Chương 3

Tống Tiểu Uyển suy tư một lúc rồi cũng vào phòng để thay đồ, trước mắt cô không thể biểu hiện khác thường tránh để người khác phát hiện.

Còn khoản phí kia cô sẽ tìm cách giải quyết, buổi chiều cô sẽ thử tìm việc làm thêm vậy.

Cô bước xuống lầu, đi thẳng qua hai mẹ con kia rồi vào bếp. Phía sau lưng là tiếng trò chuyện, không ai để ý đến sự xuất hiện của cô.

Dì Lưu trong bếp vừa thấy cô, liền đau lòng rồi lắc đầu không nói gì thêm, mỗi người một việc.

Dì Lưu làm việc ở nhà họ Tống hơn 20 năm rồi, việc gì bà còn không hiểu nữa. Ở đây bà chứng kiến tất cả, nhưng bà biết phận người làm thuê đâu có tiếng nói, dù thương đứa trẻ tội nghiệp kia bà cũng không thể giúp. Bà chỉ là quản gia nhỏ bé, nếu bà làm sai cũng sẽ bị đuổi huống hồ đứng ra thay Tống Tiểu Uyển ra ra mặt đòi chút công lý.

Đợi đồ ăn dọn xong, dì Lưu liền kéo Tống Tiểu Uyển xuống bếp, bởi lẽ khi không có bố cô hoặc khách đến thì cô không được phép ngồi bàn trên cùng hai mẹ con kia, đó cũng chính là nguyên tắc ngầm khi sống chung dưới một mái nhà cùng bọn họ.

Tống Tiểu Uyển sinh ra bởi một người phụ nữ có xuất thân từ cô nhi viện, là người không biết gốc gác mình ở đâu, người phụ nữ ấy tuy ăn mặc giản dị nhưng dáng vẻ lại rất xinh đẹp, toát lên vẻ tao nhã, kiều diễm đến lạ.

Trong kí ức của Tống Tiểu Uyển, mẹ cô vô cùng thanh thoát, diễm lệ đến mức ai nhìn vào một lần cũng muốn quay đầu lại nhìn thêm lần nữa, người phụ nữ ấy dù mang theo cô cũng luôn được rất nhiều người theo đuổi nhưng lại chẳng ai có thể bước vào tim mẹ cô cả.

Chính bố cô đã làm tổn thương người phụ nữ ấy, vì ông mà bà ấy đã vô tình rơi vào cảnh kẻ thứ ba phá hoại gia đình người khác.

Đúng vậy, ông ta đã lừa bà ấy, khiến bà ấy tin vào tình yêu giả dối mà ông ta dàn dựng nên. Để rồi số phận nghiệt ngã khi Lưu Hà biết tin chồng mình ngoại tình.

Năm cô 6 tuổi, cô thấy mẹ bị tát bởi một người phụ nữ lạ, người phụ nữ đó rất hung dữ, trên môi có nốt ruồi đen lớn không ăn khớp khuôn mặt càng làm bà ta trông càng đáng sợ hơn, cô lúc đó đã giận dữ chạy đến cắn tay bà ta thật mạnh, bà ta muốn đánh cô nhưng mẹ cô đã ôm cô vào lòng để mặc bản thân bị đánh mà không hé nửa lời.

Cô bé Tiểu Uyển chỉ biết sau khi người phụ nữ kia đi, mẹ cô đã khóc rất nhiều, trong mắt bà ấy lúc đó dường như không còn thấy đứa trẻ Tiểu Uyển bảo bối của bà ở đó như hằng ngày nữa, thay vào đó là ánh mắt vô hồn thẫn thờ.

Sáng hôm sau, khi cô tỉnh dậy đã thấy bên cạnh là một thi thể lạnh buốt, đôi mắt xinh đẹp kia đã nhắm lại, cô gọi mãi, gọi mãi cũng không lời hồi đáp....

Sau đó, cô lang thang rồi bị kẻ xấu bắt cóc, chuẩn bị bán cho một gia đình người Anh, vì quá sợ hãi đêm trước khi bị đưa đi, cô tìm cách chạy trốn, đứa trẻ theo tâm thư lần mò tìm đến địa chỉ mẹ cô để lại.

Cô gào khóc gọi bố trong đêm đen kịt, mặc dù trong thâm tâm cô không hề muốn phát ra từ này. Một đứa trẻ 6 tuổi làm sao có thể chống chọi lại bão táp ngoài kia, đây là cách duy nhất cứu lấy mạng sống mình, cứu lấy niềm hy vọng của mẹ.

Đêm đó nhà họ Tống bị náo loạn, vì không thể để gây ra tai tiếng, ông nội Tống đã đưa cô vào nhà họ Tống, bắt người đàn ông kia nhận cô. Thân phận của cô từ đó trở thành một đứa con riêng, trong giới thương trường không ai không khỏi tò mò liệu mẹ của cô là ai? Chỉ là không ai có thể đoán được...

Dì Lưu lay cánh tay Tống Tiểu Uyển đưa cô ra khỏi hồi ức kia.

