Đợi | SGPBang × SGPJiro |
chap 1.
thôn lừ 🥰
Vì là một thiên bình t10 nên mình đã bỏ chuyện " lai bánh giả ngốc " 🥰
thôn lừ 🥰
để chuyển sang một chuyện mới
Vào một buổi chiều nọ tôi đang đi dọc theo hàng lang
Cảm nhận từng hơi nắng ấm áp không quá gắt của mùa hạ.
Ngọc Quý
// đống sách tôi đang cầm trên tay rớt hết xuống sàn //
Ngọc Quý
// ngước nhìn lên //
Ngọc Quý
Bộ cậu không có mắt à
Ngọc Quý
Va vào tôi đây này!!
Lai Bâng
Rõ ràng là cậu không chú ý va vào tôi trước cơ mà
Lai Bâng
Bây giờ lại còn nằm đó ăn vạ// chán ghét nhìn tôi //
Cậu ấy là Lai Bâng , Thóng Lai Bâng!!
Được biết cậu ấy là một học bá của trường tôi. Hắn suốt ngày cắm mặt vào sách vở , năm nào cũng đứng nhất trường.
Cậu ấy có lẽ là mẫu người yêu lí tưởng của các bạn nữ trong trường tôi. Vì đơn giản cậu ấy có một vẻ ngoài điển trai chiều cao lên tới 1m80 , đặt biệt ngoài lạnh trong nóng, lạnh lùng là vậy nhưng khá ấm áp.
Ngọc Quý
Này cậu không thấy cậu làm tôi ra nông nổi này cậu còn đứng đó nhìn nữa// tức giận //
Đúng vậy cậu ấy đã khiến tôi được bonus thêm một vết xước ở đầu gối cũng chảy máu, là vài vết bầm tím nhỏ ở khuỷu tay.
Dù đó chỉ là vết thương nhỏ chả đáng đau chút nào nhưng cơ thể tôi rất yếu, vết thương này đè lên vết thương khác khiến tôi cảm thấy rất sót và rất đau.
Lai Bâng
nhưng đó chỉ là một vết thương nhỏ// vừa nói vừa dọn lại đống sách tôi làm rớt//
Ngọc Quý
// không muốn nói nữa //
Ngoài ra tôi không hề ưa cậu ta!!
Vì chúng tôi thực sự có tính cách cực kì trái ngược hoàn toàn với nhau.
Tôi là Ngọc Quý , Nguyễn Ngọc Quý.
Tôi được biết đến với tính cách hoà đồng , thân thiện gần gũi với tất cả mọi người.
Hầu như trong trường không ai là không biết tới tôi.
Đó cũng chính là lí do tôi không hề ưa cậu ta vì cậu ta khá ít nói nói thẳng ra là không nói chuyện với ai, lúc nào cũng lủi thủi một mình ở góc thư viện, có cảm giác rất khó gần .
Ngọc Quý
// loạng choạng đứng dậy//
Lai Bâng
// ném đống sách vừa nhặt xuống sàn + đỡ tôi kịp thời //
Và thế là 4 mắt nhìn nhau.
Lúc đấy khoảng cách chúng tôi gần đến mức tôi có thể nghe thấy tiếng tim đập hỗn loạn của cậu ấy.
Lai Bâng
// nhìn tôi si mê //
Và tôi là người phá vỡ không khí đấy trước
Ngọc Quý
// đẩy cậu ấy ra //
Ngọc Quý
Này bộ chưa thấy trai đẹp bao giờ mà nhìn lắm thế??
Lai Bâng
// lục trong cặp sách + đưa cho tôi một miếng băng cá nhân //
Lai Bâng
// dọn lại đống sách + để lên hành lang //
Ngọc Quý
Cái thằng này nó bị câm à
thôn lừ 🥰
xin phép kết thúc chap 1 tại đaya
Comments