chương 2:

Cô mở mắt, trần nhà trắng xoá, còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra đã bị một vũng nước tạt thẳng mặt, có chút lạnh lẽo, cổ cô ho khan, nước sộc lên mũi khiến cô khó chịu ngồi dậy.

"Cuối cùng mày cũng chịu tỉnh rồi sao? Mày nghĩ nhà này nuôi mày để mày nằm không chắc. Mày có bệnh cũng phải làm, nhanh chóng xuống chuẩn bị đồ ăn."

Lưu Hà vừa nói vừa chỉ tay ra cửa. Tống Tiểu Lan bên cạnh nhìn bộ dạng của cô hiện tại cũng cười khẩy, vẻ mặt tự đắc, giả vờ trách vấn nhẹ.

"Tiểu Uyển à, em thấy đó, nhà cửa mà không có em thì không được đâu. Chị biết là em rất nghe lời mà, nếu chị không bị bệnh chắc chắn chị sẽ cùng em làm việc rồi...em không giận chị đúng không? Haizz, em nhanh dậy đi, mẹ sắp nổi giận rồi."

Tống Tiểu Uyển vẫn im lặng, nhìn cảnh tượng xung quanh.

"Thôi được rồi, để chị đưa mẹ ra ngoài, em nhanh xuống đi." Tống Tiểu Lan nháy mắt với Lưu Hà rồi kéo bà ta đi không quên khép cửa lại.

Mọi thứ đều quen thuộc đến kì lạ khiến cho cô ngộp thở, đưa tay chạm lên bụng, cảm giác mất mát kia vẫn như hiện diện đâu đây.

Cô đứng lên, mặc kệ toàn thân nhỏ nước, cô chạy đến trước gương nhìn bản thân.

Qua góc độ này cô thấy rõ một Tống Tiểu Uyển tuy có thần sắc hơi nhợt nhạt, nhưng vẻ hồn nhiên ngây thơ vẫn còn lưu lại, không giống như sau khi lấy Lục Cẩn Hàn, đôi mắt cô đã không còn nét vô tư như bây giờ, bên hắn cô bị giày vò, không ăn không ngủ khiến bản thân trông hốc hác, tiều tụy, vẻ xinh đẹp vốn có của cô cũng bị phai nhạt dần.

Hình như cô đã trọng sinh!

Cô trở lại 2 tháng trước, trước khi âm mưu bỏ thuốc hôm đó xảy ra, khiến cô vô tình là con cờ bất đắc dĩ trong ván bài kia. Lẽ ra, đêm đó Tống Tiểu Lan mới là người cùng Lục Cẩn Hàn.....

Dù trọng sinh thật khó tin nhưng nếu ông trời đã thương xót cô để cho cô cuộc đời mới, lần này mặc kệ ra sao cô nhất định không còn muốn liên quan gì đến hắn nữa, cũng sẽ tránh cái đêm định mệnh ấy, chỉ có như vậy cô và hắn sẽ không kết hôn, không tái diễn lại bi kịch đau thương ấy nữa. Đời này cô thề sẽ tránh xa hắn, tránh xa người từng khiến cô bi thương, hắn cũng là người khiến bảo bối nhỏ rời bỏ cô.

Thì ra kiếp trước, Lục Cẩn Hàn lần đầu gặp cô đã không có ấn tượng tốt, cho rằng cô là cô gái lẳng lơ, xung quanh cô toàn là đàn ông, cô lừa tình hết người này đến người khác, cô hám tiền đến mức thấy ai có tiền đều bám theo không buông, tính cách trạch thượng. Trong mắt hắn, cô như một vũng bùn, nếu chạm vào hắn hắn sẽ cảm thấy bản thân dính bẩn.

Những tiếng xấu kia tất nhiên được tạo ra từ mẹ con Lưu Hà.

Đến mãi về sau cô mới biết trong mắt hắn cô là người như vậy, nếu biết trước hắn ghét cô đến thế kia chắc chắn cô sẽ không tới gần hắn.

Không ai biết rằng, kiếp trước cô yêu hắn chỉ vì một lần được cứu mạng. Lúc ấy, bố cô đang có một hợp đồng quan trọng, vì biết cô quen con của vị giám đốc kia liền không ngần ngại mang cô theo, mục đích để cô trò chuyện với bạn học kia, hai gia đình thân thiết, việc kí hợp đồng sẽ càng thuận lợi.

Việc kí hợp đồng lần này rất lớn bắt buộc phải lên lịch trình gần biển. Thế là cả gia đình cô tiện thể xem chuyến đi này như là đi du lịch, thuê hẳn một chuyến du thuyền hạng sang.

Cô lúc đó đứng trên mạn thuyền, phía sau bị một lực đẩy làm cô rơi xuống nước.

