[RhyCap] Tôi Dạy Em Lớn, Em Dạy Tôi Yêu.
Đứa trẻ được nuông chiều
Đức Duy
Chú đừng bỏ em nha.
Đức Duy ngày ấy vừa mất cả cha lẫn mẹ trong một vụ tai nạn, ánh mắt hoang hoải ngơ ngác.
Khi Đức Duy được đưa về nhà họ Nguyễn năm cậu năm tuổi
Quang Anh
Cậu ấy là của tôi.
Quang Anh
Từ bây giờ, ai cũng phải nhớ điều đó.
Quang Anh vừa tròn hai mươi, đang là người kế thừa duy nhất của tập đoàn Nguyễn Thị.
Người ngoài nhìn vào đều cho rằng, cậu bé mồ côi ấy may mắn khi được một người chú không ruột thịt đón về nuôi nấng.
Nhưng chỉ những người thân cận mới biết là Quang Anh nhất định đòi nuôi bằng được.
Cậu lần là cậu bé đã bám lấy chú như cái đuôi nhỏ: ăn là đòi chú đút, ngủ là chui vào lòng chú nằm, đi học mẫu giáo cũng phải chú đích thân đưa đón.
người giúp việc
Nghịch quá!
Người giúp việc bực bội, khi thấy Đức Duy trèo lên chiếc xe đạp thể thao của Quang Anh để nghịch ngợm.
Quang Anh
Để nó chơi, có gì tôi chịu
Cưng chiều là thế, đến độ Duy được thể càng lớn càng bướng.
Mười lăm tuổi, cậu đã dám ngồi lên đùi Quang Anh, vòng tay ôm cổ, thì thầm sát tai.
Đức Duy
Chú không định cưới ai thật à?
Đức Duy
Em lớn rồi đó nha...
Anh chỉ cười nhạt, ngón tay kẹp điếu thuốc nhưng ánh mắt lại nhìn chăm chăm vào cậu thiếu niên đang lớn dần trong lòng mình.
Ánh mắt ấy không còn là ánh nhìn của một người chú.
Quang Anh
Một ngày nào đó...
Quang Anh
*Em sẽ phải chịu trách nhiệm vì đã khiến chú mình phát điên lên vì em như thế.*
Câu cuối anh không nói ra, chỉ để trong lòng như một lời khẳng định.
Comments