"Tiểu Uyển, con không sao chứ? Đỡ sốt chưa? Có mệt không? Bà chủ cũng thật là, có ta ở đây rồi còn gọi con xuống làm gì không biết." Dì Lưu lo lắng, đưa tay sờ trán cô.

Tống Tiểu Uyển lắc đầu.

"Con quen rồi dì, đây đều là việc con nên làm." Cô cố gắng để cười một cách vui vẻ nhất rồi ngồi xuống bàn.

Cô ăn từ tốn, cổ họng vẫn có chút rát do vừa mới sốt xong nhưng hình như cô lúc này đã không còn cảm thấy đau nữa, mọi chuyện trải qua từng chút từng chút khắc hoạ vào tâm can cô, hai mắt cô đỏ hoe.

Để trốn tránh việc mình khóc cô vội dọn bát chạy lên lầu.

Bên trong phòng cô vùi đầu vào gối khóc nức nở, cô nhớ bảo bối nhỏ của mình, cô hận bản thân đã không thể bảo vệ được con...

Qua một lúc lâu sau, Tống Tiểu Uyển trở về trạng thái ban đầu, lạnh lùng hơn, mạnh mẽ hơn.

Hôm nay là khởi đầu mới của cô, chuẩn bị đồ xong, cô đi xuống báo với dì Lưu hôm nay cô về muộn rồi gọi taxi đi.

Ở trong nhà họ Tống cô chỉ cần dậy sớm nấu đồ ăn sáng thời gian cả ngày còn lại sẽ không ai quản cô. Mẹ con Lưu Hà rất ít khi ở nhà vào ban ngày, bọn họ xuất thân là danh môn nên thường xuyên đến những nơi sang trọng để tán gẫu cùng bạn bè, đây cũng là cách tiếp cận giao lưu các mối làm ăn giữa các gia tộc với nhau. Tất nhiên với thân phận con riêng như cô có nằm mơ cũng không thể bước vào.

Hot

Comments

Ngược , se là t đập 🛴ồn t/g

Ngược , se là t đập 🛴ồn t/g

Nếu mà tiểu uyển mà ko trốn thì s x như nào hả t/g ??🤔🤔

2025-10-06

0

huyen huyen

huyen huyen

Tác giả ơi, sau có HE với nam chính không

2025-08-19

1

Bồ Công Anh

Bồ Công Anh

wow

2025-09-11

0

Toàn bộ
Chapter
1 Chương 1:
2 chương 2:
3 Chương 3
4 Chương 4
5 Chương 5
6 Chương 6
7 Chương 7
8 Chương 8
9 Chương 9:
10 Chương 10
11 Chương 11:
12 Chương 12:
13 Chương 13
14 Chương 14
15 Chương 15
16 Chương 16
17 Chương 17
18 Chương 18:
19 Chương 19
20 Chương 20
21 Chương 21:
22 Chương 22
23 Chương 23
24 Chương 24
25 Chương 25:
26 Chương 26
27 Chương 27 Manh mối năm xưa
28 Chương 28: Đăt tên cho bé mèo
29 Chương 29: Hôn
30 Chương 30: Lạnh nhạt
31 Chương 31: Tìm đến cửa
32 Chương 32: Không thích hắn lại thích Tống Tiểu Uyển?
33 Chương 33: Quen biết từ nhỏ
34 Chương 34: Phải để bọn họ trả giá
35 Chương 35: Chuẩn bị riêng
36 Chương 36: Gặp lại
37 Chương 37: Tính kế
38 Chương 38: Thành giao
39 Chương 39: Cho phép đến tiệc mừng thọ
40 Chương 40: Mắc bẫy
41 Chương 41: Cao Đằng báo tin
42 Chương 42: Cứu cô
43 Chương 43: Hạ Minh Triết xuất hiện
44 Chương 44: Tủi thân?
45 Chương 45: Từ phía sau cố tình đẩy ngã
46 Chương 46: Chạy thoát
47 Chương 47: Muốn Lục Cẩn Hàn chịu trách nhiệm?
48 Chương 48: Ghen tị
49 Chương 49: Muốn tác hợp
50 Chương 50: Tiếp xúc
51 Chương 51: Khuyên nhủ
52 Chương 52: Là bạn gái
53 Chương 53: Không phải thích mà là yêu
54 Chương 54: Bị nhốt chung
55 Chương 55: Vết thương
56 Chương 56: Giúp hắn
57 Chương 57: Bất cẩn
58 Chương 58: Chỉ muốn tìm ra sự thật
59 Chương 59: Đừng nhắc đến hôn nhân
60 Chương 60: Căn phòng cũ
61 Chương 61: Bịt miệng
62 Chương 62: Xuất hiện của Trương Đông
63 Chương 63: Ai là người đứng sau
64 Chương 64: Bị bệnh
65 Chương 65: Chạm mặt
66 Chương 66: Ăn chung
67 Chương 67 : Tức giận
68 Chương 68: Tránh càng xa càng tốt
69 Chương 69: Ngất xỉu
70 Chương 70: Theo sau
71 Chương 71: Dựa vai
72 Chương 72: Vạch trần
73 Chương 73: Bí mật
74 Chương 74: Gối ôm hình người
75 Chương 75: Nguy hiểm
76 Chương 76: Quay trở về thời không
77 Chương 77: Đau lòng
78 Chương 78: Ôm ngủ
79 Chương 79: Xấu hổ
80 Chương 80: Lo lắng, ai đó lại vui
81 Chương 81: Hoà hoãn
82 Chương 82: Chuyển ra ngoài
83 Chương 83: Không chấp nhận
84 Chương 84: Đưa đi
85 Chương 85: Cơ thể mình cũng không biết trân trọng
86 Chương 86: Uống nhầm rượu
87 Chương 87: Mang thai
88 Chương 88: Vực thẳm, âm mưu từ trước
89 Chương 89: Thật hết cách với em
90 Chương 90: Tung ra bằng chứng
91 Chương 91: Hạ dược
92 Chương 92: Từ chối
93 Chương 93: Du học?
94 Chương 94: Tỉnh lại, bắt đầu mới (Hoàn)
Chapter

