III>

Tôi thức dậy, một lần nữa. Mùi thuốc khử trùng, ánh sáng nhợt nhạt và sự trống rỗng quen thuộc
Hôm nay là một ngày mới, với một bệnh nhân mới. Hay là cũ? Tôi không chắc. Tên tôi là Hoàng Đức Duy, và công việc của tôi là lắng nghe những câu chuyện
Nguyễn Quang Anh bước vào, đôi mắt anh ta mệt mỏi hơn ngày hôm qua, một sự mệt mỏi không thể che giấu. Anh ngồi xuống, không nói một lời nào, chỉ nhìn chằm chằm vào tôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh có thể bắt đầu khi anh sẵn sàng
Tôi nói, giọng điệu nhẹ nhàng nhất có thể
Anh hít một hơi thật sâu, như thể đang cố gắng lặn xuống một vực sâu vô tận
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Ngôi nhà của tôi... nó có một căn hầm, Nó luôn bị khóa kín, và tôi không bao giờ nhớ mình đã cất chìa khóa ở đâu
Anh bắt đầu, giọng nói đều đều nhưng đầy căng thẳng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi luôn có cảm giác có thứ gì đó ghê rợn ở bên trong. Một thứ gì đó... không nên tồn tại
Tôi lắng nghe, cảm giác quen thuộc đến rùng mình. Lại một câu chuyện về sự quên lãng và một nỗi sợ hãi vô hình. Lại là một vòng lặp
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi bị ám ảnh bởi sự tò mò, tôi muốn biết thứ gì ở trong đó
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi không thể nhớ mình đã nhốt thứ gì trong đó, nhưng tôi biết, nó là một thứ gì đó khủng khiếp.
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Những cơn ác mộng, mỗi đêm, tôi đều mơ thấy mình đang ở trong một căn hầm tối tăm
Anh im lặng, đưa bàn tay lên xoa thái dương
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi nghe thấy tiếng gào thét, tiếng cào cấu vào cánh cửa gỗ
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Rồi tôi lại giật mình tỉnh giấc, toàn thân ướt đẫm mồ hôi, và những vết thương mới lại xuất hiện trên cơ thể tôi
Anh ta nói đến đây, đột ngột dừng lại. Anh từ từ vén vạt áo sơ mi, rồi kéo tay áo lên
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
( nhất thời sững sờ )
Trên làn da trắng bệch là một bản đồ kinh hoàng của những vết thương
Vết cào sâu hoắm, hằn lên da thịt như những chiếc móng vuốt của một con thú dữ
Vài vết đã lành, tạo thành những dải sẹo lồi lõm, sẫm màu. Vài vết khác vẫn còn đỏ hỏn, rỉ máu
Chúng chằng chịt, đan xen vào nhau, trông như một bức tranh trừu tượng của sự đau đớn và bạo lực
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Đây là những vết 'mèo cào', Tôi thức dậy, và chúng ở đó. Tôi không nhớ mình đã làm gì
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Nhưng tôi biết, chính tay tôi đã gây ra những vết thương này ( giọng nói đầy chua chát )
Tôi cảm thấy một cơn buồn nôn dâng lên. Những vết cào đó... chúng không phải của một con mèo
Chúng được tạo ra bởi một thứ gì đó khác, một thứ gì đó man rợ hơn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi đã thử trói tay mình lại khi ngủ, nhưng vô ích. Tôi vẫn thức dậy với những vết thương mới
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Và đôi khi, tôi còn tìm cách phá cánh cửa hầm. Tôi dùng tay không, dùng móng tay để cào, cắn vào lớp gỗ cứng
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi làm điều đó trong vô thức, trong một trạng thái điên loạn mà tôi không thể kiểm soát. Tay chân tôi rỉ máu, nhưng tôi vẫn không dừng lại
Ánh mắt anh ta trở nên trống rỗng, vô hồn
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Dần dần, tôi nhận ra, rằng tôi không chỉ bị dày vò bởi thứ bên trong căn hầm, mà còn bị dày vò bởi chính hành động bạo lực của bản thân ( thì thào )
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi sợ hãi chính mình, bác sĩ ạ. Tôi sợ hãi con quỷ đang sống trong tôi
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
Anh hãy bình tĩnh, Nguyễn Quang Anh. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu điều gì đang xảy ra. Anh không đơn độc ( cố gắng trấn an )
Tôi nói, nhưng trong lòng lại dấy lên một cảm giác bất an khó tả
Những lời anh ta nói, những vết thương trên người anh ta...
Chúng đang khơi dậy một điều gì đó trong tôi, một điều gì đó đáng sợ mà tôi không muốn đối mặt
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi... tôi nghĩ đã hết giờ rồi
Nguyễn Quang Anh
Nguyễn Quang Anh
Tôi xin phép
Anh nói, giọng nói run rẩy. Anh đứng dậy, cúi đầu chào tôi rồi vội vã bước ra khỏi phòng
Hoàng Đức Duy
Hoàng Đức Duy
A-
Khi cánh cửa đóng lại, tôi cảm thấy một cơn chóng mặt ập đến. Căn phòng dường như quay cuồng
Tôi vịn vào thành ghế, cố gắng đứng vững. Nhưng vô ích. Đầu tôi đau nhói, một tiếng ù ù kéo dài trong tai
Những hình ảnh chớp nhoáng, mờ ảo lướt qua trong đầu tôi. Một cánh cửa hầm, những vết cào, và một tiếng cười man rợ
Tôi cố gắng xua đi những hình ảnh đó, nhưng chúng lại càng trở nên rõ nét hơn
Mọi thứ tối sầm lại. Tôi cảm thấy cơ thể mình đổ sụp xuống, va chạm mạnh vào sàn nhà lạnh ngắt
Trước khi ý thức hoàn toàn biến mất, tôi nghe thấy một tiếng gào thét, một tiếng gào thét đầy đau đớn và sợ hãi. Tiếng gào thét đó...
Ầm!
Hết>
Nát cái óc
Nát cái óc
Nay chưa đủ kpi,chưa đủ 1000 chữ tại vì lười
Nát cái óc
Nát cái óc
Quá trời lười💔
Nát cái óc
Nát cái óc
Truyện còn bị flop😭
Nát cái óc
Nát cái óc
Thứ gì chịu cho nỗi🤰
Hot

Comments

ble ble🦖

ble ble🦖

Chia buồn với gia đình 💔

2025-08-12

0

.

.

Truyện này chắc HE🤑

2025-08-12

0

Toàn bộ
Chapter

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play