Chương 2: Thanh trong thanh cao, Tùng là trong tứ đại phong thủy

 Cô còn nhớ lần đó anh trai cô đã nói rõ ý nghĩa tên của anh ấy. Anh trai cô nói:

  "Cậu ấy tên Đinh Thanh Tùng, nghe bảo là Thanh trong thanh cao còn Tùng trong tứ đại phong thủy."

  Nhật Hạ vừa đạp xe về nhà vừa nhớ tới ngày hôm đó. Những cơn gió mùa hạ thổi qua làm mái tóc của cô rối lên một chút. Chiếc áo trắng đồng phục làm nổi bật lên gương mặt thanh tú và dịu dàng của cô.

 Nhật Hạ về tới nhà dựng xe vào sân rồi bước vào trong nhà, thì dì Phương- mẹ kế của cô đang ngồi trên ghế sofa xem phim và uống trà.

"Con chào dì ạ."

Dì Phương gật đầu, Nhật Hạ hỏi:

"Mẹ con vẫn chưa về ạ? Con nhớ bà ấy quá!"

Bà Phương sắc mặt có chút khó coi:

"Chưa, chị ta đã đi rồi, con đừng mong chị ta sẽ về nữa."

Nhật Hạ buồn bã đi lên phòng, mẹ của cô bỏ đi khi cô mới năm tuổi, ngày nào cô cũng ôm hi vọng rằng mẹ cô sẽ quay về nhưng chưa lần nào được gặp. Trái ngược với em gái mình, anh trai cô là Anh Quân lại không mong gặp lại bà ấy, thái độ của anh có vẻ rất ghét bà ấy.

Bà Phương là mẹ kế của cả hai anh em, năm đó khi mẹ cô bỏ đi, bà ấy đã giúp đỡ bố của họ, đồng hành với bố họ trong những ngày tháng khó khăn nhất của cuộc sống. Mặc dù là mẹ kế nhưng bà Phương không bao giờ gây khó dễ cho hai đứa, chăm sóc hai đứa giống như con ruột vậy.

Nhật Hạ về phòng mở sách ra viết lại công thức hôm nay đã học và làm văn, ánh hoàng hôn chiếu vào cửa sổ khiến cho gương mặt của cô càng thêm thanh tú và trong trẻo.

Bỗng điện thoại của cô có thông báo tin nhắn.

[Thảo Vy: Bé Nhật Hạ, cậu đang làm gì thế?]

[Nhật Hạ: Tớ đang học.]

[Thảo Vy đã gửi một ảnh]

[Thảo Vy: Tớ vừa gặp anh này ở cửa hàng tiện lợi, sao nào? Rất đẹp trai phải không?]

Nhật Hạ thấy tấm ảnh đó thì vô cùng ngạc nhiên, là Đinh Thanh Tùng. Anh đứng ở cửa hàng tiện lợi, hơi cúi người thanh toán tiền.Trên người anh là chiếc áo trắng đồng phục là cái giống với của anh trai cô hay mặc. Ở góc độ này nhìn sống mũi của anh rất cao và thẳng, cô thấy được dù ở góc độ nào anh vẫn rất đẹp trai.

Cô đang ngây người thì có tin nhắn tiếp theo của Thảo Vy gửi tới

[Thảo Vy: Sao nào? Rất đẹp trai phải không?]

[Nhật Hạ: Đúng vậy, rất đẹp trai nhưng mà anh đấy là người tớ từng kể với cậu đó, là bạn của anh trai tớ.]

[Thảo Vy: HẢAAAAA?]

Nhật Hạ cười bất đắc dĩ

Rất nhanh đã tới ngày thi tuyển sinh, cô thi vào cùng trường cấp ba với anh, ngày cô đi thi Anh Quân chở cô đi, đến trước cổng anh dừng xe lại, động viên cô:

"Thi tốt nhé, bình tĩnh mà làm bài."

Nhật Hạ treo mũ bảo hiểm vào xe của anh, mỉm cười đáp:

"Dạ!"

Cô đứng trước cửa phòng thi của mình, nhìn các bạn cùng phòng nói chuyện với nhau, có vẻ như phòng thi này cô không quen ai cả.

