#2

Din tốt s1tg🎉
Din tốt s1tg🎉
sao phờ lóp quá zay😭
Din tốt s1tg🎉
Din tốt s1tg🎉
ồn lên đi mà😭
⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯
???
???
/cười nửa miệng, cúi xuống/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nín thở/
Đầu gậy bóng chày rỉ máu, từng giọt tí tách nhỏ xuống mặt sàn gạch
Lồng ngực phập phồng, máu từ trán trượt qua đuôi mày, lăn dài xuống gò má rồi rơi xuống cổ áo
???
???
/giơ cao cây gậy/
???
???
/chưa kịp chạm vào em, khựng lại/
Trong một giây đó, mắt hắn đảo nhanh nhìn xung quanh như phát hiện ra điều gì
???
???
/đột nhiên xoay người bỏ chạy/
Tiếng bước chân lạch bạch, nặng nề
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nhướng mày giữa lớp máu phủ mi mắt/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
"Hắn chạy kì vậy?"
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Như có tật ở chân
Mỗi bước nhấc lên đều không đều nhịp, chân sau lê kéo trên mặt đất
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/thở hắt, toàn thân run rẩy/
Em vẫn nằm bất động trong một đống hỗn loạn của mảnh kính, túi hàng hóa văng vãi, và máu đang rỉ thành vệt dưới người
Gió từ khe cửa tiệm lùa vào, lạnh buốt
Em không biết mình đã nằm bao lâu, nhưng tiếng bước chân từ phía sau bỗng vang lên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cậu là ai?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Làm cái gì ở đây vậy hả?
Một giọng nam trầm vang lên, bực bội rõ ràng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/quay đầu, mơ hồ nhìn thấy một người đàn ông đang tiến lại gần từ phía sau quầy/
Hắn trẻ
Tầm hơn 25 thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/lắp bắp/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi...tôi bị
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Phá kính tiệm tôi ra như vậy mà còn định nói lý do?
Giọng hắn không lớn nhưng khiến người nghe thấy xấu hổ hơn cả bị chửi tục.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ráng gượng dậy, nhưng hai tay run bần bật, máu chảy nhiều hơn tưởng/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/hằn học lấy hộp cứu thương tiến lại chỗ em/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Còn ngồi đó làm tượng à?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đưa tay đây
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Xin lỗi...
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không cố ý
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không cần xin lỗi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đền tiền sửa kính là được
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng...tôi
Hắn nói vậy, nhưng tay vẫn kéo cổ tay Duy lại, lấy khăn sạch ép vào vết rách dài trên cánh tay em
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/giật mình vì đau/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
A..a
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng nhúc nhích
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Muốn nhiễm trùng không?
Giọng chát
Máu đỏ thấm vào lớp vải trắng, loang ra như hoa
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/Cúi đầu nhìn vết thương, cau mày/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sâu đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mắt cậu có vấn đề à?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/gật đầu liền/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi bị cận
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quên mang kính
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Lúc nãy… có người đuổi theo tôi…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ngẩng đầu lên/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Người?
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Một gã… hắn cầm gậy bóng chày
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Tôi không biết là ai
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Hắn đuổi tôi một đoạn rồi… bỏ đi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/im lặng 1 lúc rồi lạnh lùng/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chắc là thằng điên nào nghiện thuốc
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nhìn hắn ái ngại/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nếu không có anh… tôi…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi đâu có làm gì
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Chỉ là ghét nhìn người khác làm bẩn sàn nhà mình thôi
Bất giác, em nhận ra mình vẫn còn sống
Mặc dù người kia đã chạy đi, nỗi sợ vẫn chưa tan, vẫn như còn quẩn trong lồng ngực, nặng như đá
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh tên gì?
Hắn không ngẩng lên
Vẫn cẩn thận dán lại vết thương bằng băng cá nhân
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Quang Anh
Cái tên vừa buông ra, lơ lửng trong không khí
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/đứng dậy, ném khăn dính máu vào thùng rác cạnh quầy/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đức Duy đúng không?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Thẻ sinh viên của cậu rơi trên sàn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/gật đầu cảnh giác/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Làm sao anh biết?
