Lặng lẽ bên nhau

Sáng thứ ba. Tiệm bánh mở cửa như thường lệ. Nhiên xuống sớm hơn mọi khi, trên tay cầm cuốn sổ da cũ.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
/đẩy cửa bước vào/Em pha trà giúp anh nhé?
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
/đang kiểm tra nhiệt độ lò/Ừ. Trà gừng em thích đấy. Ấm bụng.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
/bật ấm nước, quay đầu hỏi/Hôm nay mình làm bánh gì?
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Brioche. Loại bánh Pháp mềm như bông, bơ nhiều, ngọt vừa.
NovelToon
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Bánh đó khó làm không?
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Khó ở chỗ phải kiên nhẫn. Nhào bột lâu, ủ lâu, nướng kỹ. Không được vội.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Em có thể thử nhào bột không?
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Được. Nhưng báo trước là tay em sẽ mỏi muốn khóc.
Nhiên cười nhẹ. Cô rửa tay, rồi đứng cạnh anh. Phong đặt trước mặt cô một khối bột ẩm, mềm, thơm mùi men.
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Đè lòng bàn tay xuống, kéo dài bột ra, rồi gập lại. Như vậy. Đừng sợ bột dính tay.
Nhiên làm theo, lóng ngóng. Tay yếu, lực yếu, nhưng rất chăm chú.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Bánh cần được nhào nhiều thế này để làm gì?
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Để gluten hình thành. Giúp bánh có kết cấu dai, mềm.
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Cũng như người thôi. Va chạm, nhào nặn… để mạnh hơn.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Nhưng nếu nhào quá tay thì sao?
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Bột sẽ rách. Bánh nở không đẹp. Và… sẽ khô.
Nhiên dừng lại một chút, nhìn anh.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Con người có “rách” như bột không?
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Có. Nhưng con người biết tự lành. Bột thì không.
Im lặng vài giây. Nhiên cúi đầu nhào tiếp. Mắt cô đăm chiêu. Phong vẫn lặng lẽ quan sát.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Em từng nghĩ mình hỏng rồi.
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Vì chuyện của mẹ?
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Không chỉ vậy.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Em... tự nhốt mình trong phòng suốt tám tháng.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Có hôm chỉ ngồi nhìn trần nhà cả ngày.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Em không thấy cần ăn, cũng không thấy cần sống.
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Bác sĩ có giúp gì không?
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Có.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Thuốc an thần, trị liệu, lời khuyên… Nhưng không ai ở bên em lúc em thức dậy giữa đêm và không biết mình đang thở vì gì.
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Anh hiểu.
Câu nói ấy không mang theo sự thương hại, không đòi hỏi cô kể thêm. Chỉ đơn giản là một sự thừa nhận. Mà đôi khi, nó còn mạnh hơn cả một lời an ủi.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Vậy… anh đã từng thấy mình hỏng chưa?
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Rồi.
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Lúc đứng trước cửa phòng cấp cứu, bác sĩ nói không cứu được em gái anh.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Em xin lỗi…
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Không sao.
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Anh nghĩ… có những nỗi đau không cần lời chia buồn.
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Chỉ cần người nghe.
Nhiên gật nhẹ. Tay cô bắt đầu mỏi, nhưng cô không dừng.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Vậy anh làm gì để vượt qua?
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Mở tiệm bánh.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Đơn giản vậy?
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Không hẳn.
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Nhưng ít nhất, mỗi ngày, anh được thấy một cái gì đó nở lên trong lò, thơm, đẹp, và sống.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Em muốn được như chiếc bánh ấy.
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Vậy em cần thời gian. Như bột, cần ủ.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Anh sẽ… ủ em chứ?
Phong bật cười, trầm và ấm.
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Ủa, cô này bắt đầu biết đùa rồi nha.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
/nhếch môi/Ủ trong lòng anh thì càng tốt…
Cả hai cùng cười. Tiếng cười không lớn, nhưng kéo theo một làn gió mới trong căn bếp nhỏ.
Một lúc sau, tiếng chuông gió reo. Một cô bé học sinh bước vào, tầm 16 tuổi.
Cô bé
Cô bé
Anh Phong ơi, có bánh su kem không?
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Hôm nay không làm, nhưng anh có tart trứng và bánh mì ngọt. Em muốn thử không?
Cô bé
Cô bé
Cái nào ngon hơn?
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
An Nhiên, khách đầu tiên của hôm nay, em tư vấn giúp anh xem?
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Bánh tart trứng. Vị nhẹ, ăn không ngán. Nhưng bánh mì ngọt thơm hơn.
Cô bé
Cô bé
Em lấy hai cái, mỗi loại một.
Phong gói bánh, Nhiên đứng cạnh, nhìn mà thấy lòng vui. Lần đầu tiên cô cảm thấy... mình cũng có ích.
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Em giỏi đấy. Tư vấn rất chuyên nghiệp.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Sau này em mở tiệm bánh riêng, anh làm phụ bếp cho em nhé?
Hàn Vũ Phong
Hàn Vũ Phong
Miễn em cho anh ăn bánh thử nghiệm miễn phí.
Thẩm An Nhiên
Thẩm An Nhiên
Miễn là anh không chê nếu em làm hỏng.
Cả hai nhìn nhau. Mắt cười. Không khí trong tiệm bắt đầu có chút màu ấm hơn, ngọt hơn cả bánh trong lò.
____
Ựa
Ựa
Bị gì í🙂
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play