Tống Tiểu Uyển không biết bơi, cố gắng vùng vẫy bất thành, điều tuyệt vọng hơn cả là từng người trên thuyền không ai cứu cô cả, cô thấy mọi người quanh thuyền, thấy mẹ kế, thấy Tiểu Lan và cả bố cô đang nhìn mình...vẻ mặt lo lắng cũng dường như không lo lắng,nhưng rồi cũng chẳng ai nhảy xuống cứu cô cả.

Lúc đó cô đã thực sự buông xuôi, mặc kệ mình chìm xuống biển, hai tay cô buông lỏng không muốn giãy dụa thêm nữa, cô nhớ mẹ, cô muốn gặp mẹ.

Khi bạn tuyệt vọng nhất lại có một bàn tay cứu bạn khỏi vực sâu, bạn cho đó là hy vọng.

 Đúng vậy, ngay lúc đó, thân ảnh kia, từ trên cao tiến lại gần cô, kéo cô lên bờ.

Cô ho sặc sụa, muốn cảm ơn người kia nhưng ngẩng đầu lên chỉ còn thấy bóng lưng hắn, bóng lưng rộng lớn đó đã cứu cô một mạng, hắn cứ thế rời đi, không để lại tên, không một lời nói, nhưng nó lại khắc sâu trong tim cô.

Để rồi, khi gặp lại cô đem lòng yêu hắn.

Cô có thể nhận ra hắn ngay từ lần đầu gặp chính là nhờ nốt ruồi bên tai hắn, nó để lại ấn tượng rất sâu sắc. Lúc hắn bế cô lên bờ cô đã nhìn thấy góc cạnh đó, giữa ảo ảo mơ mơ hồ hồ mắt cô dán chặt lên tai hắn, góc nghiêng kia của hắn tuy cô không nhớ rõ nhưng hình nốt ruồi kia đã len lỏi trong tâm trí cô....

Chuyện đau buồn cứ để nó đi qua...

Hiện tại, Tống Tiểu Uyển biết mình nên làm gì, cô muốn dọn ra khỏi căn nhà này.

Cô nhớ rõ sau khi kêt hôn cùng Lục Cẩn Hàn thì thư thông báo trúng tuyển đại học cũng tới. Kiếp trước cô bỏ lỡ, kiếp này cô không muốn bỏ lỡ nó nữa.

Vì Lục Cẩn Hàn mà cô đã bỏ lỡ quá nhiều thứ, bây giờ cô sẽ không ngốc nghếch như vậy nữa.

Cô muốn kiếm tiền, cô muốn trở thành bác sĩ giỏi, theo đuổi ước mơ chưa thể hoàn thành.

Học đại học là khoản phí rất lớn, sẽ không ai giúp cô cả, nếu cô không tự mình đứng lên thì chỉ có thể để người ta tùy ý dẫm đạp mà thôi.

Hot

Comments

Baobao

Baobao

Lên con đường mình chọn là cách để vượt qua mọi cũng bậc cảm xúc, cố lên

2025-09-17

1

Ngược , se là t đập 🛴ồn t/g

Ngược , se là t đập 🛴ồn t/g

Chắc chắn là mẹ con lưu hà ( ko nhớ tên nhân vật lắm )