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi nhặt lên
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Không mù chữ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/đưa lại cho em/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Cảm ơn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cảm thấy sai sai mà không biết sai ở đâu/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không thích phiền phức
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Mai quay lại đền tiền cho tôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Nhưng tôi-
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đừng hòng nghĩ đến chuyện chạy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Muốn thì tôi tìm ra được cậu đấy
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/ánh mắt lạnh như băng/
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
/quay đi/
Không một lời quan tâm, không một cái nhìn dư thừa
Chỉ để lại một mình Duy ngồi đó, giữa nền nhà lấm tấm máu, tay băng trắng, tim vẫn đập loạn trong lồng ngực
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh sao?
⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯
Khi Duy lết về đến nhà thì đồng hồ đã chỉ gần 3 giờ sáng
Thực chất chỉ là của An cho mượn
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/tra khóa đẩy cửa vào/
Từng bước chân nặng trĩu kéo lê trên nền gạch, đau đến mức như có đinh găm vào xương
Sự đau đớn đó là quá đỗi quen thuộc
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/cởi áo/
Chiếc áo rách te tua dính máu, lớp vải bên trong đã bết dính vào vết thương khô lại
Mỗi lần kéo là da bị bật ra theo từng mảng
Không chảy máu nữa, nhưng cái mùi tanh kim loại và mồ hôi đã hòa quyện thành thứ gì đó gần giống mùi xương chết trong ống cống lâu ngày
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Dơ quá..đi tắm thôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/mở vòi hoa sen không cần kiểm tra nhiệt độ/
Dòng nước ào xuống, xối từ đỉnh đầu qua lưng, xuyên qua những mảng da trầy trụa
Nóng đến mức nước bốc hơi, làm mờ cả gương
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/không nhíu mày/
Không rát
Khônh buốt
Không cảm nhận được
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/ngồi thụp xuống bồn tắm/
Để nước dội thẳng vào lưng, nước bắn tung tóe như một cơn mưa axit
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/tay ôm gối, tay còn lại gác lên miệng bồn cằm tì lên đầu gối, mắt mở to vô hồn/
Trong tiếng rào rào của nước, những ký ức cũ lại lần mò về
- - - - -
Cha Dượng
Cha Dượng
/vừa bịt miệng em vừa sờ nắn khắp nơi/
Cha Dượng
Cha Dượng
/nở nụ cười đê tiện, khốn nạn/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Ưm.../giàn giụa nước mắt/
Cha Dượng
Cha Dượng
Ngậm miệng lại
Cha Dượng
Cha Dượng
Mày kêu một tiếng tao giết mẹ mày
Giọng người đàn ông đó vẫn rõ như mới hôm qua
Nồng nặc mùi rượu, hơi thở phả sát vào cổ, da thịt thô ráp miết lên da non, bẩn thỉu đến mức nhớ lại cũng thấy buồn nôn
Khi đó em 10 tuổi
Không hiểu "thỏa mãn" nghĩa là gì
Không hiểu "phản kháng" là sao
Em chỉ biết nhắm mắt...chờ qua hết đêm
Sau đó là một tràng cười chua chát từ người đàn bà mà em gọi là mẹ
Mỗi lần nhìn thấy vết tím bầm trên đùi con mình, bà ta chỉ thở dài
Mẹ Duy
Mẹ Duy
Ráng đi
Mẹ Duy
Mẹ Duy
Tao chưa đuổi mày ra khỏi nhà là may
Mẹ Duy
Mẹ Duy
Có phải con gái đâu mà sợ cái gì?
Mẹ Duy
Mẹ Duy
Mày không chiều cha già đó là nó giết tao đấy
Từ đó, nước mắt cũng không còn giá trị
Lớn lên, người ta không còn chạm vào em nhiều nữa
Nhưng gậy, thắt lưng da, dép tổ ong... thứ nào cũng từng để lại vết
Tất cả là để "dạy dỗ" ít nhất là theo cách mà họ nói.
Đến năm 18 tuổi
Em mới đủ can đảm bỏ nhà đi
Không một xu dính túi
Sống bằng bánh mì hết hạn, những đêm ngủ dưới gầm cầu, những lần trốn khỏi bọn côn đồ biến thái và cả những cái chạm nhẹ vào lưng đủ khiến em giật bắn người
Cũng may có An cứu vớt nên mới còn em của ngày hôm nay
- - - - - -
Trong bồn tắm, nước vẫn chảy
Làn da em đỏ rực lên như bị bỏng nước sôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/mắt vẫn mở mím chặt/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh...
Hắn đã chửi em
Hắn lạnh lùng, vô cảm, còn chẳng buồn hỏi em có sao không
Nhưng… hắn băng bó cho em, không rời đi
Không cười nhạo
Không đánh
Không chạm vào cơ thể một cách dơ bẩn
Với Duy, như vậy… là quá đủ
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Có lẽ… hắn là người tốt…
Câu nói đó bật ra trong đầu, dịu dàng và nguy hiểm, như một khúc ru mê sẵn sàng nuốt trọn lý trí
Ting
Là chuông cửa nhà em khẽ vang
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
/nhíu mày/
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
3h sáng rồi ai còn tới vậy?
⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯⎯
Din tốt s1tg🎉
Din tốt s1tg🎉
Din kh cổ xúy cho việc luận loan, blgđ, xhtd đó chỉ là quá khứ của phản diện chỉ thêm vào để hiểu rõ hơn về nhân vật, và không tiếp nối cho tương lai
Din tốt s1tg🎉
Din tốt s1tg🎉
Phòng thủ tuyệt đối nhỏ nào kêu Din làm truyện lệch lạc t vả đốp chát
Hot

