Chương 3

₍^. .^₎⟆
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Quang Anh…
Cái tên bật ra từ môi cậu trong cơn sốt cao. Giọng nói mỏng manh như sợi chỉ, nhưng đủ khiến người đứng ngoài cửa khựng lại.
Có tiếng bước chân rất khẽ… rồi biến mất
Mấy ngày sau, cậu tỉnh dậy. Người giúp việc mang cháo vào như thường lệ, vẫn im lặng, vẫn không nhìn vào mắt cậu. Duy cũng không hỏi. Đã quen rồi. Ở đây, lời nói là thứ xa xỉ
Nhưng khi ánh mắt chạm đến chiếc ly đặt trên bàn… cậu khựng lại.
Chiếc ly màu sữa, có hình mặt cười nguệch ngoạc. Cái ly duy nhất mà năm xưa, cậu và hắn cùng chọn khi vào tiệm lưu niệm. Nó đã mất từ lâu, hoặc cậu tưởng vậy.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
T- tại sao…?
Không ai trả lời. Người hầu đi ra. Cậu đưa tay cầm ly lên, lòng bàn tay run nhẹ. Trái tim đập một nhịp lạc, như có gì đó đang bị lôi ra khỏi lồng ngực.
Một năm trước
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Sao em cứ im lặng thế??
Hắn hỏi, gác tay lên cổ cậu, ghé sát bên tai.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ghét anh rồi à?
Duy khẽ lắc đầu, không dám nhìn vào mắt hắn.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em chỉ thấy mệt… mấy ngày nay anh cứ…
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Cứ gì?
Giọng hắn hạ thấp, nhưng ánh mắt bắt đầu tối lại.
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh ghen với cả bạn cùng lớp em. Cả thằng đưa hàng. Cả thầy giáo…
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Em không làm gì sai, anh à.
Quang Anh không nói. Hắn đứng lên, đi qua đi lại vài vòng, tay siết lại. Không khí nặng đến mức nghẹt thở.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh yêu em mà
Cuối cùng hắn lên tiếng, giọng khàn đặc.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh chỉ sợ mất em thôi. Đừng rời anh. Đừng bao giờ rời anh.
Cậu im lặng, ngón tay run lên. Cảm giác không còn là tình yêu nữa… mà là xiềng xích.
Hiện tại
Cậu ngồi trên giường, tay vẫn cầm chiếc ly. Trong đầu, giọng hắn vang lên như thì thầm ma quái
“Đừng bao giờ rời xa anh.”
Cậu từng nghĩ mình thoát được. Rằng chia tay, rời xa hắn là kết thúc.
Nhưng giờ đây… cậu đang bị giam giữ trong một cuộc hôn nhân không lối thoát.
Và ly nước kia… như một tín hiệu.
“Anh biết em ở đây”
Đêm đó, cậu nằm mơ.
Trong mơ, hắn ôm cậu từ phía sau, siết thật chặt. Cậu vùng ra không nổi.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Anh yêu em, Duy à
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nếu em bỏ anh thêm một lần nữa… anh sẽ giết em. Rồi giết chính anh.
Cậu bật dậy giữa đêm, mồ hôi lạnh ướt lưng áo.
Cửa vẫn khóa. Mọi thứ im ắng. Nhưng đâu đó, trong bóng tối, cậu có cảm giác… mình đang bị theo dõi.
Sáng hôm sau
Trên bàn là bữa sáng được chuẩn bị sẵn như mọi khi. Nhưng lần này, có thêm một mảnh giấy nhỏ đặt ngay giữa khay.
Chữ viết tay rất quen.
“Lâu rồi không gặp, Duy. Em vẫn còn ngoan.”
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
…?
Cậu chết trân.
Ly nước. Lá thư. Cơn mơ. Tất cả xếp lại thành một kết luận duy nhất
Hắn… đã quay lại.
୭ ˚. ᵎᵎ
Hot

Comments

𝙆𝙚𝙯𝙞𝙮

𝙆𝙚𝙯𝙞𝙮

hong biết ng ấy viết xong bộ kia chưa he=))

2025-08-09

1

𝓨𝓊𝓡𝒾 .

𝓨𝓊𝓡𝒾 .

Chắc do t có tâm lý bienthai t nghĩ QA giả gái để giam D -)))

2025-08-10

0

Toàn bộ

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play