2025-10-06

0

Tiên Phan

Tiên Phan

Làm mới bản thân đi Tiểu Lan ơi, đừng vì người khác nữa nha

2025-09-17

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1:
2 chương 2:
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9:
10 Chương 10
11 Chương 11:
12 Chương 12:
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18:
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21:
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25:
26 Chương 26
27 Chương 27 Manh mối năm xưa
28 Chương 28: Đăt tên cho bé mèo
29 Chương 29: Hôn
30 Chương 30: Lạnh nhạt
31 Chương 31: Tìm đến cửa
32 Chương 32: Không thích hắn lại thích Tống Tiểu Uyển?
33 Chương 33: Quen biết từ nhỏ
34 Chương 34: Phải để bọn họ trả giá
35 Chương 35: Chuẩn bị riêng
36 Chương 36: Gặp lại
37 Chương 37: Tính kế
38 Chương 38: Thành giao
39 Chương 39: Cho phép đến tiệc mừng thọ
40 Chương 40: Mắc bẫy
41 Chương 41: Cao Đằng báo tin
42 Chương 42: Cứu cô
43 Chương 43: Hạ Minh Triết xuất hiện
44 Chương 44: Tủi thân?
45 Chương 45: Từ phía sau cố tình đẩy ngã
46 Chương 46: Chạy thoát
47 Chương 47: Muốn Lục Cẩn Hàn chịu trách nhiệm?
48 Chương 48: Ghen tị
49 Chương 49: Muốn tác hợp
50 Chương 50: Tiếp xúc
51 Chương 51: Khuyên nhủ
52 Chương 52: Là bạn gái
53 Chương 53: Không phải thích mà là yêu
54 Chương 54: Bị nhốt chung
55 Chương 55: Vết thương
56 Chương 56: Giúp hắn
57 Chương 57: Bất cẩn
58 Chương 58: Chỉ muốn tìm ra sự thật
59 Chương 59: Đừng nhắc đến hôn nhân
60 Chương 60: Căn phòng cũ
61 Chương 61: Bịt miệng
62 Chương 62: Xuất hiện của Trương Đông
63 Chương 63: Ai là người đứng sau
64 Chương 64: Bị bệnh
65 Chương 65: Chạm mặt
66 Chương 66: Ăn chung
67 Chương 67 : Tức giận
68 Chương 68: Tránh càng xa càng tốt
69 Chương 69: Ngất xỉu
70 Chương 70: Theo sau
71 Chương 71: Dựa vai
72 Chương 72: Vạch trần
73 Chương 73: Bí mật
74 Chương 74: Gối ôm hình người
75 Chương 75: Nguy hiểm
76 Chương 76: Quay trở về thời không
77 Chương 77: Đau lòng
78 Chương 78: Ôm ngủ
79 Chương 79: Xấu hổ
80 Chương 80: Lo lắng, ai đó lại vui
81 Chương 81: Hoà hoãn
82 Chương 82: Chuyển ra ngoài
83 Chương 83: Không chấp nhận
84 Chương 84: Đưa đi
85 Chương 85: Cơ thể mình cũng không biết trân trọng
86 Chương 86: Uống nhầm rượu
87 Chương 87: Mang thai
88 Chương 88: Vực thẳm, âm mưu từ trước
89 Chương 89: Thật hết cách với em
90 Chương 90: Tung ra bằng chứng
91 Chương 91: Hạ dược
92 Chương 92: Từ chối
93 Chương 93: Du học?
94 Chương 94: Tỉnh lại, bắt đầu mới (Hoàn)
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1:
2
chương 2:
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9:
10
Chương 10
11
Chương 11:
12
Chương 12:
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18:
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21:
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25:
26
Chương 26
27
Chương 27 Manh mối năm xưa
28
Chương 28: Đăt tên cho bé mèo
29
Chương 29: Hôn
30
Chương 30: Lạnh nhạt
31
Chương 31: Tìm đến cửa
32
Chương 32: Không thích hắn lại thích Tống Tiểu Uyển?
33
Chương 33: Quen biết từ nhỏ
34
Chương 34: Phải để bọn họ trả giá
35
Chương 35: Chuẩn bị riêng
36
Chương 36: Gặp lại
37
Chương 37: Tính kế
38
Chương 38: Thành giao
39
Chương 39: Cho phép đến tiệc mừng thọ
40
Chương 40: Mắc bẫy
41
Chương 41: Cao Đằng báo tin
42
Chương 42: Cứu cô
43
Chương 43: Hạ Minh Triết xuất hiện
44
Chương 44: Tủi thân?
45
Chương 45: Từ phía sau cố tình đẩy ngã
46
Chương 46: Chạy thoát
47
Chương 47: Muốn Lục Cẩn Hàn chịu trách nhiệm?
48
Chương 48: Ghen tị
49
Chương 49: Muốn tác hợp
50
Chương 50: Tiếp xúc
51
Chương 51: Khuyên nhủ
52
Chương 52: Là bạn gái
53
Chương 53: Không phải thích mà là yêu
54
Chương 54: Bị nhốt chung
55
Chương 55: Vết thương
56
Chương 56: Giúp hắn
57
Chương 57: Bất cẩn
58
Chương 58: Chỉ muốn tìm ra sự thật
59
Chương 59: Đừng nhắc đến hôn nhân
60
Chương 60: Căn phòng cũ
61
Chương 61: Bịt miệng
62
Chương 62: Xuất hiện của Trương Đông
63
Chương 63: Ai là người đứng sau
64
Chương 64: Bị bệnh
65
Chương 65: Chạm mặt
66
Chương 66: Ăn chung
67
Chương 67 : Tức giận
68
Chương 68: Tránh càng xa càng tốt
69
Chương 69: Ngất xỉu
70
Chương 70: Theo sau
71
Chương 71: Dựa vai
72
Chương 72: Vạch trần
73
Chương 73: Bí mật
74
Chương 74: Gối ôm hình người
75
Chương 75: Nguy hiểm
76
Chương 76: Quay trở về thời không
77
Chương 77: Đau lòng
78
Chương 78: Ôm ngủ
79
Chương 79: Xấu hổ
80
Chương 80: Lo lắng, ai đó lại vui
81
Chương 81: Hoà hoãn
82
Chương 82: Chuyển ra ngoài
83
Chương 83: Không chấp nhận
84
Chương 84: Đưa đi
85
Chương 85: Cơ thể mình cũng không biết trân trọng
86
Chương 86: Uống nhầm rượu
87
Chương 87: Mang thai
88
Chương 88: Vực thẳm, âm mưu từ trước
89
Chương 89: Thật hết cách với em
90
Chương 90: Tung ra bằng chứng
91
Chương 91: Hạ dược
92
Chương 92: Từ chối
93
Chương 93: Du học?
94
Chương 94: Tỉnh lại, bắt đầu mới (Hoàn)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play