Comments

𝘛2𝘩𝘻𝜗𝜚

𝘛2𝘩𝘻𝜗𝜚

cái cảm giác mà mình ngồi trong phòng thi đại học mình thi đại học á ,cái bài thi mình dư sức làm được nhưng mình chỉ được phép làm phân nửa thôi phân nửa còn lại mình phải bỏ giấy trắng tại nhà mình nghèo quá mà. Vừa hết giờ là mình ra liền luôn còn mấy bạn khác ngồi còn viết nữa mà mình nộp bài ra trước luôn . vừa ra thấy mẹ mẹ hỏi làm được kh con mình nói dối là mình làm kh được ,bài khó quá. Thấy mẹ mình rưng rưng mình cũng rưng rưng theo mà phải kiềm lại. ความรู้สึกตอนที่นั่งสอบเข้ามหาวิทยาลัย คือ ฉันกำลังทำข้อสอบเข้ามหาวิทยาลัย ฉันทำข้อสอบได้เกินพอแต่กลับทำได้แค่ครึ่งเดียว ครึ่งที่เหลือฉันต้องเว้นว่างไว้เพราะครอบครัวฉันยากจน พอหมดเวลาฉันก็รีบออกไปทันที นักเรียนคนอื่นยังเขียนไม่เสร็จแต่ฉันส่งกระดาษคำตอบก่อน พอออกไป แม่ก็ถามว่าทำได้ไหม ฉันโกหกว่าทำไม่ได้ ข้อสอบยากเกินไป พอเห็นแม่ร้องไห้ ฉันก็กลั้นน้ำตาไว้ไม่อยู่ แต่ต้องกลั้นเอาไว้ Чувство, когда я сидел в аудитории для вступительных экзаменов в университет, я сдавал вступительный экзамен в университет, я мог бы сделать экзамен более чем достаточно, но мне разрешили сделать только половину, другую половину мне пришлось оставить пустой, потому что моя семья была очень бедной. Как только время истекло, я немедленно ушел, другие студенты все еще писали, но я сдал свою работу первым. Как только я ушел, моя мама спросила, могу ли я это сделать, я солгал и сказал, что не могу, тест был слишком сложным. Видя, как моя мама плачет, я тоже заплакал, но мне пришлось сдержаться.

2025-08-09

2

𝘛2𝘩𝘻𝜗𝜚

𝘛2𝘩𝘻𝜗𝜚

Ô mài kớtttt, em thành tâm em quỳ lạy anh, anh ơi anh đẹp như nàng tiên cá, anh xinh như hoa như ngọc như vàng như kim cương như nữ thần như nam thần vẻ đẹp của anh có thể nói là nam lẫn nữ đều em, từ khi làm fan anh em cảm thấy thật tự hào khi có một idol như anh anh thật là tốt bụng anh thật là đẹp trai anh đẹp trai hết phần thiên hạ rồi, em yêu anh và em sẽ nhường Duy cho anh, ai lớp du, ai mít du, Duy lớp Du

2025-08-09

2

ngqahn_18th3🐑

ngqahn_18th3🐑

sao cái tên với lời thoại nó lệch vậy Din=)))

2025-08-05

4

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play