[ Minsung-You ] Where Memories Belong
Chương 1: Strangers In My Memories
Author
Vì đây là fanfic nên mọi thứ chỉ là tưởng tượng,không có thật
Author
Các mối quan hệ ruột thịt trong đây cũng là giả
Author
Mình không cố ý ship hay toxic gì đến các idol được nhắc trong đây
Author
Mong đừng nghiêm túc quá về vấn đề này
________________________________
Vào một ngày trời mưa nặng hạt
Em vẫn bước về trên con đường quen thuộc
Miệng lẩm bẩm lời bài hát yêu thích
Nhưng rồi một tai nạn đã cướp mất một thứ rất quan trọng với em
Người ta nói ký ức là những mảnh thủy tinh-vỡ rồi thì rất khó lắp lại
Nhưng em thậm chí còn chẳng nhớ mình đã đánh rơi chúng ở đâu...
Âm thanh cuối cùng mà em nghe thấy trước khi chìm vào bóng tối tuyệt vọng đó là...
Tiếng ai đó gọi tên mình...
Park Eunseo
[ mở mắt ] Ưm...?
Park Sunghoon
Eunseo?Em tỉnh rồi sao!!
Park Jongseong-Jay
Em thật sự không sao chứ!?
Park Jongseong-Jay
Em đã hôn mê gần 1 ngày rồi
Park Eunseo
[ nhìn xung quanh ] Bệnh viện?
Park Sunghoon
Em không nhớ gì sao?
Park Sunghoon
Em bị tai nạn xe trên đường đi học về
Park Eunseo
Không,em thật sự không nhớ gì cả!!
Park Jongseong-Jay
Thôi,không nhớ cũng không sao
Park Jongseong-Jay
Bọn anh không ép em nhớ lại điều kinh khủng đấy
Park Sunghoon
Chắc hai đứa nó đến thăm em đấy
Park Jongseong-Jay
Bọn anh đi trước nhé!
Park Eunseo
" Thật sự...đã có chuyện gì xảy ra vậy? "
Park Eunseo
" Sao mình không nhớ gì hết cả... "
Hai cậu nam sinh hớt hải chạy vào
Han Jisung
[ nắm lấy tay Eunseo ] Eunseo,cậu không sao chứ!!
Ánh mắt Han chao đảo,bàn tay cũng dần run rẩy hơn
Minho thì lặng lẽ đứng,đôi môi khẽ mím lại như đang cố nuốt một điều gì đó
Trong căn phòng trắng toát,chỉ còn tiếng thở đầy nặng nề,như nhắc Eunseo rằng em vẫn còn sống
Nhưng dường như đã đánh mất một điều gì đó rất quan trọng với cuộc đời
Không khí trong phòng chùng xuống đến mức em có thể nghe rõ tiếng mưa rơi ngoài cửa sổ.
Minho đứng đó, bàn tay khẽ siết lại, đôi mắt như chứa cả ngàn câu hỏi mà cậu không dám thốt ra.
Park Eunseo
Cậu là ai,sao lại biết tên tôi?
Chỉ một tiếng gọi thôi, nhưng em cảm nhận được nỗi sợ và sự tuyệt vọng len vào từng âm tiết.
Giống như cậu ấy đang cố níu giữ một điều gì đó… mà em lại hoàn toàn không hiểu.
__________________________________
Author
Mong là mọi người đừng buồn quá vì bộ này
Author
Cứ yên tâm là kết HE
Author
Còn lại là ngược hết=P
Comments
cừu cái 🐑
Hehe cực sớm 😈😈😈
2025-08-12
1