[ Bách Chu ] Xuyên Không Em Dạy Tôi Cách Mỉm Cười

[ Bách Chu ] Xuyên Không Em Dạy Tôi Cách Mỉm Cười

Chương 1

_
Bách Uy Viễn
Bách Uy Viễn
Bách Hân Dư, chỉ có một chút chuyện đó mà mày làm cũng không xong thì sau này mày làm được cái gì nữa?! *quát lớn*
Bách Uy Viễn
Bách Uy Viễn
Đồ vô dụng!! *tát Hân Dư*
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
*Ngã bệt xuống* ...
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
*Liếc nhìn*
Bách Hân Dư, ở thế giới cũ. Cô là một học sinh 18 tuổi, không quá giỏi, cô đã được chuẩn đoán rằng bị trầm cảm nặng do áp bức và áp lực từ gia đình, từ việc thiếu tình thương trầm trọng.
Từ nhỏ, khi cô lên 5 tuổi đã phải tự lập, ba của cô – Bách Uy Viễn, ông ta không giàu, nhúng chân vào con đường cờ bạc, số đề. Còn mẹ cô? Mẹ cô đã mất từ rất lâu rồi, mẹ cô mất khi cô vừa sinh ra, phải nói là khó sinh. Còn người hiện tại cô phải gọi bằng mẹ lại chính là mẹ kế, chứ không phải mẹ ruột – Lưu Uyễn Vy, bà ta giàu nhưng lại rất ích kỷ, đặc biệt với cô và ba của cô.
Ông ta chỉ là người ăn bám bà ta nên vì thế mà bà ta ỷ lại vị thế của mình trong nhà.
Bà ta đã lo cho cô những năm còn cấp 1, nhưng từ cấp 2 cô lại phải tự bươn trải.
Bách Uy Viễn
Bách Uy Viễn
Mẹ mày, mày nhìn tao như vậy là ý gì?!
Bách Uy Viễn
Bách Uy Viễn
Mày câm à!! *khụy xuống, giật tóc Hân Dư ra sau*
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
... *Chịu đau*
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Tôi nói... thì ông sẽ không đánh à? *cười khẩy*
Bách Uy Viễn
Bách Uy Viễn
*Tức giận* Đừng giở giọng đó với tao!!
Bách Uy Viễn
Bách Uy Viễn
*Hất Hân Dư ra*
Bách Uy Viễn
Bách Uy Viễn
Tao là ba mày đấy, còn nói vậy lần nữa tao sẽ đánh chết mày!
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Ba? Ông không xứng làm ba tôi đâu!! *quát lớn*
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Tôi không có một người ba như ông!!!
CHÁT
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
*Nghiêng mặt*
Bách Uy Viễn
Bách Uy Viễn
Hỗn xược, tao với mẹ mày mang nặng đẻ đau để sinh mày ra, bao nhiêu tiền cho mày ăn học mà giờ nói với ba mày như thế à!!
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
...
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Ông và bà ta sinh tôi ra, nhưng đã yêu thương tôi ngày nào chưa?
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Có thật sự là lo cho tôi chưa hả?!! *khoé mắt cay nhoè*
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Từng cái ăn cái mặc tôi đều tự mình kiếm tiền để mua đấy!!
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Tiền học ư? Tiền học là chính thân xác tôi lết đi làm để đóng đây này!!
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
Nếu trường đó là nơi không tốt thì đã tống tôi đi vì trễ học phí lâu rồi!! *ngấn lệ*
Bách Uy Viễn
Bách Uy Viễn
*Đá mạnh vào bụng Hân Dư*
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
A... *đập mạnh người vào tường*
Bách Uy Viễn
Bách Uy Viễn
Hôm nay tao không đánh chết mày thì không phải tao mà!!
...
Và rồi hơn nửa tiếng sau đó, tiếng chửi rủa và tiếng đánh đập hoàn toàn ngưng lại, một tiếng đóng cửa mạnh vang lên.
Chỉ còn Bách Hân Dư nằm đó, nơi phòng khách không còn bóng người.
Lạnh lẽo... và tuyệt vọng.
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
*Yếu ớt* Ha... Hahaha...
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
*Gượng dậy, ngồi tựa vào tượng*
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
*Lau đi vệt máu ở khoé môi*
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
“ Mẹ à... con xin lỗi, nhưng mà... con không thể chịu được nữa rồi.”
Bách Hân Dư
Bách Hân Dư
“ Con xin lỗi... xin lỗi... mẹ nhiều...” *mắt mờ dần, gục xuống*
Nhanh chóng, ánh sáng trước mắt Bách Hân Dư biến mất, mờ dần đi, tưởng chừng như thế đã thật sự kết thúc.
Nhưng không, một luồng sáng loé lên chói lọi và kéo cô vào trong.
End chap
Likeeeee

Download

Bạn thích tác phẩm này? Tải APP để không mất lịch sử đọc.
Download

Phúc lợi

Người dùng mới tải APP nhận mở khóa miễn phí 10 chương

Nhận
NovelToon
Step Into A Different WORLD!
Download MangaToon APP on App Store and Google Play