Updated 94 Episodes

1
Chương 1:
2
chương 2:
3
Chương 3
4
Chương 4
5
Chương 5
6
Chương 6
7
Chương 7
8
Chương 8
9
Chương 9:
10
Chương 10
11
Chương 11:
12
Chương 12:
13
Chương 13
14
Chương 14
15
Chương 15
16
Chương 16
17
Chương 17
18
Chương 18:
19
Chương 19
20
Chương 20
21
Chương 21:
22
Chương 22
23
Chương 23
24
Chương 24
25
Chương 25:
26
Chương 26
27
Chương 27 Manh mối năm xưa
28
Chương 28: Đăt tên cho bé mèo
29
Chương 29: Hôn
30
Chương 30: Lạnh nhạt
31
Chương 31: Tìm đến cửa
32
Chương 32: Không thích hắn lại thích Tống Tiểu Uyển?
33
Chương 33: Quen biết từ nhỏ
34
Chương 34: Phải để bọn họ trả giá
35
Chương 35: Chuẩn bị riêng
36
Chương 36: Gặp lại
37
Chương 37: Tính kế
38
Chương 38: Thành giao
39
Chương 39: Cho phép đến tiệc mừng thọ
40
Chương 40: Mắc bẫy
41
Chương 41: Cao Đằng báo tin
42
Chương 42: Cứu cô
43
Chương 43: Hạ Minh Triết xuất hiện
44
Chương 44: Tủi thân?
45
Chương 45: Từ phía sau cố tình đẩy ngã
46
Chương 46: Chạy thoát
47
Chương 47: Muốn Lục Cẩn Hàn chịu trách nhiệm?
48
Chương 48: Ghen tị
49
Chương 49: Muốn tác hợp
50
Chương 50: Tiếp xúc
51
Chương 51: Khuyên nhủ
52
Chương 52: Là bạn gái
53
Chương 53: Không phải thích mà là yêu
54
Chương 54: Bị nhốt chung
55
Chương 55: Vết thương
56
Chương 56: Giúp hắn
57
Chương 57: Bất cẩn
58
Chương 58: Chỉ muốn tìm ra sự thật
59
Chương 59: Đừng nhắc đến hôn nhân
60
Chương 60: Căn phòng cũ
61
Chương 61: Bịt miệng
62
Chương 62: Xuất hiện của Trương Đông
63
Chương 63: Ai là người đứng sau
64
Chương 64: Bị bệnh
65
Chương 65: Chạm mặt
66
Chương 66: Ăn chung
67
Chương 67 : Tức giận
68
Chương 68: Tránh càng xa càng tốt
69
Chương 69: Ngất xỉu
70
Chương 70: Theo sau
71
Chương 71: Dựa vai
72
Chương 72: Vạch trần
73
Chương 73: Bí mật
74
Chương 74: Gối ôm hình người
75
Chương 75: Nguy hiểm
76
Chương 76: Quay trở về thời không
77
Chương 77: Đau lòng
78
Chương 78: Ôm ngủ
79
Chương 79: Xấu hổ
80
Chương 80: Lo lắng, ai đó lại vui
81
Chương 81: Hoà hoãn
82
Chương 82: Chuyển ra ngoài
83
Chương 83: Không chấp nhận
84
Chương 84: Đưa đi
85
Chương 85: Cơ thể mình cũng không biết trân trọng
86
Chương 86: Uống nhầm rượu
87
Chương 87: Mang thai
88
Chương 88: Vực thẳm, âm mưu từ trước
89
Chương 89: Thật hết cách với em
90
Chương 90: Tung ra bằng chứng
91
Chương 91: Hạ dược
92
Chương 92: Từ chối
93
Chương 93: Du học?
94
Chương 94: Tỉnh lại, bắt đầu mới (Hoàn)

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play