Bỗng cô nghe thấy một giọng nữ:

"Ê, Tùng, nhớ bật công tắc điện các phòng thi lên nhé!"

Cô giật mình ngẩng đầu lên đúng lúc chạm vào ánh mắt của anh, cô ngạc nhiên muốn nói gì đó nhưng lại thôi, anh lại gần nói nhỏ với cô:

"Nhật Hạ thi tốt nhé!"

Anh mặc áo xanh tình nguyện, tay áo được xắn lên gần đến khuỷu tay, mặc quần âu đen và được sơ vin gọn gàng lại, anh có đeo thêm dây da nữa điều đó càng làm tôn lên dáng người cao ráo của anh. Lúc anh xuất hiện ánh nhìn của cả phòng thi đều đổ dồn về phía anh, mọi người xung quanh thi nhau bàn tán.

"Này cậu có thấy anh vừa nãy không ? Đẹp trai quá trời!"

"Người gì đâu mà đẹp trai thế, nhìn một cái thôi là đã đủ rung động rồi."

"Trước khi thi mà còn được ngắm trai đẹp nữa, này chắc tôi phải thủ khoa luôn quá."

"Bồ mơ hả?"

"Vào trường là sẽ được ngắm anh ấy mỗi ngày rồi haha."

"Tôi biết anh đấy này, anh đấy tên Đinh Thanh Tùng, học lớp 10A5 đó, đẹp trai học giỏi, chơi thể thao giỏi lại còn giỏi võ nữa."

"Ôi nghe nói 10A5 toàn trai đẹp thôi ."

Vô số những lời bàn tán Nhật Hạ đều nghe không thiếu một chữ nào.

Trong lúc làm bài thi môn Văn cô viết khá ổn, chữ cũng viết đẹp hơn bình thường vì thế nên cô không lo lắng chút nào hết.

Khi giờ làm bài kết thúc, cô bình tĩnh lên nộp bài thi của mình và chờ lệnh của giám thị để ra khỏi phòng thi.

Hai buổi thi tiếp theo cô làm bài cũng tốt nhất là môn Tiếng Anh là môn sở trường của cô.

Khi thi xong tiếng Anh cô bước ra cổng trường thì thấy anh mình cùng Thanh Tùng đang nói chuyện, có vẻ hai người đang nói gì đó rất vui vẻ. Cô mua hai chai nước lạnh, một chai đưa cho Anh Quân còn một chai đưa cho anh.

Anh Quân hỏi cô:

"Làm được bài không?"

Nhật Hạ gật đầu:

"Ổn ạ."

Lát sau có hai người trong đội tình nguyện chạy tới một người là Đỗ Minh Thành, là bạn của anh cô, người còn lại thì cô không biết là ai.

Thấy hai người thì Anh Quân liền hỏi:

"Sao hai con người này cũng ở đây ?"

Minh Thành đáp lời:

"Đương nhiên, chúng tôi là thanh niên sung sức mà."

Thanh Tùng bỏ hai tay vào túi quần:

"Thành thì chắc là đi tia mấy em còn Bảo thì đi tiếp sức cho người yêu chứ gì."

Nhật Hạ thầm nghĩ: "À ra là anh kia tên Bảo."

Minh Thành lên tiếng:

"Sao cậu với Anh Quân cứ dính lấy nhau vậy? Đừng nói hai người đang hẹn hò đấy. nhé !"

Gương mặt của cả Thanh Tùng và Anh Quân đều trông rất bình thản, Thanh Tùng hất nhẹ mái tóc ướt mồ hôi của mình rồi nở nụ cười lưu manh:

"Tôi thấy cậu ta cũng khá đẹp trai đấy chứ, yêu vào cũng không thiệt thòi đâu."

Anh Quân xuýt chút nữa thì xịt keo:

"Sao cậu lại có thể phát ngôn ra được những lời đó chứ, nghe sợ quá đấy, tôi nổi hết cả da gà rồi này."

Nghe đến đây cả đám liền cười phá lên, Nhật Hạ cũng cười theo nhưng chỉ có Thanh Tùng là chỉ nhếch nhẹ miệng trông rất cà lơ phất phơ.

Hot

Comments

Trần Ngọc Tiến

Trần Ngọc Tiến

🥰🥰

2025-08-11

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play