chỉ để giữ hình tượng thôi nhỉ?
Bijan
Bijan
Có dứt được mà vẫn giữ được hình ảnh của người ấy trong lòng? Buồn cười...
Heino
Heino
Tch- Cậu tỉnh rồi thì lo mà xin lỗi cho tử tế. //Đứng lên rồi bước ra khỏi phòng cậu, đi về ký túc xá//
Bijan
Bijan
...
Không khí trở nên tĩnh lặng, cậu chưa có cảm giác này bao giờ...cảm giác khó chịu, cứ nhói trong lòng nhưng cậu vẫn bất chấp trấn an bản thân.
"Không phải đâu, mình dễ gì mắc vào lưới tình của cậu ta chứ!"
_______
t/g là con tôm🦐
t/g là con tôm🦐
2000 chữ
t/g là con tôm🦐
t/g là con tôm🦐
Mình thật là chăm chỉ🐒
Hot

Comments

明_ Hạ Minh

明_ Hạ Minh

setlove mà đi top vs rừng ấy, cỡ song kiếm hợp bích đấy ms kinh dị🗿 đi gank, đi đẩy trụ, kiểm soát mục tiêu cx kinh nx🗿🗿🗿

2025-08-05

1

Quỳnhnè🐧

Quỳnhnè🐧

nhìn mặt là bt chưa đọc tên truyện🐧

2025-08-05

3

✦⭒hnb'⭒✦

✦⭒hnb'⭒✦

dịu dàng hơn mọi khi=)) chứ bình thường anh nhìn con cá bằng ánh mắt gì!?

2025-08-05

3

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play